Bài xướng
TỰ TRÀO
Sáu mươi lăm tuổi tiếc mình già
Bạn mắng : Ai người trẻ mãi a ?
Cháu chắt cả bày, đừng oán thán
Rể dâu một đám, chớ kêu ca ...
Chẳng giàu cũng đủ no căng bụng
Dẫu khó, chưa từng rách hở da !
Bằng hữu mến yêu luôn nhắc nhớ
Già mà được rứa, muốn chi ha ???
*
Ta nghe bạn mắng ... ta teo ...
Từ nay ...chừa, chẳng eo xèo nữa đâu
Phán chi ta cũng ...gật đầu ....
Ngô Minh Hằng
bài họa 1
Họa:
Sáu mươi lăm tuổi vẫn chưa già,
Con cháu đầy đàn vui lắm a!
Khi hứng một mình say xướng họa,
Lúc vui cùng bạn họp đờn ca.
Đông về chăn nệm vừa che thịt,
Hạ đến áo quần đủ mát da
Già trẻ đâu cần xem số tuổi,
Mà tùy thái độ, phải không ha???
Xin đừng nghe vội... đã teo…
Hãy còn trẻ chán, chưa xèo mô đâu.
Từ nay cẩn thận cái đầu…
Chánh Minh
19-09-2011
ÐÁP TỪ
Sáu lăm tuổi rứa bảo chưa già
Sự thực đâu nào có thế a !
Viết đã run tay nên ngại viết
Ca luôn hụt giọng chẳng liều ca
Nửa đầu bạc hết từ chân tóc
Toàn mặt nhăn đều mỗi nếp da
Bác dẫu nhân từ không tính tuổi
Nhưng nhìn tất biết, giỡn hoài ha !!!
Chánh Minh, nghe bác mà ... teo
Răng không nhai nổi ... bánh xèo nữa đâu
Có mời, cảm tạ, ... lắc đầu !!!
20/9/2011
Bài họa 2
TỰ TRÀO
bài họa TC
Bảy mươi đã quá, tưởng …chưa già
Trông khỏe như người trẻ đấy a !
Buổi sáng mình vang lên tiếng hát,
Chiều về tớ nhịp xuống bài ca !
Cũng ăn cũng uống, chung hàng họ,
Vẫn tạc vẫn thù, với đại gia.
Bè bạn bấy lâu khen nức nở :
Mần răng được vậy, sướng ghê ha ???
*
Tuổi già thân thể mình… teo
Trông gương : nét mặt eo xèo sao đâu,
Tóc xanh biến mất… trên đầu !
Cũng còn khoái chuyện «QuaCầuGióBay.»
Trịnh Cơ
20/9/2011
ÐÙA BÁC TRỊNH
Vâng thưa rằng bác có đâu già
Mới bảy mươi ngoài ngó ...mướt a !
Thơ phú người mời, mời vẫn họa
Nhạc đàn bạn goị, gọi thì ca
Năm châu cũng kể cùng màu máu
Bốn biển nào màng khác sắc da
Sống thế, một trăm còn trẻ chán
Trời già ...Cụ Trịnh chẳng già ha !
Không già thì ngại chi ...teo
Chẳng già nên có ì xèo chi đâu ...
Có già Cụ cũng ...lắc đầu !!!
Bởi vì Cụ đợi..."qua cầu gió bay"
Ngô Minh Hằng
21/9/2011
Họa Đại
Khứa nào dám bảo bạn tôi già
Đây quyết không dung lão ấy a
Cứ lấy niềm vui là xướng họa
Chớ nên buồn tủi hãy đờn ca
Uống thêm yến quế cho tươi dáng
Tẩm đủ sâm nhung sẽ thắm da
Nếu phải lên non tìm thánh dược
Ta nguyền đến hái tặng nàng ha ?
Mắng yêu thì chớ vội vàng… teo
Như ta đây giờ muốn được mắng mà có được đâu
Thôi không dám “họa đại” nữa, không khéo thì mang “đại họa”
Đông Thiên Triết.9/2011
GỞI BÁC ÐÔNG
Bác Ðông Thiên Triết ỷ mình già
Nên cứ đùa dai mãi thế a ?
Họa chẳng chọn lời thành đại họa
Ca không lựa nhạc phải đơn ca
Sâm nhung đâu thể hoài xanh tóc
Yến quế nào cho mãi đỏ da
Quí bạn thật lòng thì hãy thử
Vô rừng bắt cọp nấu cao ha ?
Ngô Minh Hằng
29/9/2011
No comments:
Post a Comment