Tuesday, August 30, 2016

LẼ ĐỜI -

 






LẼ ĐỜI
 
 

Thì ra vỏ quýt mà dày
Móng tay nhọn sẽ có ngay đấy mà...
Nếu đời có qủy có ma
Thì đời có phép trừ tà diệt yêu !
Nên dù gian trá bao nhiêu
MẶT TRỜI - SỰ THẬT là điều khôn che !
Hay chi tụ đảng kết bè
Mà đi theo những vết xe đổ rồi ...
Ác tâm, ngậm máu phun đời
Sân si, bỏ lửa thì Trời phạt thôi !
Đã cùng thân phận con người
Đừng tâm hung ác, đừng lời bất lương
Kẻo mai sóng gió vô thường
Gieo chi gặt nấy, đoạn trường buộc thân
Cho dù đang lúc phong vân
Ngày mai nào biết đường trần tuyết sương
Mở lòng mà để yêu thương
Nếu không, cũng chớ tìm phương hại người
Cuồng ngôn vọng ngữ thì rồi
Làm người xa lánh, làm Trời không tha
Những ai lương thiện thật thà
Thiệt thòi, có thiệt nhưng mà an vui
Còn như gian ác, lừa đời
Cái sân hận ấy tự khơi bão bùng
Bình an không có tại lòng
Thì sao hạnh phúc thong dong cửa nhà
Xưa nay dạ qủy tâm ma
Hại người mà lại hóa ra hại mình!
Tu thì hái được quả xinh
Gây oan trái, gặt điêu linh, lẽ đời...
 


Ngô Minh Hằng
 



Saturday, August 27, 2016

VÔ LƯƠNG ???







VÔ LƯƠNG ???
Nhân vụ các quan chức CSVN đầy quyền lực và giàu nứt đố đổ vách ở Yên Bái vì bất đồng  chia chác trong địa vị và quyền lợi đã thanh toán nhau bằng súng. Ba quan chức ấy là chi cục trưởng kiểm lâm  Đỗ Cường Minh, bí thư tỉnh uỷ Yên Bái Phạm Duy Cường và chủ tịch HĐND Ngô Ngọc Tuấn bị bắn chết.  Qua tin này, người dân Việt Nam, những nạn nhân trường kỳ khốn khổ của chế độ, những người thấp cổ bé miệng bị đảng cướp nhà cướp đất, bị tù ngục dập vùi, bị bóc lột, thân nhân bị đánh chết do các quan chức của đảng CS VN gây ra thì cho là các quan gieo nhân, các quan gặt quả.  Và nếu họ có "hả hê" với việc này thì cũng không nghịch lý nếu đứng vào hoàn cảnh họ. 
 
Cơ quan truyền thông của đảng, ngược lại, được đảng nuôi cơm ngon, nhà đẹp nên không thấu nỗi mất mát oan hờn đắng cay hận tủi của dân, đã cho là họ " Vô Lương" trước chết chóc của quan chức đảng.
 
Gởi các cơ quan truyền thông đã giết chết lương tâm làm người và lương tâm nghề nghiệp để làm công cụ cho đảng CSVN hòng có cơm ngon áp đẹp mà nhẫn tâm quay lưng lại với sự thật, với quê hương dân tộc. Sự quay lưng lại với nỗi đau của quê hương và đồng bào mình đó mới chính là "vô lương". Nhờ Qúy bạn chuyển rộng rãi về VN giúp. Tác giả xin đa tạ.
 
