Mời các bạn nghe 2 nhạc phẩm ":VIỆT NAM TÔI ĐÂU" va "ANH LÀ AI"của Việt Khang
Anh Là Ai
Việt Nam Tôi Đâu ?
QÙA XUÂN GỞI NHỮNG NGƯỜI CON YÊU CỦA MẸ VIỆT NAM
Bài thơ nhỏ bé này xin là món quà Xuân gởi đến tất cả những người con yêu dấu của Mẹ Việt Nam đang dấn thân chống áp bức, độc tài, bán nước để mưu cầu Tự Do cho quê hương, đã và đang bị đảng cộng sản Việt Nam nhốt tù vì lòng yêu nước. Riêng cho hai nhạc sĩ Việt Khang và Trần Vũ Anh Bình.
Bài thơ nhỏ bé này xin là món quà Xuân gởi đến tất cả những người con yêu dấu của Mẹ Việt Nam đang dấn thân chống áp bức, độc tài, bán nước để mưu cầu Tự Do cho quê hương, đã và đang bị đảng cộng sản Việt Nam nhốt tù vì lòng yêu nước. Riêng cho hai nhạc sĩ Việt Khang và Trần Vũ Anh Bình.
Không viết cho em chẳng phải
tôi quên
Mà rất nhớ - nhất là gần lễ
lạc
Như đêm nay nhìn ngân
hà sao sáng
Sắp Tết rồi. Tôi
lại nghĩ về em ....
Nghĩ về em là nghĩ đến đêm đen
Đến ánh mắt của cai tù, quản
giáo
Đến ngọn roi thù, đến
lời xấc láo
Đến cơn sốt khan, đến chén cơm tù
Đảng nhốt em tù. Em tội
gì ư ???
Tội viết nhạc yêu quê hương tổ
quốc
Tội tố cáo rằng đảng kia
bán nước
Tội hỏi đảng rằng:
"Sao đảng đánh tôi?"
Em có
tội chi khi gọi muôn người
Góp tài trí dấn thân mà giữ
nước?
Bởi nếu chẳng thì gông
xiềng Bắc thuộc
Chụp lên đời dân tộc Việt Nam
ta...
Ôi những trái tim YÊU
QÚI SƠN HÀ
Nhưng mà đảng, đảng không cần điều
đó
Đảng cần loại
người sừng trâu nanh chó
Chứ đảng cần chi tổ quốc,
đồng bào
Đảng muốn quê thành Trung
cộng, ngôi sao
Để hưởng thụ trên oan hờn dân
tộc
Dù đảng phải
qùi dưới chân Tàu cộng
Nhưng cưỡi đầu dân,
đảng hả hê rồi ...
Sắp đến mùa Xuân, năm mới em ơi
Em trong đó thương quê,
lòng phẫn hận
Đồng bào ngoài này nổi chìm
lận đận
Mồng Một, tết Tây cũng
phải biểu tình
Khổ thật, dân mình qúa sức
điêu linh
Trời xa quá. Trời không nghe tiếng
thét
Không tự cứu thì chúng ta sẽ chết
Vì đảng săn dân như thú săn
mồi ...
Em ạ, ba miền sẽ đứng lên thôi
Sẽ phá sạch những tù
lao, cùm xích
Ông Cha xưa giữ giang
sơn, diệt địch
Cháu con nay không thể mất sơn
hà !!!
" Việt Nam ơi...còn hay
mất..." lời ca...
Đã nung nấu từng con tim, khối óc
Xót em trong tù, xuân
về, tôi khóc
Không viết cho em chẳng phải tôi
quên
Mà đợi bình minh soi
tỏ màn đêm
Đem ánh sáng đến nhà tù em ở
Cửa sẽ tung ra, gông xiềng
sẽ vỡ
Vì giống nòi Hồng Lạc phải
hồi sinh ...
Hỡi những Việt Khang, Trần Vũ Anh
Bình
Em chờ nhé, QUÀ XUÂN mừng em đó
Dân tộc chúng ta không nề
gian khó
Sẽ phá cửa tù đem đến cho em ...
Ngô Minh Hằng
No comments:
Post a Comment