Friday, August 31, 2018

LỜI CẢM ƠN CỦA KẺ GỞI VÀNG - Trân trọng gởi đương kim Tổng Thống Hoa Kỳ Donald Trump


LTG: Tôi không là Dân Chủ, cũng chẳng là Cộng Hoà mà tôi là một người Việt Nam bị cộng sản VN cướp mất TỰ DO, tôi phải vượt biên và được tị nạn CS tại Hoa Kỳ từ năm 1980. Từ ngày sống trên quê hương thứ hai này, ngoài cố TT Ronald Reagan, cá nhân tôi nhận thấy TT Donald Trump là một TT có tài lại hết lòng yêu nước và đang đưa nước Mỹ ra khỏi những ảnh hưởng của Thế Lực Đen, tránh cho dân nước Hoa Kỳ, trong đó có gia đình tôi và đồng bào tôi - những người VN tị nạn VC chân chính -  nguy cơ đi vào qũy đạo ĐỎ, một hoả ngục mà chúng tôi đã phải bỏ quê hương mà chạy trốn, vì thế, tôi làm bài thơ mọn này để cảm ơn Ông.  Đọc bài thơ này, ai thích gây hấn, phỉ báng tôi "cuồng Trump" thì kẻ đó chính là "cuồng Cộng Sản" và tôi dành quyền không trả lời hay tranh cãi với bất cứ ai..  Chân thành đa tạ.





LỜI CẢM ƠN CỦA KẺ GỞI VÀNG
Trân trọng gởi đương kim Tổng Thống Hoa Kỳ Donald Trump



Gần hai năm kể từ ngày nhậm chức
Ông thật hết lòng với nước với dân
Đã kiên cường, ông lại giàu nghị lực
Trước gian hùng tráo trở chẳng chùn chân !
                         *
Ông tận tụy dâng lòng cho lý tưởng
Xây đắp non sông nước mạnh dân giàu
Những lời hứa với dân từ lúc trước
Ông đang thực hành từng ý, từng câu
                         *
Càng gian khó ông lại càng quyền biến
Mấy cam go thách đố cũng chu toàn
Cả việc cũ còn nằm chờ giải quyết
Như Israel và tên lửa Bắc Hàn...
                         *
Riêng với NATO, Iran, Trung cộng
Đòn phóng ra thế giới phải e dè
Từng lời nói làm năm châu rúng động
Khiến chính trường, quốc tế lắng tai nghe
                         *
Dù chướng ngại ngăn chân ông từng bước
Và bao nhiêu thủ đoạn bám quanh mình
Ông vẫn tung hoành oai phong đảm lược
Dẫn đến thành công một cách tài tình !
                         *
Bởi cây cao nên gió kia mới cả
Người có tài thì lắm kẻ hiềm ganh
Đời vốn thế vì nhân tình gian trá
Nhưng thưa ông, ông sẽ chẳng đơn hành !
                         *
Hơn nửa nước rất yêu thương mến mộ
Và đồng hành cùng những bước ông đi
Vì họ biết tài năng ông cải tổ
Và thành tâm yêu đất nước Hoa Kỳ
                         *
Ông nhập cuộc đúng thời và đúng lúc
Khi giang sơn cần lắm bậc anh tài
Khi bóng tối đang manh nha quyền lực
Ông đem về rực rỡ ánh ban mai
                         *
Sự thật ấy rồi mọi người nhìn rõ
Việc ông làm và đường hướng ông đi
Lòng yêu nước sáng như vầng trăng tỏ
Công trạng này hùng sử sẽ danh ghi
                         *
Vì Việt cộng, tôi đến đây tị nạn
Chữ Tự Do tôi trân qúi vô cùng
Bởi biết chắc ông không ưa cộng sản
Nên tôi gởi vàng. Xin cảm ơn ông ! *



Ngô Minh Hằng

* Thành ngữ Việt Nam: Chọn mặt gởi vàng. Nghĩa bóng: Tìm người
xứng đáng để trao gởi niềm tin và nhiệm vụ quan trọng..

Saturday, August 25, 2018

BÀI THƠ GỞI “HOA XƯƠNG RỒNG”

Trích thi phẩm Tiếng Gọi Núi Sông sắp xuất bản.