 

 
- "Vô lương" là nghĩa thế nào
Truyền thông đảng bảo đồng bào:"vô lương !" ???
   *
- Vô lương là bọn lật lường
Là quân bán nước, là phường phản dân !
Là loài buôn thánh bán thần
Đảng Ba Đình mới là phần vô lương
Vì Hồ đã tạo đau thương
Cho dân tộc với quê hương nước nhà
Vô lương là bán sơn hà
Là cho bọn Formosa tung hoành
Vô lương là giết biển lành
Giết tôm cá lại lưu manh giết người !
   *
Còn dân, bị cộng dập vùi
Sao truyền thông dám gán lời "vô lương" ?
Không cùng dân cứu quê hương
Lại vâng lệnh đảng, lạc đường thế sao ?
Truyền thông, nhìn lại đi nào !
Quê hương sắp mất, đồng bào đang đau
Lương tâm nghề nghiệp để đâu
Mà làm giống vẹt, nói câu bất nghì !?
Truyền thông, mau tỉnh lại đi
Kẻo mai mất nước, còn chi là đời ???
Truyền thông, hãy sống làm người
Làm công cụ đảng, truyền (thông) ơi...quá hèn !!!
 

 
Ngô Minh Hằng  
 

 

Friday, August 26, 2016

ĐẠO VÀ HÀNH ĐẠO

















ĐẠO VÀ HÀNH ĐẠO




Đạo - CHÁNH ĐẠO - làm đời thêm tươi đẹp
Thánh hóa con người,  gột rửa bùn nhơ
Người hành đạo bao dung, không hơn kém
Không tự tôn mình là nhất bao giờ !
                                *
Đạo - CHÁNH ĐẠO - dẫn đường Chân -Thiện - Mỹ
Đạo dạy đời Bi - Trí - Dũng - hy sinh
Người hành đạo phải dẹp lòng vị kỷ
Yêu tha nhân như thể đã yêu mình
                              *
Đạo - CHÁNH ĐẠO - thì trước sau như một
Đạo mang vào đời hiếu nghĩa, nhân luân
Người hành đạo không đóng tuồng, đội lốt
Lường gạt niềm tin, buôn thánh bán thần
                             *
Đạo - CHÁNH ĐẠO - dạy quật cường, vô úy
Dạy yêu thương gìn dựng nước non nhà
Người hành đạo phải Phật tâm Phật ý
Không mưu đồ làm tàn hại quốc gia !
                            *                          
Đạo - CHÁNH ĐẠO - ngộ luân hồi, sinh tử
Nên chẳng gian tham, hiểm độc, vô tình
Người hành đạo không cuồng ngôn vọng ngữ
Ngậm máu phun người, lật lọng, bất minh
                               *                     
Đạo - CHÁNH ĐẠO - thực hành Bi - Trí - Dũng
Dựng hòa bình, mưu quốc thái, dân an
Người hành đạo không gian manh, phản phúc
Hại kẻ hiền lương, dung dưỡng bạo tàn
                                *                   
Đạo - CHÁNH ĐẠO - luôn luyện tâm rèn trí
Dùng trí - nhẫn - nhân - vô úy - đúng đường
Người hành đạo không đi cùng ma qủy
Hại giống nòi và phá nát quê hương !


       *
Ngô Minh Hằng

TÂM PHẬT - TÂM MA

 





TÂM PHẬT - TÂM MA



Cùng nhìn một cảnh trên đời
Hai tâm Ma - Phật vực trời khác nhau
Tâm Ma sân hận cơ cầu
Nhìn đâu cũng thấy vực sâu oán thù
Tâm Ma chỉ thấy âm u
Nhìn ngày nắng muốn mịt mù đêm mưa
Nhìn buổi sáng, thấy buổi trưa
Nhìn rồng thấy rắn, nhìn thưa thấy dầy
Nhìn hoa nở thắm trên cây
Thấy toàn lá úa cành gầy không hoa
Tâm Ma không thấy Di Đà
Thấy toàn hùm sói độc xà, âm ty
Tâm Ma ác độc sân si
Cốt gây đau khổ sầu bi cho người
Ngoa ngôn vọng ngữ, sai lời
Tâm ma luôn muốn cõi đời lâm ly 
*

