THƯ HỒI ÂM ÔNG BÀ HOA VO VỀ VIỆC NHÂN ĐẠO VÀ TỪ
THIỆN.
Thưa Ông / Bà Hoa Vo,
Thưa Ông / Bà Hoa Vo,
Thư ông/bà viết:(NMH xin bỏ dấu cho dễ đọc) "dân tộc Việt nam của
chúng ta đang phải chịu đựng rất nhiều nỗi khó khăn về kinh tế, nhất là người
nghèo, người gìa , người cô đơn như trẻ mồ côi , bệnh tật mà sự quan tâm của
chính quyền rất hạn chế ." VÀ :" Bây giờ chính phủ ở đây đã cho mở nhà tình thương của tư
nhân rồi, hiện nay đã góp được trong nước một vài người rồi nhưng
điều kiện về tài chánh chưa đủ"
Vâng, chúng tôi biết rõ
điều này, và riêng tôi rất đau lòng khi nhận được lá thư của ông/ bà. Đau lòng
vì dân tộc Việt Nam chúng ta đã và đang ở dưới tận cùng địa ngục mà tôi, tài
hèn sức mọn, không làm được gì để giúp dân tộc mình thoát ra được cái hoả ngục
kinh hoàng đó. Vì muốn thoát ra được cái điạ ngục đỏ kia thì ai cũng đều biết rằng chính người ở trong phải tự cứu
mình trước, sau đó, mọi người phía ngoài mới có thể tiếp taỵ
Theo ngu ý của tôi, nếu
vị nào làm cha mẹ mà chỉ biết sung sướng hưởng thụ, làm giàu bạc tỉ cho cá nhân
mình còn bỏ con đói lạnh khốn khổ đau
thương, có nghĩa là người cha mẹ đó không đủ tư cách, không xứng đáng làm cha
làm mẹ.
Để giải quyết vấn đề,
chúng tôi thiển nghĩ:
Thứ
Nhất:
Vì không xứng đáng nên
kẻ làm cha mẹ đó hãy nên từ bỏ quyền làm cha mẹ , giao toàn bộ con
cái cho người xứng đáng hơn chăm sóc và
không được phép liên lạc, kêu gọi đến tình thương với những người ấy nữa. Cũng như nhà nước Việt cộng
trước đây từng gọi chúng tôi là " bọn đĩ điếm, du côn, phản động ... .." nay vì
đô la, lại đổi giọng ngọt ngào gọi chúng tôi là "Khúc
ruột thân thương ngàn dặm " nhưng nhà nước cũng rất sẵn sàng cho bất
cứ "khúc ruột thân thương" nào vào tù
nếu "khúc ruột thân thương" đó nghe lời ngon
ngọt, về du lịch VN mà làm điều gì trái ý họ. Như vậy, có nghĩa là họ, những người CSVN,
vừa muốn ở ngôi vị cha mẹ đã không làm bổn phận lo cho con
cái lại vừa vô liêm sỉ đến độ nhờ người đánh tiếng với hàng xóm, kêu gọi lòng nhân đạo của con
người, tình thương yêu nòi giống, lá lành đùm lá rách, đẩy con cho
hàng xóm, bảo họ phải nuôi. Hàng xóm
không nuôi, không giúp thì chửi họ là ĐÁM MỌI CHẠY
THEO CHÂN MỸ, ĂN MÀY BỌN MỸ, KHÔNG CÓ LÒNG NHÂN, KHÔNG BIẾT YÊU THƯƠNG QUÊ
HƯƠNG DÂN TỘC !
Vậy, thưa ông bà Hoa Vo,
trong việc này, ai là người phải có trách nhiệm ?? kẻ làm cha mẹ hay hàng xóm ???
Thứ Hai:
Cũng như vậy, nếu chính
quyền của một nước mà không lo cho dân của nước đó về các mặt căn bản tối thiểu
như : cơm áo, giáo dục và y tế để người
dân được sống một cuộc sống bình thường như mọi người dân của các nước trên thế
giới thì chính quyền đó không phải là chính quyền mà người dân mong muốn. Như
vậy, có hai cách giải quyết, hoặc là người cầm quyền phải tự nguyện rời bỏ chức
vụ, giao lại cho người có lòng và có trách nhiệm hơn. Hoặc chính người
dân của nước đó phải đồng lòng với nhau, can
đảm đứng lên để lựa chọn cho chính họ một đời sống. Nói rõ hơn là phải
có thái độ với nhà cầm quyền. Nếu chế độ đó độc tài, không thoả mãn nguyện
vọng của đại đa số người dân thì người dân không thể cho phép chế độ đó tồn tại
được.
