GIÁ CỦA TỰ DO
(Gởi về quê hương và dân tộc Việt
Nam tôi với tất cả đợi chờ và hy vọng )
Ðể có những ngày ở đất Tự
Do
Bởi canh bạc
đặt bằng mạng sống chính mình mà tôi thắng
được
Dù cơm áo lấy sau đắp
trước
Nhưng tôi vui vì tôi được làm
người
Những chiều vàng nhìn mây trắng xa
trôi
Nhìn bày chim gọi nhau về
tổ
Tôi nhớ quê, thương dân tôi cùng
khổ
Thiếu áo cơm, thừa nhục tủi phận
người
Ôi, những kiếp người chỉ có quyền lập lại trên
môi
Chữ "đảng vinh quang" và giơ tay "nhất trí"
!
Còn Hạnh Phúc - Tự Do là món đồ hóa trang hoa
mỹ
Ðảng cấm dân không được đụng
vào
Bởi đụng vào, nó sẽ hư
hao
Ðảng quang vinh không còn tồn tại
nữa
Dù sống xa quê
Nhưng tôi theo dõi chuyện nước nhà từng ngày từng
bữa
Hồn xẻ đôi, gởi về quê một
nửa
Cùng mọi người trong từng bước đấu
tranh
Tôi thấy dân tôi đứng lên đòi biển đảo lại cho mình
Thấy đảng nói chẳng làm gì sai
phạm
Dù đảng bấy lâu dân lừa, nước
phản
Dù đảng dâng Tàu Nam - Giốc- Hoàng
Sa
Dù rước Tàu vào bằng thảm đỏ, chiếu
hoa
Cúi đầu tùng phục
*
Tôi thấy đảng hân hoan trong niềm đau quốc
nhục
Bảo vệ ngai vàng, đảng bán quê
hương
Vì thế, nước tôi có nhiều chuyện đau
thương
Như chuyện Việt Nam, ngư phủ
Ðã vất vả, đời còn thêm thống
khổ
Ðánh cá biển mình, "tàu lạ" bắt đem
đi
Tàu bắt dân đi, đảng chẳng dám nói
gì
Mặc dân chết xác dềnh trên sóng
biển
Mặc dân sống kiếp tủi hờn oan
nghiệt
Ðảng an nhiên hưởng thụ sang
giàu
Như chuyện dân biểu tình đòi đất, chống
Tàu
Ðảng sai công an nổi chìm bắt bớ
Chân đạp mặt
người
Tay vòng siết cổ
Ôi, sao dân chống Tàu mà đảng kia hùng
hổ
Ðánh bắt dân như tội phạm thế này
?!
Ðáng lý ra đảng phải tiếp
tay
Và hãnh diện vì dân can trường, bất
khuất
Có chính phủ nào, giặc ngoài vô cướp
đất
Dân đứng lên đòi lại núi
sông
Lại thẳng tay đàn áp thế này không
Người yêu nước sao cho là phạm tội ???
Sự thật này đảng không còn thể
chối
Là đảng chẳng lụy Tàu bán nước, phản
dân
Là nước Việt Nam đã mất từng
phần
Ngày nô lệ cộng Tàu không xa
nữa!
*
Ta không thể ươn
hèn
Hãy thắp lên đuốc lửa
!
Nếu ta chần chờ sẽ không kịp
nữa
Ðảng phản ta, phản nước tự lâu rồi
!!!
Ðảng bán nước cho Tàu, ta phải cứu nước ta thôi
...
Nêu chính nghĩa cho sáng ngời chính nghĩa
Hỡi toàn quốc, hãy đứng về một
phía
Ðể nói lên sức mạnh hợp
quần
Ðảng đã độc tài, bán nước, phản
dân
Thì ta phải đứng lên mà giải đảng
!
Hãy đốt cờ sao, hãy làm cách
mạng
Ðể đáp lời sông núi, quốc dân ơi
!!!
Nếu ta không, ô nhục sẽ muôn đời
...
Vì có bao giờ
Chiến thắng đến khơi
khơi
Và Hạnh Phúc Tự Do không phải đổi bằng máu xương, bất
khuất ...
Ðấy, giá của Tự Do và muôn đời là thật
!
Ngô
Minh Hằng
No comments:
Post a Comment