BÀI THƠ GỞI
“HOA XƯƠNG RỒNG”
(Vọng điếu Hương Linh cố Thi sĩ TRẦN MINH HẢI)
 
 *
Tôi đọc tình cờ trang cáo phó
Người đi, cánh hạc quyện vào sương
Chợt nghe xa xót niềm nhân thế
Mắt bỗng sầu cay nỗi đoạn trường
  *
Bút mực bỗng tràn bao cảm xúc
Xót người gánh vác nợ non sông
Thương người chung kiếp tằm mài miệt
Nhả mãi đường tơ kết phím lòng
 *
Chưa gặp, không quen, tên đã biết
(Bởi tên người ký dưới bài thơ)
Và thơ, dù viết trong cùm xích
Vẫn một trung kiên với sắc cờ
 *
Vẫn dạ sắt son dâng đất nước
Không hàng, không phục lũ vô nhân
Cắt quê trả nợ cho Tàu cộng
Chà đạp luân thường bắn giết dân
 *
Tôi đọc thơ người tôi đã thấy
Thơ vàng Quảng Trị bóng cờ bay
Thơ đen địa chấn đêm cùm xích
Thơ tháng Tư đau nhục, đọa đầy....
  *
Và thấy trong tôi niềm cảm mến
Ý thơ xanh biếc mộng sơn hà
Tình người, tình nước, tình quân ngũ
Ôi, nhánh Xương Rồng đã trổ Hoa !!!
  *
Trầm lặng tôi nhìn tờ cáo phó
Tiễn người, tôi tiễn với lời thơ
Tiễn người về cõi thiên thu đó
Hồn bỗng rưng cay giọt lệ mờ ...
 
 
Ngô Minh Hằng
2008

TIẾNG KÊU TRẦM THỐNG -Trích thi phẩm Tiếng Gọi Núi Sông sắp xuất bản

Trích thi phẩm Tiếng Gọi Núi Sông sắp xuất bản



TIẾNG KÊU TRẦM THỐNG
(Thân mến gởi Quê Hương và Đồng Bào Việt Nam, mọi lứa tuổi tại quê nhà - Riêng là lời tâm tình đau thương gởi các đảng viên tiến bộ đã và đang cảm thấy xót xa cho hiện tại, tương lai dân tộc)
 
 

Tàu chiếm biển, Nam Quan và Bản Giốc
Chiếm Trường Sa và chiếm cả Hoàng Sa
Đúng ! Tàu xâm lăng, nhưng ai mời mọc ?
Ai đã bán đi lãnh thổ, sơn hà ???
  *
Ai đã cắt giang san mà đổi lấy
Súng đạn, xe tăng, đại bác của Tàu ?
Để bắn dân mình, thịt xương nát bấy ...
Rồi vỗ tay cười "đại thắng" mừng nhau ???
  *
Ai đã thấy dân nước mình đánh cá
Trên biển mình mà Tàu cộng giết đi
Lại làm ngơ, dù máu loang biển cả
Không nhục, không đau, chẳng dám nói gì !
  *
Ai đã chia đôi dòng sông Bến Hải
Để Bắc - Nam nuốt lệ đứng nhìn nhau ...
Hỏi Tết Mậu Thân, ai gây oan trái
Để vạn linh hồn nức nở hờn đau ???
  *
Tổ quốc Việt Nam, ai gây máu lửa
Vùng, từng vùng, ai bắn giết lương dân ?
Để bên đường, mẹ nằm, thân xác rữa
Và con thơ nhay vú mẹ lịm dần ....
  *
Ai đã đêm về đắp mô, ám sát
Hỏa tiễn nhắm vào buổi chợ đang đông ?
Trường học, nhà thương ai làm đổ nát ?
Ai đã nghiến tan máu thịt Lạc Hồng ???
  *
Bình Giả, Khe Sanh, Pleiku, Đồng Tháp
An Lộc, Hạ Lào, ai tấn công ai ?
Ai cướp miền Nam? Nhân Quyền ai đạp?
Xương máu Rồng Tiên ai phí, ai hoài ??
  *
Là chính đảng! Đạn Nga -Tàu, đảng giết
Dân Việt Nam, bao triệu chết căm hờn ...
Nhưng đảng vẫn mị lừa, hô “đoàn kết”
Nửa thế kỷ rồi, miệng lưỡi đảng trơn ...
  *
Không thể nữa ! Hỡi toàn dân nước Việt !
Đứng vùng lên, ta dựng một cao trào !!!
Sống thật lòng mình, sống cho oanh liệt
Khôi phục giang sơn, giải cứu đồng bào !!!
  *
Đảng còn đó, dân ta còn thống khổ
Còn cơ nguy đảng bán trọn sơn hà !!!
Vì chính nghĩa, xin diệt trừ cộng đỏ
Kẻo một ngày Bắc thuộc chẳng còn xa !!!
 
