Monday, February 4, 2019

Một sự thật mà NVTNVC chúng ta cần/nên biết : KHÚC TÂM TÌNH

From: knguyenkim@hotmail.com
Reply-to: PhungSuXaHoi@googlegroups.com
To: bacaytruc@gmail.com, thaoluan9@yahoogroups.com, goidan@yahoogroups.com,
Sent: 2/4/2019 10:55:32 AM Eastern Standard Time
Subject: [PSXH] TR: -->Một sự thật mà NVTNVC chúng ta cần/nên biết : KHÚC TÂM TÌNH …/Song Châu Diễm Ngọc Nhân
Mời chia sẻ lời trần tình của Song Châu Diễm Ngọc Nhân, bút hiệu của nhà thơ Ngô Minh Hằng dành cho những bài thơ tình, cũng như Tha Hương, một bút hiệu khác của bà dành cho biếm thi.  Đặc biệt với bài góp ý, nhận xét sắc sảo, đính kèm của bình luận gia J.B. Trường Sơn.
 
Xin mạn phép được giới thiệu cùng quý Anh Chị đôi giòng rất ngắn gọn về J.B. Trường Sơn: ông là cựu sinh viên thần học/triết hoc, cựu giáo chức, cựu sĩ quan trinh sát VNCH, cựu chứng/nạn nhân thảm sát Mậu Thân Huế '68, cựu tù "cải tạo" của VC, cựu thuyền nhân. Đã lắm lần vào sinh ra tử, 3 chìm 7 nổi 9 lênh đênh, cận kề cái chết, từng trải, hiểu đời hiểu người, hiểu ta hiểu địch, hiểu HO, hiểu VC, hiểu VG  & luôn giữ đúng tư cách người tỵ nạn chính trị (KHÔNG Về VN ăn Tết!) cho phép tôi nghe &  tin tưởng những gì J.B. Trường Sơn nói!
 
 
Xin phổ biến rộng
KHÚC TÂM TÌNH …
Tác giảSong Châu Diễm Ngọc Nhân Ngày đăng: 2019-01-30


Chưa một lần nào ta bỏ thăm nuôi
Dù đơn độc với bầy con thơ bé
Người con đầu bốn năm, vài tháng lẻ
Con út vừa hơn năm tháng trong nôi
*
Chưa một lần nào ta bỏ thăm nuôi
Dù cuộc sống mẹ con ta cơ cực
Lương giáo viên từ ba rồi sáu chục
Khi rau muống thôi, một bó năm đồng
*
Một mẹ bốn con rau cháo cầm lòng
Nhưng ta vẫn thăm nuôi dù khốn khó
Muốn buôn bán thêm, vốn thì không có
Và chẳng ai người coi giúp con thơ
*
Nhưng Trời cứu ta, mở lối bất ngờ
Ta biết tử vi, kẻ tìm thời vận
Họ vượt thoát, gởi quà làm tặng vật
Nhờ những thùng quà, năm tháng dần trôi
*
Và nhờ có quà, thực phẩm thăm nuôi
Bốn, năm chục ký lô cho mỗi bận
Quà nhận chẳng nhiều nhưng ta tiện tặn 
Tiếp tế chồng tù, nuôi đám con thơ 
*
Hàng xóm, công an dòm ngó từng giờ
Bởi vợ Ngụy có chồng đi cải tạo
Trong lớp học, trò sẵn sàng báo cáo
Nếu như ta lỡ miệng nói câu gì...
*
Những tháng nghỉ hè, chính trị phải đi
Lớp học đó không bao giờ dám vắng
Cả khi trẻ ốm đau, đang sốt nặng
Không ai coi, ta phải ẵm bên mình
*
Trời lại cứu ta, cải tử hoàn sinh
Đưa mẹ con ta vượt biên kỳ diệu
Nếu còn ở nhà thì ta mệnh yểu
Phổi thế này không thuốc, sống bao lâu?
*
Năm năm dài trong đáy ngục bể dâu
Ta đã sống với điệp trùng khốn khó
Mà hôm nay người nói không thành có 
Rũ sạch công lao lặn lội thân cò
*
Rũ sạch công lao nuôi bốn con thơ
Được hiển đạt, trưởng thành trong xã hội
Người vu ta lấy cộng thù, nón cối
Vu cấm nhìn con, người có là người ?
*
Tên cha mẹ ta, bất nghĩa, người khơi
Cho bọn bất lương đem ra xúc phạm
Người nhờ ta cứu người trong hoạn nạn
Nay người vu ta viết để khen Hồ 
*
Ta sợ người và kinh tởm mưu mô
Ba mươi bảy năm chạy mà chưa thoát
Trong hôn nhân đã thiếu mầm nhân bản
Thiếu thủy chung, gượng ép để làm gì ?
*
Ba mươi bảy năm đôi ngả chia ly
Nợ đã hết, sông đời hai lối rẽ
Ngậm máu phun ta, miệng người dơ nhé
Huyệt mộ đã gần sao vẫn sân si ?
*
Sao vẫn dối gian, bội nghĩa, vô nghì
Cha mẹ ta người cũng đem xúc phạm…
Đạo lý đó sao? Ai gian? Ai ác ?
Trời dù xa nhưng quả nghiệp rất gần 
*
Có hay gì điều bất nghĩa vong ân !!!

