Công an lại đánh chết
người
Lại gây máu đổ, lại khơi oán
hờn
Lại đem tang tóc đau
thương
Phủ lên đầu đám dân thường ...Ôi chao
...
Dân hiền đã khổ biết
bao
Từ khi tà thuyết cõng vào Việt
Nam
Non sông nát bấy, lầm
than
Bày con một mẹ tương tàn giết
nhau
Thờ Nga, đảng lại lạy Tàu
Ðể xin làm kiếp chư hầu, hỡi ơi
...
Ðầu dân, chễm chệ đảng
ngồi
Nhưng qùy dưới trướng làm tôi cộng
Tàu
Giang sơn, đảng bán, làm
giàu
Mạng dân như kiến, như sâu, đảng
bằm
Nếu người yêu
nước, hờn căm
Ðảng vu phản động, âm thầm bắt
đi
Cướp dân, đảng cướp tinh
vi
Giết dân, đảng giết cực kỳ tuyệt
chiêu
Luật rừng, tàn ác, quan
liêu
Dân ai bất mãn là tiêu cuộc
đời
Công an Việt cộng là
trời
Giết người, đổ tội cho người mới hay
!
Giết người không chút gớm
tay
Bởi loài thú dữ đã say máu
người
Việt Nam, dân tộc tôi ơi
!
Cứ hoài vuốt mặt, im lời thế sao
...
Ðứng lên! hùng khí đâu nào
???
Ðứng lên! bất khuất, tự hào, hỡi
ta !!!
Hương Lài nước bạn lan
xa
Sao chưa dũng cảm, xông pha, cứu mình
?!
Cho dù có phải hy
sinh
Ðứng lên để sống quang vinh,
quyền người
Lẽ nào chịu nhục một
đời
Qủi vung lưỡi hái mà ngồi lặng
im....
Ngô Minh Hằng
No comments:
Post a Comment