ĐÊM GIÁNG SINH GIỮA LÒNG HÀ NỘI
Giữa Hà Nội, trong mùa Đông lạnh gía
Giữa Hà Nội, trong mùa Đông lạnh gía
Lấp lánh hoa đèn đón Giáng Sinh
vui
Đời hai mặt như hai bề chiếc
lá
Em, buồn thiu, đời rộn rã cuộc
đời ...
Em, đêm nay, hiên nhà hay góc
chợ
Tiết đông về hẳn lạnh thấu đài
tim
Áo rách thế, sao em ngăn được
gió
Chẳng cơm chiều, bao tử có nằm im
???
Rồi mai sáng, cùng mặt trời, tất
bật
Em mệt nhoài tay bới rác, tìm
cơm
Trên bãi rác, người giống như con
vật
Con vật người ôi, tủi nhục nào
hơn ?!
Cạnh bãi rác không xa là thành
phố
Có những căn lầu, biệt thự nguy
nga
Chủ là đảng viên, sao vàng lố
nhố
Trên đỉnh uy quyền, thác loạn, xa
hoa ...
Ngày cuối năm đảng tưng bừng yến
tiệc
Lấy máu dân làm rượu chúc nhau
bền
Quà tân niên những phong bì kỷ
niệm
Dày cộm đô la, châu báu, bạc tiền
!!!
Con của đảng có dư thừa bánh
trái
Và dư thừa quần áo hiệu, đồ
chơi
Những thứ đồ chơi văn minh, hiện
đại
Những búp bê xinh, mắt chớp, môi
cười ...
Em cô độc bước đi trên hè phố
Hè phố cuối năm tấp nập, rộn
ràng
Trong tay em, những thứ đời vứt,
đổ
Có món đồ chơi cũ kỹ ai quăng
Chợt vọng lại những hồi chuông
hối hả
Ô - đêm nay – Đêm Chúa đến cùng
người !
Em bỗng nhìn trời – trời đêm tối
qúa ...
Lòng nghẹn ngào em gọi : "Chúa Ba
Ngôi !!!"
Ngô Minh Hằng
No comments:
Post a Comment