Song Châu Diễm Ngọc Nhân
------------------------------------
Ý kiến độc giả : 
Bài thơ trên là lời trần tình của nữ thi sĩ có bút danh "Song Châu Diễm Ngọc Nhân" là tên của 5 đứa con của mình gom lại.
Trước đây tôi đã viết bài "Tại sao lắm thằng đực rựa "đổ xô" đả kích bôi lọ nữ thi sĩ chống Cọng.." để bênh vực cho nữ thi sĩ này trước sự phỉ báng lăng mạ của một số người thiếu lương tri và vô thức, được người chồng cũ của nữ thi sĩ xúi dục để bôi lọ vợ mình. Bài viết đó cũng nhằm vạch trần bộ mặt ô uế của thằng đàn ông phản bội lại tình nghĩa của vợ mình, người phụ nữ đã từng tay ôm gối ấp và sinh thành dưỡng dục bầy con của mình. Bài viết trên của tôi đã bị tôi xóa bỏ vì trong đó có phổ biến vài nhận thức chưa đúng với sự thật có thể xâm phạm đến sự tư riêng trong cuộc sống của nữ thi sĩ này.
Tuy nhiên giờ này, qua bài thơ trần tình ở trên của nữ thi nhân, tôi nhận biết rằng những điều tôi phổ biến đã được nữ thi sĩ gián tiếp chấp nhận.
Vì thế, trong phần ý kiến này, tôi tiếp tục cực lực phê phán khinh dể người chồng bạc tình của nữ thi sĩ, đã mang những dữ kiện tư riêng của hai vơ chồng để cung cấp cho bọn lang sói bẩn thỉu bên ngoài và nhờ chúng mang ra bôi lọ người vợ đã hết tình với mình. Bọn này theo lịnh của thằng chồng đó, hô hoán rằng nữ thi sĩ đã bỏ chồng, không chịu đi thăm nuôi chồng mà còn làm thơ ca tụng chế độ VC (mà theo bọn lang sói này, lý do nữ thi sĩ sáng tác thơ ca tụng VC là vì bà đã phải lòng một cán bộ đảng viên CS mà chúng đặt tên là Thoại Lâm và đã làm kịch bản cho anh này chết sớm để không còn ai biết đó là người thật hay ảo !).
Sự việc hoàn toàn dối trá ở trên cho đến giờ này mới được phơi bày để cho ai mê muội được thức tỉnh, đừng tự bịt tai che mắt để cho kẻ bất lương lợi dụng làm công cụ để bôi lọ người ngay chính.
Chuyện kể rằng một sĩ quan QLVNCH kia yêu một cô giáo nọ và hai bên đã gắn bó với nhau thành vợ chồng, âu yếm sinh con năm một, có liên tiếp 4 đứa mà thằng nhỏ nhất chỉ vừa được mấy tháng tuổi khi chàng bị VC đẩy vô trại cải tạo để tẩy não.
Ở trong trại cải tạo, biết vợ mình giỏi thi phú, chàng xin vợ làm cho mình vài bài thơ ca tụng chế độ để mình được bớt lao động khổ ải và được đãi ngô khá hơn… giống như chuyện viết trong tác phẩm "Tự Thú" của nhà thơ Nguyễn Thiếu Nhẫn kể rằng ông đã nặn óc làm thơ tâng bốc Hồ Chí Minh và Đảng và đưa lên ban quản giáo để được hưởng mấy ngày nghỉ khỏi lao động và được trưởng trại thưởng cho mấy kí đường mật để bồi dưỡng trong tù.