 
Ngô Minh Hằng
2008
 

Monday, August 20, 2018

XIN VÌ CÔNG CHÍNH

Trích thi phẩm TIẾNG GỌI NÚI SÔNG sắp xuất bản.



XIN VÌ CÔNG CHÍNH
(xin tha thiết gởi toàn dân Việt Nam, mọi lứa tuổi, mọi tôn giáo, trong và ngoài nước)
 
 
 
Thánh Đường Bến Củi đó sao ???
Vì ai, thành chốn tù lao giam người ?!

Ai làm Nhà Chúa lệ rơi
Ai làm lối đạo, đường đời đau thương ...
Ai gây thảm cảnh đoạn trường
Để dân tộc Việt máu xương tơi bời
Đã hơn nửa thế kỷ rồi
Miệng thì hoà hợp tay khơi hận thù
Kể từ cách mạng mùa Thu
Ai làm trăm trứng thâm thù, giết nhau ?
Quê hương thành chốn ngục sầu
Hoà bình lại hóa biển sâu oán hờn !
Mẹ Âu Cơ vẫn cô đơn
Đau thương nức nở từng cơn nghẹn ngào
Giận loài đem thuyết Nga, Tàu
Làm tan dân tộc, làm nhàu quốc gia !

Việt Nam ! Hỡi những tinh hoa !
Thấy chăng thủ đoạn, gian ngoa, bạo tàn
Đủ rồi, đau khổ lầm than
Xin vì công chính, trừ gian, cứu đời
Non sông xin hãy đáp lời
Đuốc thần xin thắp sáng ngời đêm đen
Đừng như sâu bọ, yếu hèn
Quyền Người, Người phải đứng lên mà đòi !
  *
Đứng lên, dân Việt Nam ơi !
Tự do, Chính nghĩa, muôn đời về ta !!!
Bởi vì nhà Chúa, nhà Cha
Là nơi Thánh hóa, thăng hoa tâm hồn
Bởi vì Cung Thánh, lầu chuông
Ta không chấp nhận vô lương giam tù !!
 
Ngô Minh Hằng
2007

( Tin trên mạng: Vào những năm 2007, VC dùng nhà xứ Bến Củi làm nơi giam giữ Lm. Nguyễn Văn Lý. Ông phản đối: "Các anh một là đem tôi trả về lại Nhà Chung, hai là đem tôi nhốt vào nhà tù. Các anh không được biến nhà xứ Bến Củi của Công giáo chúng tôi thành nhà tù của các anh!"  Lần nào cũng vậy, toán công an luôn trả lời: "Chúng tôi đã thỏa thuận với Tổng giám mục. Tổng giám mục đã nhất trí với chúng tôi. Ông không thể ra khỏi đây được.")
 

 

Monday, August 13, 2018

VIỆT NAM ƠI !...