Tâm Phật vì rất từ bi
Thấy ai cũng đẹp, cảnh gì cũng vui
Nhìn cây mong nụ hoa cười
Nhìn đêm hẹn ánh nắng tươi của ngày
Thấy đời tháng mượn năm vay
Bến mê thương kẻ đắm say ôm đời
Thấy trong sân hận dập vùi
Tâm Phật thương cảm, ngậm ngùi xót xa
Xót vì cùng chốn ta bà
Sao người không mở lòng ra với người
Tâm Phật mong ở dòng đời
Rộng đường giác ngộ cho vơi hận sầu
Cõi đời đã quá thương đau
Không nên hà tiện cho nhau nụ cười
Trăm năm dài chẳng mấy mươi
Hãy nên lưu lại cho đời hương hoa

Đấy tâm Phật. Đấy tâm Ma
Khác nhau một cảnh nhìn ra hai hình
Tâm Ma gian ác, bất minh
Tâm Phật nhân ái, chân tình, thẳng ngay


Ngô Minh Hằng
2013





VP. PHAT-HOC TINH-QUANG CANADA\ <cutranlacdao@yahoo.com>
Sent: Fri, Aug 26, 2016 09:54 AM
Subject: Có người mở miệng nói, dù chỉ một lời, người nào cũng ưa [VP.PHTQ.CANADA] LINK: Lời Nói - Ái Ngữ - Chánh Ngữ - Y Nghĩa Bất Y Ngữ


 



Có người mở miệng nói, dù chỉ một lời, người nào cũng ưa, cũng thương cũng mến, cũng có cảm tình, cũng tin tưởng được, cũng đều nghe theo. Cũng có người mở miệng nói, dù có nói nhiều, cũng không ai tin, cũng không ai nghe, cũng không ai ưa, cũng không ai thích. Có những lời nói đem lại sự mát dịu trong tâm hồn người nghe. Người nghe có cảm giác như vừa uống được một ngụm nước cam lồ tươi mát. Cũng có những lời nói khiến người nghe phải đi xức dầu cù là, hoặc là, phải uống thuốc nhức đầu, có khi ngất xỉu, hay là, nghỉ thở luôn!
 
Như vậy, chúng ta đồng ý với nhau rằng: lời nói rất là quan trọng, có ảnh hưởng rất lớn lao, trong cuộc sống hằng ngày của tất cả mọi người chúng ta. Nếu người nào cảm thấy cuộc đời nhiều đau khổ, lắm thương đau, không vui vẻ, chẳng bình yên, tức là chính người đó cần phải điều chỉnh lại lời nói, cho vừa dễ nghe, cho vừa dễ thương. Tại sao như vậy? Bởi vì, chính người đó cũng muốn nghe những lời nói dễ nghe dễ thương như vậy. Hoặc là, người đó cần phải điều chỉnh lại âm thanh, cho vừa đủ nghe, để khỏi làm phiền lòng người khác, đang cần sự yên tĩnh, để tâm hồn được thanh tịnh, hay để nghỉ ngơi được thoải mái.
 
Theo các sách vở chỉ dạy cách xử thế của người đời, có rất nhiều phương pháp để thu phục nhân tâm, bằng lời nói. Chẳng hạn như: Làm sao khuyên bảo người khác, khi biết họ làm sai, nói sai, hay nghĩ sai? Chẳng hạn như: Nói cách nào cho khỏi phiền lòng người nghe? Chẳng hạn như: Có nên nói cho gia đình người khác biết, khi một người trong gia đình đó đang làm một việc sai trái? Có hàng bao nhiêu nguyên tắc, bao nhiêu phương pháp, bao nhiêu kỷ thuật, bao nhiêu sách vở, bao nhiêu tác giả, đã đề cập đến vấn đề này. Tuy nhiên, trong đạo Phật, vấn đề này được giải quyết một cách đơn giản hơn:
 