Cô vợ này đã sáng tác cho anh chồng một bài thơ và anh đã cất giữ bài thơ đó để lập công với cán bộ trại. Điều không ai ngờ là anh vẫn còn giữ lại bài thơ đó cho đến mấy chục năm sau mà ngay chính nữ thi sĩ tác giả cũng không còn nhớ nỗi.
Như bài thơ trên đã trình bày, người vợ không hề bỏ rơi chồng trong trại cải tạo mà luôn thăm nuôi định kỳ. Thế nhưng sự đời trớ trêu khiến hồng nhan khổ ải. Bà mẹ chồng trước năm 1975 tuy quan liêu khó tính nhưng chưa ăn hiếp được con dâu vì cô ta và chồng không nhờ vả gì đến bà, nhưng sau khi VC vào thì bà trở nên khắc nghiệt hiếp đáp và lạnh nhạt, luôn bịa chuyện cho các con dâu hiểu lầm hờn ghét nhau, chẳng thèm biết công lao của con dâu đang mang gánh nặng trỉu đôi vai nuôi đàn con thơ dại (cháu của bà), đang phải thăm nuôi chồng (con của bà) trong trại cải tạo, bà thường xuyên nhiếc mắng và dọa sẽ bảo thằng con bỏ vợ sau khi cải tạo về. Vì quá uất ức dưới sự đàn áp của mẹ chồng và với sự vô ơn của người chồng, luôn bênh vực mẹ và khinh thường vợ, nữ thi sĩ quyết định ra đi đem sinh mạng của mình và đàn con trao cho con thuyền định mệnh vượt sóng dữ để tìm sự an bình và công bằng hơn ở thế giới tự do.
Cuộc đòi như mây trôi, tan hợp rồi hợp tan, nữ thi sĩ đã có được cuộc sống an bình ở thế giới tự do, bà vẫn tiếp tục bổn phận làm mẹ để nuôi dạy dàn con ăn học nên người. Những năm đầu mới đến Mỹ, bà vừa đi học, vừa săn sóc bốn con và đi làm  cuối tuần để kiếm chút tiền mua quà gởi về cho bà chị chồng, chồng và bố mẹ chồng dù sau ngày ly dị.  Như ước nguyện của bà mẹ chồng khắc nghiệt, khi anh chàng quân nhân QLVNCH được trả tự do về nhà, không bao lâu anh ta lấy vợ khác và sinh thêm con. Vẫn tưởng anh sẽ vui duyên mới mà để cho lòng mình thanh thản, thế nhưng người đàn ông này vẫn bủn xỉn nhỏ nhen mang tính tham lam, ưa cai trị luôn hai người đàn bà của mình. Anh viết thư qua vợ cũ và dọa sẽ mang những chứng cứ có thể hủy hoại cuộc đời của nữ thi sĩ, đồng thời viết thư cho bầy con nói xấu mẹ của chúng và dọa sẽ có hành động khi qua tới Mỹ. Quả thực anh ta đã đến được Mỹ qua diện HO và đã tung ra chiến dịch bôi lọ vợ của mình sau khi yêu cầu vợ về ở lại mà bị từ chối. Thế là anh ta tung cuốn truyện ngắn có vài truyện viết dang dở của vợ ra vu là nhật ký cho người tình cán ngố, vu bà lấy VC và  bài thơ ca ngợi VC (mà anh đã nhờ bà làm dùm cho anh ta khi còn trong trại cải tạo năm 1978 - 40 năm trước) để cố tình xóa bỏ hình ảnh "Nhà thơ chống Cọng" của vợ cũ của mình.
