HÓA GIANG
GIỤC GIÃ LỜI THỀ
Tây Nguyên, thương
quá Tây Nguyên
Ôi, Tây Nguyên bị
bạo quyền giết tươi !
Nam Quan, Bản Giốc
mất rồi
Nay Tây Nguyên lại
bị người bằm tan
Đã đau dưới ách bạo
tàn
Còn hờn thêm bởi
ngoại bang, cộng Tàu
Rừng Tây Nguyên ngậm
ngùi đau
Người Tây Nguyên mắt
nhìn nhau lệ tràn
Tây Nguyên, máu,
thịt Việt Nam
Sao đem độc dược,
cường toan tưới vào ?
Cây xanh gục xuống nghẹn
ngào
Đất nâu vỡ mạch, máu
trào oan khiên
Vì ai ? – Phải chính
bạo quyền
Rước Tàu cộng đến
Tây Nguyên tung hoành ?
Tây Nguyên nước ngọt
cây lành
Trong tay tàn ác,
biến thành cường toan
Rồi đây độc chất
tràn lan
Giết dân, xương thịt
Việt Nam từng người
Đau thương thêm nữa
cho đời
Nỗi đau niềm hận,
kêu Trời, Trời xa !
Tây Nguyên, người
cướp của ta
Mà ta nuốt nhục bỏ
qua sao đành ?!
Hãy xin nào chị, nào
anh
Đứng lên nhập cuộc
đấu tranh, giữ nhà!
Đứng lên đòi lại sơn
hà
Đấy là nghĩa vụ, đấy
là nhân luân
Nếu ta vuốt mặt, an thân
Thì quê sẽ mất từng
phần, tang thương !
Nào đâu Nguyễn Huệ,
Trưng Vương
Xin vì tổ quốc, viết
chương sử vàng
Ta ơi, Bản Giốc Nam
Quan
Tây Nguyên, lãnh hải
Việt Nam, đòi về !!!
Hóa Giang giục
giã lời thề
Hồn thiêng sông núi
hướng về Tây Nguyên !!
Ngô Minh
Hằng
2009
No comments:
Post a Comment