Nếu muốn nói với tâm Phật, tức là tâm từ bi hỷ xả, hay tâm thanh tịnh, thì chúng ta nên nói. Nếu muốn nói với tâm ma, tức là vọng tâm hay ác tâm, thì chúng ta không nên nói. Tại sao như vậy? Bởi vì, khi chúng ta bị tâm ma điều khiển để nói năng, tức là chúng ta đang tạo khẩu nghiệp, để rồi mãi mãi, chính chúng ta bị trôi lăn trong sanh tử luân hồi, khổ đau nhiều kiếp. Mình còn chưa giúp gì được cho mình, làm sao giúp gì được cho ai đây? Sách có câu: "Chuyện ai nấy lo. Ðèn nhà ai nấy sáng" chính là nghĩa đó vậy.

LINK:   Lời Nói - Ái Ngữ - Chánh Ngữ - Y Nghĩa Bất Y Ngữ

Lời Nói - Ái Ngữ - Chánh Ngữ - Y Nghĩa Bất Y Ngữ
(Cư Trần Lạc Đạo Tập 3)
Tỳ Khưu Thích Chân Tuệ

Lời nói chẳng mất tiền mua
Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau.
Tâm buồn chẳng nói lời nào,
Tâm vui lời nói ngọt ngào dễ thương.
Có thương yêu, bao nhiêu cũng được,
Hết thương rồi, nói ngược nói xuôi.

Lời nói dễ mích lòng nhau.
Lời nói chân thật ngọt ngào tình thương.
Có tình thương nói gì cũng dễ.
Hết thương rồi bất kể nói chi.
Nói nhiều tâm khởi sân si.
Bằng như không nói từ bi ai tường
.


 

Con người dù theo bất cứ tôn giáo nào
Hãy sống với tâm sáng suốt, chân chánh, thanh tịnh 
- không tôn giáo nào gạt gẫm được. []
BBT.PHTQ.CANADA - VP.PHTQ.CANADA
Con người dù theo bất cứ tôn giáo nào cũng phải ghi nhớ các điều trên đây.
 
Muốn thoát khỏi phiền não khổ đau, con người phải:
 
1. Tránh làm các điều ác, các việc bất thiện.
2. Siêng làm các việc phước thiện.
3. Giữ tâm ý trong sạch.
 
Ngoài ra, kính mời Quí vị tham khảo thêm các LINKs:
http://phtq-canada.blogspot.ca /2011/05/cau-troi-co-uoc-gi-au .html

VP. PHẬT-HỌC TỊNH-QUANG CANADA
cutranlacdao@yahoo.com

 

Sunday, August 14, 2016

TA CHỈ CÓ HAI CON ĐƯỜNG PHÍA TRƯỚC




TA CHỈ CÓ HAI CON ĐƯỜNG PHÍA TRƯỚC
Lời tâm huyết, xin gởi về Đồng Bào tại quê nhà và Đồng Bào VN tị nạn CS khắp nơi trên thế giới. Xin những Vị còn trăn trở với Việt Nam chuyển những lời bi thương này đến bằng hữu thân quen của Quí Vị.  Tác giả chân thành biết ơn.