Tung tin để bôi lọ danh dự vợ đã tệ, anh chồng này còn bất nhân bất nghĩa đến độ đưa cả tên của bố mẹ của vợ, (những người anh ta từng chào kính khi còn sanh tiền và qua đời trước khi anh làm con rể) cho bà HHL, một người từng chửi Chúa của người công giáo, vu Chúa dâm loàn, mò háng phụ nữ để bà này xúc phạm và tung lên DĐ.
Thiết nghĩ hành động trên có mục đích thâm hiểm hơn là trả thù cá nhân (bị vợ bỏ bởi vì phản bội vợ cả trại gia binh biết và xầm xì với nhau, vì đã tiếp tay cho mẹ ruột của mình hiếp đáp chà đạp lên vợ của mình) mà là có mục đích chính trị. Chống Cọng là nhiệm vụ và bổn phận của mọi người Việt tỵ nạn CS. Thế nhưng người chồng HO này đã từ khước nhiệm vụ chống Cọng mà ngược lại, anh ta muốn hủy hoại uy danh chống Cọng của nữ thi sĩ, hành động này của anh làm đúng theo chủ trương của nghị quyết 36 của VC.
Sở dĩ tôi can đảm chưởi vào mặt những thằng chồng hùa theo mẹ để ăn hiếp vợ, xem vợ không ra gì mà chỉ là người đàn bà để mình hiếp dâm mỗi khi hứng tình chứ chẳng nặng tình nghĩa gì với người đã từng sinh và nuôi con của mình. Tôi can đảm chưởi hắn vì tôi hoàn toàn không giống những thằng chồng hèn đó. Tôi cũng có bà mẹ khắc nghiệt, nhưng tôi đã thẳng mặt chặn đứng bà mỗi khi bà ra tay ăn hiếp vợ tôi, tôi nghiêm nghị thuyết phục bà với đầy đủ lý luận không thể tranh cải… khiến bà phải cụt hứng, hết hung hãn. Và trong thời gian tôi bị cải tạo ở vùng núi xa xôi thì mẹ tôi thừa dịp xông lên, có lúc muốn dùng vũ lực, nhưng vợ của tôi dọa sẽ báo công an nếu bà ra tay, thậm chí có lúc mẹ tôi không kềm chế được nóng giận, đứng giữa sân nhà nói vang cho lối xóm nghe, công khai bịa chuyên bêu xấu vợ tôi này nọ. Bà vợ của tôi cũng mang chính nghĩa đầy mình, bà viết thư vào Sàigòn kể tội mẹ tôi với mấy anh chị của tôi và nói "Nếu anh chị không ra giải quyết thì em sẽ bỏ chồng, không đi thăm nuôi nữa." Thế là cả 2 anh chị lớn của tôi đồng loạt đi xe lửa ra miền trung để an ủi vợ tôi, đồng thời dùng lý lẽ để khuyên răn mẹ tôi không được làm chuyện thất đức phi lý.
Tôi rất cảm thông cho nữ thi sĩ "Song Châu Diễm Ngọc Nhân" ! Chuyện bỏ chồng bởi phải sống với hỏa ngục của gia đình chồng luôn cháy phỏng trên đầu mình… là điều rất hữu lý.
Vì mất tự do và bị đàn áp mà cả triệu người dân Viêt đã liều mạng sống, bỏ quê hương ra đi không chút luyến tiếc thì huống gì là giá trị nhỏ nhoi của một thằng chồng nhu nhược bênh mẹ và có lòng dạ bất chính phản phúc ??

