Ngày
lên, nắng mới trong như ngọc
Thắm
sắc xuân hồng, xanh gió mai
Lộc trổ
tinh khôi từng nụ biếc
Rộn
ràng như giục cõi lòng ai
Như
đợi, như mong ngày hội lớn
Ngày mà
tổ quốc được hồi sinh
Thắp
lên hỡi vạn lòng son trẻ
Ánh đuốc càn khôn, lửa bất
bình !
Bảy
chục triệu dân chờ đợi đấy
Giang
sơn một dải đã mòn trông
Mẹ ta
khóc đến không còn lệ
Mong
mỏi đàn con kết một lòng
Anh vì
chí lớn, xin ngồi lại
Tôi
cũng quên đi những tỵ hiềm
Cùng
lớp đàn em, con với cháu
Chung
lòng chung sức đứng vùng lên
Giá
gương ta hãy cùng lau bụi
Và cố
tìm ra mảnh nhiễu điều
Âu Cơ
một Mẹ, Tiên Rồng cả
Xin hãy
nhìn nhau với mến yêu
Tôi,
lớp người đi từ buổi trước
Chẳng
may gục ngã bởi cuồng phong
Những
con chiến mã đầy thương tích
Nhưng
lửa tin yêu vẫn rực lòng !
Mấy
chục năm đầy, vong quốc hận
Vẫn
mong một thuở rửa hờn sâu
Vẫn chờ
em đấy, đoàn trai
trẻ
Rọi ánh
bình minh ấm địa cầu
Tôi
vung bút thép, từng viên đạn
Nhắm
thẳng tim đen, ngực giặc thù
Em đem
tuổi trẻ, đem tài, đức
Quét
sạch biên cương, dựng cõi bờ
Nhà ta
đang cháy, ta không chữa
Ngồi
đợi thì sao lửa tắt giùm ?
Nào hãy
cùng nhau vầy lại cuộc
Hỡi tài
Nguyễn Trãi, trí Quang Trung !
Ngô
Minh Hằng
28.3.1997
No comments:
Post a Comment