 *
Trên quê hương mình Anh thấy gì không ?
Bản Giốc, Nam Quan, cộng Tàu cắm mốc
Đà Nẵng, Tây Nguyên chúng xây riêng cổng
Dân Việt Nam không được phép đến gần !
 *
Trên quê hương mình Chị thấy gì không ?
Lúa chết khô, sông Đồng Nai cạn kiệt
Biển trúng độc và cá tôm đã chết
Người Việt Nam đang chầm chậm chết theo !!!....
 *
Trên quê hương mình Em thấy gì không ?
Hoàng Sa của ta, Tàu xây công thự
Dân chống Tàu thì luật rừng, đảng xử
Tàu giết dân mình, đảng vẫn anh - em!!!
 *
Trên quê hương mình Rừng thấy gì không ?
Nhìn rõ nhé, biết bao điều nghịch lý
Cắt đất cống Tàu, đảng cười: "nhất trí !"
Nhưng cướp dân từng thửa ruộng miếng vườn !!!
 *
Trên quê hương mình Núi thấy gì không ?
Nước Việt Nam sắp do Tàu cai trị
Hội nghị Thành Đô âm thầm đảng ký
Xô dân vào đời nô lệ Tân Cương...
 *
Trên quê hương mình Biển thấy gì không ?
Họa diệt chủng đang chờ ngoài ngưỡng cửa
Dân tộc Việt Nam sẽ không còn nữa
Mà chỉ còn bày Hán hóa ngẩn ngơ !
 *
Trên quê mình Sỏi Đá thấy gì không ?
Dân đứng biểu tình cô đơn từng nhóm
Đảng sai côn đồ, công an đến tóm
Roi điện, dùi cui chúng đập dã man
 *
Nhưng nếu đứng lên khắp xóm khắp làng
Cùng thét lớn đồng lòng trừ bạo ngược
Thì súng đạn nào xô ta ngã được ???
Mà đảng sẽ thành cát bụi ngay thôi !!!
 *
Hỡi Việt Nam, mau đứng dậy làm người
BỞI QÙY THẾ, TA SẼ THÀNH NÔ LỆ !!!
Dân tộc ta sẽ trong tay đồ tể
Non sông ta thành tỉnh huyện của Tàu !!!
 *
Con cháu ta sẽ là ngựa là trâu
Sẽ oán hận vì ta làm mất nước !
TA CHỈ CÓ HAI CON ĐƯỜNG PHÍA TRƯỚC:
Hoặc nhục hèn, hoặc mãi mãi vinh quang !!!
*
Dũng cảm lên nào dân tộc Việt Nam
VÌ MẤT GIANG SƠN LÀ TA MẤT CẢ !!!
Cuộc cách mạng này, núi sông là giá...
Mau, dậy đòi đời, lấy lại quê hương...!!!


 *
Ngô Minh Hằng

  *
Bùi Dương Liêm phỏng vấn Ngô Minh Hằng

Saturday, August 13, 2016

CHÂN DUNG NGƯỜI QUỐC GIA








- Nói thẳng, nói thật, phát biểu tư tưởng, quan điểm cá nhân là quyền căn bản tối hậu của mỗi người dân sống trong thể chế TỰ DO được luật pháp cũng như  hiến pháp của nước ấy tôn trọng và bảo vệ.

- PHỈ BÁNG, VU CHỤP, LẬT LỌNG, ĐÁNH PHỦ ĐẦU, BỊT MIỆNG người bằng thủ đoạn gian manh trí trá, băng đảng,  bằng ngôn từ hạ cấp, dơ bẩn khi người không làm theo ý mình, nói trái ý mình với chủ đích khống chế, khủng bố tinh thần người  để ngườì sợ mà im là LẠM DỤNG QUYỀN TỰ DO PHÁT BIỂU ĐỂ CHÀ ĐẠP LÊN QUYỀN LÀM NGƯỜI, lên LẼ PHẢI,  là lối HÀNH XỬ BẤT LƯƠNG CỦA TÀ QUYỀN VIỆT CỘNG, KHÔNG PHẢI TÍNH CÁCH NHÂN BẢN CỦA NGƯỜI QUỐC GIA CHÂN CHÍNH.