JB Trường Sơn
------------------------------------------

trích thư:
Ông NKK viết:
Theo lời ông Người Lính Già Oregon thì ông Minh nói bà NMH bỏ chồng tù đi lấy cán bộ VC, làm thơ ca tụng HCM nhưng khi tôi xem lá thư của ông Minh, chồng ly dị của bà NMH và thư của bà chị ruột ông ta gởi cho bà NMH thì hoàn toàn không thấy họ nhắc điều đó. Nếu bà NMH bỏ chồng để lấy cán bộ CS, thì tại sao hơn chục năm sau, năm 1994 là năm ông Minh đã có vợ con mới, đem vợ con qua Mỹ mà ông ta vẫn còn nói yêu bà NMH và xin nối lại? Mở đầu thư ông ta trịnh trọng: " Xin hãy cho anh dùng lại một lần, chỉ một lần này thôi những từ ngữ thân thương ngày nào !"
Và 
bà chị gái của ông TVM trong thư năm 1982, viết:

"Minh Hằng cùng các cháu thân yêu,
Chị vừa nhận được thùng quà thứ 3 của Hằng, đủ cả, không mất gì Hằng ạ. Chị đã đưa thuốc cho Minh với cái quần zean. Chị cũng sai cháu đem 1 gói bột ngọt với cục xà bong thơm về biếu Thầy Mợ, nói là của mợ Minh gửi biếu ông bà. Ông bà cảm động lắm nhờ chị chuyển lời cám ơn Hằng, thăm Hằng cùng các cháu. Và nhắn Hằng khi nào có chụp hình cho các cháu, thì gửi cho ông bà xin 1 tấm. Chị thấy buồn vì cha mẹ không hiểu được lòng con cháu. đến khi hiểu được thì đã muộn. Hạnh phúc của con mình bị ảnh hưởng rồi…"
Năm 1994, tức là sau 12 năm ly dị, lúc đang sống với bà vợ thứ nhì, ông Minh viết cho bà NMH:
"Em yêu, anh có những việc là sự thật mà em nghi ngờ không tin hoặc cho anh là đặt điều dối gạt, anh không hề dối gạt em. Việc gì cũng có nguyên nhân của nó. Anh yêu em nên anh hứa không tiết lộ để được cùng em sống trọn đời, nhưng em lại không hiểu điều thầm kín, nghi ngờ và có khoảng cách đối với anh ngay từ những buổi đầu chung sống khiến hố sâu mặc cảm cứ đè nặng lên cuộc sống của em làm rạn nứt hạnh phúc chúng ta, một bài toán đố không thể để lời giải ra trước."
Với Những lời lẽ của ông Minh và chị gái của ông ta viết cho bà NMH trong thư, tôi không thấy chỗ nào họ nói đến việc bà NMH bỏ chồng tù, lấy VC mà chỉ có những thân yêu, tiếc nuối cho sự đổ vỡ từ ngày đầu chung sống do ông Minh viết và từ sự thiếu hiểu biết, cảm thông của cha mẹ chồng làm ảnh hưởng đến hạnh phúc của con cái do chính chị ruột ông Minh viết ra: "Chị thấy buồn vì cha mẹ không hiểu được lòng con cháu. đến khi hiểu được thì đã muộn. Hạnh phúc của con mình bị ảnh hưởng rồi…" Nếu chuyện bà NMH lấy cán bộ hoặc lấy bất cứ ai như lời ông Minh kể cho ông Vân rồi ông Vân kể cho ông Qúy và ông Qúy tung lên DĐ để bêu xấu bà NMH là chuyện CÓ THẬT thì ông Minh và chị gái ông ta theo lẽ thường tình, phải thù ghét, không nhìn, không liên lạc với bà NMH mới đúng chứ đừng nói đến chuyện cả hai người đều viết cho bà NMH những lời trìu mến tiếc thương và ân hận như trong thư của họ.
----------------------------
On Sat, Dec 15, 2018 at 3:03 AM 'chuyenbai' via Phụng Sự Xã Hội <PhungSuXaHoi@googlegroups.com> wrote:
 