VIỆT NAM ƠI !...
(Gởi về quê hương và đồng bào VN đã quá nhiều bất hạnh của tôi)
 
 

Làm người sống chết một lần thôi
Sống để sao không hổ nghĩa NGƯỜI
Sống biết xót nòi, thương xã tắc
Không làm lệ đổ, máu xương rơi
  *
Làm người sống chết một lần thôi
Sống lấy nhân luân đãi ngộ đời
Vô cảm, vô lương, vô trách nhiệm
Có làm mình đẹp hoặc đời tươi ?
  *
Làm người sống chết một lần thôi
Sống rước Tàu vô hại giống nòi
Như lũ Ba Đình, quân Bắc Pó
Là hèn, là nhục, sống tanh hôi !
  *
Cho Tàu thuê đất nghĩa là sao?
Là mặc quê hương tắm máu đào !
Là giúp cho Tàu xây cũi chệt
Là xô dân xuống, buộc dân vào !!!
  *
Là đem xương máu của Ông Cha
Xé nát, dâng cho chệt đó mà
Mặc nước sẽ thành làng, tỉnh chệt
Mặc dân, diệt chủng chẳng còn xa...
  *
Đảng như thế đấy, đứng lên thôi
Ta vá giang sơn, dựng lại đời
Sông núi quê hương không của đảng
Nhiều năm đảng bịp chúng ta rồi!
  *
Gương Tiền Nhân đó, hãy cùng soi
Dũng cảm, vùng lên cứu giống nòi
Chung sức hồi sinh cho đất nước
Dựng ngày quang phục Việt Nam ơi!....
 
 

Ngô Minh Hằng

Saturday, August 11, 2018

KHÓC VỊ TÔNG ĐỒ - Trích thi phẩm Tiếng Gọi Núi Sông - sắp in



Trích thi phẩm Tiếng Gọi Núi Sông - sắp in
 


KHÓC VỊ TÔNG ĐỒ

(Để thương tiếc và ngưỡng phục một vĩ nhân: Đức Giáo Hoàng John Paul Il. Khi tại vị, Ngài đã lên tiếng phản đối chiến tranh, phản đối chủ nghĩa phát xít, chủ nghĩa cộng sản, chế độ độc tài, chủ nghĩa duy vật và Ngài là một trong những nguồn lực dẫn đến sự sụp đổ của chủ nghĩa cộng sản ở Ba Lan và Đông Âu. Ngài được tạp chí TIME bình chọn là một trong bốn người có ảnh hưởng lớn nhất thế kỷ 20 và cả những năm đầu thế kỷ 21.)
 
  *

Thiên hà, một ánh sao vừa tắt
Cả thế gian ngun ngút đuốc sầu
Như nước thương nguồn, cây xót lá
Lời cầu, lệ tiếc, cõi lòng đau !
 *
Là ai, ai nhỉ mà nhân loại
Rúng động, năm châu hướng cả về ???
Cho dẫu không cùng chung tín ngưỡng
Nhưng lòng cảm kính chẳng ranh chia !!!
 *
Là ai, ai nhỉ mà nhân loại
Vắt lệ ra từ mỗi trái tim ?!
Từ những biết ơn, từ ngưỡng phục
Từ niềm mến mộ, tự lòng tin ?!
  *
Là ai ??? Hẳn đó vì Bắc Đẩu
Soi lối nhân gian lửa nhiệm huyền ...
Có chốn tối tăm tràn ánh sáng
Có người bừng tỉnh mộng cuồng điên !
  *
Có vùng đất chết hồi sinh lại
Cành nẩy chồi non, đất nẩy mầm
Ôi những công trình to lớn ấy
Là niềm khát vọng của lương tâm !
  *
Khóc Người, thế giới chan hòa lệ
Tiếc nhớ vô cùng bậc vĩ nhân
Một vị tông đồ vì mến Chúa
Làm danh Thiên Chúa rạng muôn lần !!!
 
 
 
Ngô Minh Hằng

2005

CẢM TẠ LỜI THĂM HỎI




CẢM TẠ LỜI THĂM HỎI
Kính gởi Quị Vị và các Bạn đã quan tâm.


