LẼ ĐỜI
Thì ra vỏ quýt mà dày
Móng tay nhọn sẽ có ngay đấy mà...
Nếu đời có qủy có ma
Thì đời có phép trừ tà diệt yêu !
Nên dù gian trá bao nhiêu
MẶT TRỜI - SỰ THẬT là điều khôn che !
Hay chi tụ đảng kết bè
Mà đi theo những vết xe đổ rồi ...
Ác tâm, ngậm máu phun đời
Sân si, bỏ lửa thì Trời phạt thôi !
Đã cùng thân phận con người
Đừng tâm hung ác, đừng lời bất lương
Kẻo mai sóng gió vô thường
Gieo chi gặt nấy, đoạn trường buộc thân
Cho dù đang lúc phong vân
Ngày mai nào biết đường trần tuyết sương
Mở lòng mà để yêu thương
Nếu không, cũng chớ tìm phương hại người
Cuồng ngôn vọng ngữ thì rồi
Làm người xa lánh, làm Trời không tha
Những ai lương thiện thật thà
Thiệt thòi, có thiệt nhưng mà an vui
Còn như gian ác, lừa đời
Cái sân hận ấy tự khơi bão bùng
Bình an không có tại lòng
Thì sao hạnh phúc thong dong cửa nhà
Xưa nay dạ qủy tâm ma
Hại người mà lại hóa ra hại mình!
Tu thì hái được quả xinh
Gây oan trái, gặt điêu linh, lẽ đời...
Ngô Minh Hằng
No comments:
Post a Comment