Ngô Minh Hằng











CHÂN DUNG NGƯỜI QUỐC GIA

*
Người Quốc Gia luôn thật lòng yêu nước
Và trung thành cùng lý tưởng tự do
Không binh vực kẻ nói lời phản quốc
Và yểm trợ ai chống cộng, bài Hồ !
*
Người Quốc Gia không quên ngày quốc nạn
Luôn yêu thương gìn giữ lá Cờ Vàng
Không xấc xược nói những lời xúc phạm
Quân đội, màu Cờ, hùng sử Việt Nam !
*
Người Quốc Gia luôn nhớ ơn Tổ Quốc
Không trắng đen, không lấp lửng, trở cờ
Dù buông súng, không khinh quân bỉ tướng
Ngậm máu phun người, chụp mũ, quăng dơ
*
Người Quốc Gia luôn hiền lương, nhân bản
Không gian manh gắp lửa bỏ tay người
Không hiểm độc, không gây thù chuốc oán
Chỉ một lòng dâng tổ quốc mà thôi !
*
Người Quốc Gia luôn luyện rèn nhân cách
Không hại người, không giáng họa, vu oan
Chẳng vờ quen rồi cùng nhau túm đánh
Khi người không theo đường lối mình làm !
*
Người Quốc Gia thường hiếu hòa, nhẫn nhịn
Ngôn ngữ không là tôm cá búa dao
Hành xử công bình, chân phương, thành tín
Giúp đỡ thương yêu dân tộc đồng bào
*
Người Quốc Gia luôn nghĩ suy, cẩn trọng
Tránh hồ đồ, không hấp tấp, a dua
Chẳng hùa theo mà nói lời lật lọng
Không tạo hỏa mù, gian dối, hơn thua
*
Người Quốc Gia cũng chẳng hề vỗ ngực
Là Quốc Gia nhưng giúp cộng muôn trò
Không làm việc Nguyễn Đình Bin dàn dựng
Phá hoại cộng đồng, lạm dụng tự do !!!
*
Người Quốc Gia luôn tuân theo lẽ phải
Theo lương tâm, theo đạo nghĩa con người
Không vì lợi danh mà làm sai trái
Vọng ngữ cuồng ngôn, coi nhẹ Đất Trời !....

*
Ngô Minh Hằng


Wednesday, August 3, 2016

NHƯNG CÓ KHI NÀO TA TỰ HỎI ...

 











NHƯNG CÓ KHI NÀO TA TỰ HỎI ...
(lời tâm huyết , thân mến gởi đồng bào Việt Nam, trong và ngoài nước, đặc biệt, người VN Tị Nạn Cộng Sản thực sự trên toàn  thế giới.)
  
  *

Là người, ai chẳng xót xa thương
Khi thấy trẻ thơ sống góc đường
Bới rác, ăn xin, đời bất hạnh
Lạc loài, bầm giập giữa quê hương
 *
Là người, ai chẳng xót xa thương
Khi thấy tuổi xanh lạ mái trường
Nhưng lại thân quen miền bão loạn
Đảo điên học thói xé luân thường
 *
Là người, ai chẳng xót xa thương
Khi thấy thơ ngây phải đoạn trường
Thiếu nữ, hỡi ơi, từ những tuổi
Hoa ngà, nụ ngọc đã phong sương ...
 *
Là người, ai chẳng xót xa thương
Nhìn bé sơ sinh bỏ vệ đường
Gái trẻ bán mình miền nước ngoại
Để rồi tan nát những hoa hương !
 *
Là người, ai chẳng xót xa thương
Khi núi sông đau bởi bạo cường
Khi thấy dân mình gìa lẫn trẻ
Sống đời oan nhục, sống thê lương !
 *
Nhìn dân ta khổ, dạ ta đau
Ta móc hầu bao cứu biển sầu
Nhưng có khi nào ta tự hỏi
Nguyên nhân nỗi khổ bởi từ đâu ?
 *
Không trừ tận gốc, trị nguyên căn
Thì chữa muôn năm bịnh chẳng lành
Tiền núi cũng thời trôi đáy biển
Tỉnh ra thì mộng đã tan tành !
 *
Gởi về tiền ấy đến tay ai ?
Dân vẫn đau thương, vẫn đói dài
Nhưng túi tà quyền thì rủng rỉnh
Càng giàu cộng lại vững thêm ngai...
 *
Nếu vì nhân đạo, bởi tình thương
Nên cũng vì ta, giữ lập trường
Đừng để mị từ che khối óc
Mà Hồ thống trị mãi quê hương !
  
 *

Ngô Minh Hằng
2008