*
Không sao đâu anh, tôi vẫn bình an
Dù chung quanh tôi dập dềnh sóng đỏ
Dù đường xa, tôi mong manh, bé nhỏ
Và lòng đầy thương tích của quê hương
*
Không sao đâu anh, tôi chẳng cô đơn
Vì bên tôi những người cùng lý tưởng
Trước quốc thù họ không hề nhân nhượng
Và chúng tôi chung nhịp bước đồng hành
*
Không sao đâu dù quốc - cộng, lằn ranh
Có lắm kẻ muốn nhập nhằng xóa bỏ
Muốn dẹp cờ vàng thay vào cờ đỏ
Vì đảng thuê đem nghị quyết thi hành
*
Không sao đâu, dù họ có gian manh
Có dàn dựng ra muôn trò ma mị
Có vỗ ngực Quốc Gia hay Chiến Sĩ
Nhưng việc họ làm che mắt được ai
*
Không sao đâu anh vì chẳng còn dài
Cộng sản Việt Nam sẽ thành tro bụi
Chính họ phản dân, làm dân hận tủi
Bán giang sơn làm tổ quốc đau buồn
*
Đất nước mỗi ngày thêm một tang thương
Người tuấn kiệt đảng làm cho mai một
Để bọn bất tài, lương tâm thui chột
Đứng huênh hoang trong đêm tối chỉ đường
*
Không sao đâu, cùng tắc biến, lẽ thường
Và biến tắc thông như ta đã thấy
Quy luật cõi đời xưa sau vẫn vậy
Đã bạo là tàn, chẳng sót, chẳng sai !!!
*
Lịch sử bao gương: có trí, có tài
Thêm nhân bản thì mới mong tồn tại
Còn kẻ ác tâm gây đời oan trái
Lồng lộng lưới trời nhưng chẳng lọt đâu
*
Không sao đâu anh, tạo hóa nhiệm màu
Đã tạo dựng luật công bằng, nhân qủa
Trong cõi đời, có vay thì có trả
Lời của cổ nhân "Thiện ác đáo đầu ..." *
*
Không sao đâu anh, đời vốn bể dâu
Càng dâu bể càng luyện lòng gang thép
Càng thấy đường đời hoa tươi quả đẹp
Thấy thế nhân muôn triệu trái tim vàng
*
Anh hãy an lòng, tôi vẫn bình an
Xin cảm tạ những lời anh thăm hỏi...

*
Ngô Minh Hằng

 

NHẮC TÊN HỒ HOÀN KIẾM


 NHẮC TÊN HỒ HOÀN KIẾM
(Tặng các bạn miền Bắc di cư vào Nam 1954. Đặc biệt
gởi người "Từ Hồ Hoàn Kiếm" )
 
 
 
Anh nhắc tên Hồ Hoàn Kiếm
Làm tôi xúc động vô vàn
Anh ơi, nước hồ còn biếc ?
Mặt hồ còn ánh trăng loang ?
                *
Rùa thần còn ôm kiếm báu
Chờ người quang phục non sông ?
Từ ngày quê hương đẫm máu
Thương quê, anh hẳn đau lòng ?
                *
Năm mốt năm xa Hà Nội
Xa hồ Hoàn Kiếm anh ơi
Băm sáu phố phường đô hội
Vẫn trong ký ức ngậm ngùi ...
                *
Nhớ xưa những ngày còn nhỏ
Tháng năm diễm tuyệt, ngọc ngà
Những chiều tung tăng cạnh bố
Dạo hồ, chân sáo, đường hoa ...
              *
Bố chỉ mặt hồ gợn sóng
Nơi này, thuở ấy, vua Lê
Sau khi Ngài gom xã tắc
Rùa thiêng, kiếm báu thu về ....
                *
Tuổi thơ thật giàu tưởng tượng
Tôi như nhìn thấy thuyền Rồng
Thấy thanh kiếm thần cứu nước
Thấy rùa trên mặt hồ trong
                *
Thế rồi chia đôi Bến Hải
Dao thù chém gẫy Hiền Lương !
Tổ quốc Việt Nam quằn quại
Bắc Nam ly tán đôi đường !!!
                *
Gia đình tôi rời miền Bắc
Vào Nam tìm chữ Tự Do
Vì gớm ghê loài quốc tặc
Giết dân, máu nhuộn đỏ cờ
               *
Hăm mốt năm sau, giặc lại
Xâm lăng, chiếm nốt miền Nam
Nhìn cuộc vượt biên khốc hại
Năm châu, thế giới kinh hoàng…
               *
Người rằng chết trên biển cả
Còn hơn sống với cộng thù
Nếu cái cột đèn đi được
Cũng đi để thoát ngục tù !!! ( * )
              *
Đảng rất độc tài gian ác
Bất lương, cướp của, giết người
Trong tù, đời tù tan nát
Ngoài tù, uống máu dân tươi !
                *
Tôi đành bỏ quê lần nữa
Lòng đau nước mất, nhà tan
Dẫu sống trên miền đất hứa
Nhưng lòng đòi đoạn Việt Nam !
                *
Năm mốt năm xa Hà Nội
Ba mươi năm xa Sài Gòn
Anh nhắc tên Hồ Hoàn Kiếm
Tôi nghe lệ nóng lăn tròn ....
 
