ĐỨNG LÊN, PHẢI ĐỨNG LÊN MAU
!!!
Tha thiết gởi về Quê Hương và đồng bào VN
mà tôi xót xa vừa thương vừa giận.
Nhà mình, cướp đốt thành tro
Mình không đuổi cướp, không lo giữ nhà
Lại đi oán trách người ta
Bất nhân, sao chẳng xông pha cứu mình !!!
*
Nhà người, người điểm hoa xinh
Nước người, người giữ an ninh cho người
Nước mình, mình để xé tơi
Dân mình mặc cộng làm đời ai đau
Rồi rằng cộng đánh mình đâu
Thì im, chớ nói, bể đầu, thiệt thân !
Quê hương đảng tính mọi phần
Đảng lo mọi việc, ta cần bình an !
Nhục thì nhục hết Việt Nam
Đâu mình ta nhục mà than uổng lời !
Thế nhưng hằn học trách người
"Vô tâm, sao để nước tôi suy tàn ???"
*
Biết điều với chứ, Việt Nam !
Nhà mình, trách nhiệm lo toan do mình !!!
Mỗi người có một gia đình
Mỗi dân có nước, phân minh thế rồi
Nước ai dân nấy tô bồi
Nhà ai nấy giữ cơ ngơi của mình
Quốc gia liên đới là tình
Giúp ta nếu có chiến chinh điêu tàn
Thiên tai, dịch bệnh lan tràn
Chớ còn việc nước hoàn toàn do ta
Nhà ta, ta phải giữ nhà
Nước ta, ta phải biết mà yêu thương
Nếu như gặp buổi nhiễu nhương
Toàn dân ta phải một phương, một lòng
Đứng lên gìn giữ núi sông
Bảo toàn bờ cõi cha ông giao truyền
Nếu ta để bọn tà quyền
Đập tan chính nghĩa, phá thuyền quốc gia
Thì là trách nhiệm của ta
Đứng lên, dũng cảm, xông pha diệt thù
Gương xưa oanh liệt đừng lu
Hồn xưa hãy để thiên thu sáng ngời
Đừng mơ mà trốn việc đời
Chờ người lấp biển vá trời giùm ta !
*
Nhà ta, ta phải giữ nhà
Và làm nghĩa vụ sơn hà đã trao
Noi gương trung nghĩa anh hào
Diên Hồng hãy dựng cao trào đấu tranh !
Để mà giải đảng cho nhanh
Nếu không, Chệt biến ta thành Tân Cương
Thì ta hết cách, cùng đường
Dân thành nô lệ, quê hương thuộc Tàu ...
Đứng lên, phải đứng lên mau !!!
Ngô Minh Hằng
No comments:
Post a Comment