Fw
*****************
Bà HLC viết:
 
LGT: Tường Giang lại bám gấu bà Ngô Minh Hằng. Vào khoảng tháng 11/2018, Bà Hằng chỉ viết cho mọi người một lần về vụ  3 ô Chiến Tranh CT đã bôi nhọ bà : Minh (chồng cũ bà Hằng) Hồng Vân (chồng nghệ sĩ Kim Tuyến), Kim Quý=Người Lính Già OR. Coi vụ này đầy đủ ở link sau:
 
Sau đó, Tường Giang tập trung dành thì giờ post các bài "thơ đỏ" mà y nói là của bà Hằng. Đã có những kẻ "ngu xuấn đần độn" tin 100% vào Tường Giang. Tôi phân tích: 1) Có ai điên để lại nhật ký cho chị ruột rồi bà này trao cho tên chồng- đã ngủ với gái bán bar- vợ thuộc cấp- khi đi lính? 2) Khi vc vào, mọi người phải lệ thuộc, phải học chính trị, phải làm kiểm điểm, phải viết thu hoạch v.v.. Để giữ mạng sống, hầu như toàn thể người quốc gia, sau 75, phải giả dại qua cầu. Do đó, nếu có những bài thơ, đoản văn vớ vẩn, giả vờ ca tụng Hồ Tặc, giả vờ ăn năn tội lỗi: đó là bình thường. Chỉ có những tên quá sức ngu xuẩn đần độn mới đi tin đó là những gì "chân thật" của người Sài Gòn. Huống chi, trừ một bài chung chung về học trò gì đó, có thủ bút bà NMH, còn lại, là vài  tên “khốn nạn” vu cáo. Những tên đó là vài tên CTCT và Tường Giang lãnh nhiệm vụ lẽo đẽo theo cắn gấu quần bà Hằng. 3) Bà Hằng từ lâu không nói tới những kẻ đốn mạt, tư cách thấp kém vì dùng ngôn ngữ dơ dáy để mạ lị như nick Hoa Hoàng Lan, Tường Giang và theo đuôi là HungThe,PhuVan,Collen Ha, Hiến Minh Lê
Vào ngày 13/12/2018, bà Ngô Minh Hằng mới viết lần đầu và cũng là lần cuối về nick Tường Giang. Bà có attach mail cũ của TG. Điều này chứng tỏ HaNguyen1943 đoán đúng cách đây vài năm: TG đã đem lòng thương trộm bà NMH. Trước đó, hắn ca tụng thơ bà NMH, binh vực bà NMH và mạ lị nick Hoa Hoàng Lan thậm tệ. Nhưng khi bà NMH lên tiếng hỏi Trúc Hồ vì sao chỉ xin tí nhân quyền ( vào 2012, vụ Thỉnh Nguyện Thư) thì Tường Giang và đồng bọn sau đó theo cắn gấu quần bà NMH triền miên. Tên Tường Giang còn vu cáo, bịa đặt đủ thứ chuyện. Nick nào tin: là thứ ngu xuẩn nhất thế giới. 
Lan Chi
 
 
 
 
----------------------
Năm 1994, tức là sau 12 năm ly dị, lúc đang sống với bà vợ thứ nhì, ông Minh viết cho bà NMH  &  bà chị gái của ông TVM trong thư năm 1982, viết:
 

--

No comments:

Post a Comment