 
Ngô Minh Hằng
2005
 
 * Sau tháng 4/75, vì chán ngán chế độ CS trên đất nước Việt Nam nên người dân thường nói với nhau :
" Cột đèn mà có chân đi
Trời ơi, nó ở lại chi chốn này !"

 

Friday, August 10, 2018

EM VIẾT ĐI EM




EM VIẾT ĐI EM
(thân mến tặng các em sinh viên Việt Nam tham dự
lớp Việt Ngữ năm 2004 tại Rutgers The State University
of New Jersey do nhóm sinh viên VSA đảm nhiệm.)
 
 
 
Tròn môi lại cho tình đầy thêm nữa
Em đánh vần đi, hai chữ "VIỆT NAM"
Cho tổ quốc bừng lên ngàn đuốc lửa
Cho hồi sinh, sông núi lại huy hoàng!
  *
Em đánh vần đi, người sinh viên trẻ
Êm dịu làm sao ngôn ngữ quê hương!
Dẫu em chào đời không trên đất Mẹ
Nhưng tim em, dòng máu Việt kiên cường
  *
Dòng máu Rồng Tiên chảy trong huyết quản
Yêu tự do, yêu lẽ phải, công bình
Ơi những tài năng không hề giới hạn...
Ơi những tấm lòng chân thật nguyên trinh !
  *
Đọc đi em, đây, Lạc Hồng, quốc sử
Bốn nghìn năm, Đinh, Lý, Nguyễn, Lê, Trần
Gương ái quốc, bao anh hùng, liệt nữ
Hiến dâng đời cho nghĩa cả, quên thân...
  *
Em viết đi em: Giang Sơn, Dân Tộc
Tôn Giáo Tự Do Hạnh Phúc Nhân Quyền...
Đó, thực tế, những nhu cầu đời sống
Của loài người, ngay từ thuở khai nguyên!
  *
Viết tiếp đi em, có cô bên cạnh
Và đồng hành cùng hướng bút em đi
Đọc tiếp đi em cho ngàn thiên thạch
Chảy thành muôn dòng suối ngọt thần kỳ
  *
Khi đọc đến ngày đau thương, thống khổ
Có triệu oan hồn "sinh Bắc, tử Nam"
Có vạn xác người rừng xanh, biển đỏ
Trôi nổi, dập vùi, tức tưởi, hờn oan...
  *
Cô biết em sẽ thương cho nòi giống
Xót quê hương đang dưới ách bạo tàn
Xin đừng để người mị lừa, ru mộng
Bản Giốc mất rồi, mất cả Nam Quan!!!
  *
Đọc tiếp đi em, tìm đi, sự thật
Và viết đi em, trang sử oai hùng
Trang sử Việt Nam kiên cường, bất khuất
Xin viết cho người thế giới xem chung!
 

Ngô Minh Hằng
Cô giáo lớp Việt Ngữ của các em.
2004

 

ĐƯỜNG CHÍNH NGHĨA











ĐƯỜNG CHÍNH NGHĨA
(gởi người bên kia chiến tuyến)
 
  *
Ta không thể ngưng làm thơ tranh đấu
Để an vui say đắm sắc xuân hồng
Ca ngợi vườn tình hoa đẹp trăng trong
Và vị kỷ hưởng cảnh đời thơ mộng
 *
Vì ta có một quê hương lửa bỏng
Một quê hương mắt mẹ đỏ mong chờ
Có bé Việt Nam năm, sáu tuổi thơ
Bị bán đứng cho người làm gái điếm
 *
Vì ta có vạn linh hồn đáy biển
Chưa được đời minh bạch giải hờn oan
Có những lóng xương từ Bắc chí Nam
Còn khóc hận trong mộ sầu vô chủ
 *
Có nỗi nhục quốc vong cần phải rửa
Nhục còn kia thì hận ấy chưa nguôi
Xót qúa Rồng Tiên tám chục triệu người
Dưới tay đảng, đảng biến thành thú vật!
 *
Có đất nước hôm nay đầy hành khất
Trộm cướp, giết người, đĩ điếm, du côn
Trường sở, giáo khoa, đảng dạy căm hờn
Nhưng lừa mị, đảng ngọt ngào: Hoà Hợp!!!
 *
Sau tà áo nữ sinh bên cửa lớp
Chẳng sách bài, không ước mộng thơ ngây
Mà có cuồng điên, buông thả, dạn dầy
Để đổi lấy những phút giờ hoan lạc
 *
Có cô gái quê đơn sơ, chất phác
Bỗng một chiều lìa đất mẹ, sang sông
Thăm thẳm trời xa hớn hở theo chồng
Rồi trơ trọi khóc thương đời oan nghiệt!
  *
Có triệu dân lành tiêu tan sản nghiệp
Đảng cướp đi từng mỗi giọt mồ hôi
Đảng săn dân như cọp đói săn mồi
Không ai thoát dưới nanh dài vuốt nhọn!
 *
Có nóc thánh đường, sân chùa, chim hót
Đảng phủ tang thương bằng máu tín đồ!
Phật gãy tay và Chúa đứng chơ vơ
Những tiếng mõ hồi kinh thành tiếng khóc!
 *
Có những người dân thương nòi, xót giống
Yêu quê hương mong góp dựng công bình
Nhưng đảng độc tài, tàn ác, bất minh
Kết tội họ bằng án tù : Gián Điệp!
 *
Họ, đang bị đảng trả thù ác nghiệt
(Vì ở đây dân không có nhân quyền!)
Ta có thể nào quay mặt, thản nhiên
Khi tổ quốc non sông còn khốn khó???
 *
Nên ta phải góp công, dù rất nhỏ
(Cũng như người xây đảng của người thôi!)
Tỉnh dậy, đừng mơ, trời sắp sáng rồi!
Bỏ ngay đảng, quay về đường chính nghĩa !
 
 

Ngô Minh Hằng

CÂU HỎI CHO NHÀ ĐƯƠNG QUYỀN CỘNG SẢN VIỆT NAM



CÂU HỎI
CHO NHÀ ĐƯƠNG QUYỀN
CỘNG SẢN VIỆT NAM

(Gởi nhà đương quyền CSVN -Xin chia xẻ nỗi đau thương với quê hương và đồng bào Việt Nam, nhất là những nạn nhân trong cuộc tàn sát dã man của Trung Cộng tại biển Đông ngày 9/1/2005)



Hỡi ơi, dòng máu Lạc Hồng
Ai pha đỏ nước biển Đông hở Trời !?
Tại sao người lại giết người
Gây thêm thảm cảnh cho đời lầm than !
Dân tôi, ngư phủ Việt Nam
Biển tôi, sao tạo hờn oan hỡi người !
Thuyền đang ru sóng ngoài khơi
Bỗng đâu súng nổ, đạn rơi não nề !
Máu tung, thịt đổ, cuồng mê
Tay không khí giới khó bề phòng thân !
Biển xanh, mài miệt chuyên cần
Kiếm con cá bạc, tìm phần cơm vơi
Vì sao đành đoạn lìa đời
Thân nhân không kịp một lời từ ly!
Kinh hoàng nét mặt còn ghi
Bốn phương để nỗi sầu bi nghẹn lời
Dân tôi trên biển nước tôi
Đạn Tàu thảm sát con người Việt Nam !!!
Dân lành bị giết dã man
Hỏi đương quyền sẽ rửa oan cách nào ???
Với Tàu, đối phó ra sao ?
Với dân, nhìn máu dân trào, xót không ?


Ngô Minh Hằng


https://www.bbc.com/vietnamese/regionalnews/story/2005/01/050113_chinavietfishemen.shtml