Ví dụ trong lịch sử VN,
có lần nước ta bị quân Tàu đô hộ hơn một ngàn năm. Dân chúng vô cùng khốn khổ.
Đói ăn, rách mặc, quân Tàu hà hiếp, thu thuế cao, bắt dân lên rừng tìm ngà voi, xuống biển mò
ngọc trai dâng lên cho chúng. Lòng dân vô cùng oán giận. Nhưng chỉ oán giận không thì không đủ và
chẳng thay đổi được gì. Trái lại, lịch sử Việt Nam ta đã ghi, dân Việt
nam dù nước nhỏ, người thưa, vũ khí thô sơ nhưng có ý
chí bất khuất và lòng yêu nước thương nhà nên nhiều thời kỳ đã kiên
cường nổi dậy đánh đuổi quân Tàu, là một cường quốc lúc bấy giờ, ra khỏi bờ
cõi và dựng nền tự chủ.
Xem như thế, Tự Do,
Hạnh Phúc không bỗng nhiên mà có. Cũng không phải cứ ngồi đó than van
hay chắp tay cầu xin mà được. Dân tộc nào và thời nào cũng vậy, Tự
Do, Tự Chủ, Độc Lập và Hạnh Phúc đều phải đổi bằng xương máu. Tiền
nhân chúng ta xưa kia đã có dày kinh nghiệm xương máu giành độc lập
với quân Tàu và đã để lại cho chúng ta những di sản là đất nước VN,
sự Tự Do và kinh nghiệm dựng nước, giữ nước thật là vô giá. Làm mất
đi di sản của tiền nhân vào tay VC là lỗi của chúng ta. Muốn đòi lại
non sông, muốn dân sống tự do hạnh phúc, muốn đất nước tự quyền tự
chủ, chúng ta phải yêu nước, phải đồng tâm đồng ý, phải sáng suốt
và dũng cảm để biết mình phải làm gì.
Ngày nay, nếu ông bà
nhận thấy dân tộc Việt Nam đau khổ thế mà nhà nước cộng sản VN "chỉ quan tâm rất hạn chế" thì ông bà nghĩ rằng
ông bà phải làm gì??? Chúng tôi nghĩ rằng, ông bà viết thư ra ngoại quốc kêu gọi
sự giúp đỡ chưa hẳn đã là thượng cách.
Bởi vì thứ nhất, nếu giúp, sự giúp đỡ của ba bốn triệu người hải ngoại không
làm sao giúp cho đủ được mấy
chục triệu người nghèo khổ ở
trong nước . Và nếu giúp đỡ thì sự giúp đỡ đó sẽ được đến bao lâu?
Thứ hai, hơn
bốn mươi năm đất nước không còn chiến tranh thì làm sao còn có nhiều trẻ
mồ côi ?? Lại nữa, trong bao nhiêu năm hoà bình đó, quốc tế đổ biết bao nhiêu
tiền giúp đỡ nhân đạo cho Việt Nam thì tại sao mà nước vẫn nghèo dân vẫn
khổ??? Ông bà thử hỏi nhà nước xem những món tiền kếch xù ấy đi đâu?
Ấy là chưa kể đến những tài
nguyên quí gía của quốc gia mà VC đã tận tình khai thác. Tài nguyên đó
thuộc về quốc gia và quốc dân, không kẻ nào được quyền chia chác
và bỏ riêng vào túi. Vậy tiền ấy đi đâu?
Ông bà cũng cần hỏi thêm rằng
hòa bình bốn mươi mấy năm rồi, đảng viên các cấp từ lâu đã chễm
chệ, hống hách trên những địa vị để bóp cổ dân. Gia đình họ đã sung
sướng tiệc tùng thừa mứa trong những căn nhà nguy nga tráng lệ và đã
nghênh ngang thoải mái trong những chiếc xe hơi sang trọng có máy
lạnh, ti vi và con cháu họ đã ùn ùn kéo nhau đi du học ở nước
ngoài. Với bản thân cán bộ, đảng viên thì thăng tiến nhanh chóng
vượt bực như vậy, tại sao với nước với dân thì ngày càng tụt hậu?
Nước thì tràn lan Tàu cộng và các nhà máy, hãng xưởng của quân
Tàu tự do xả thải chất độc hủy hoại môi trường sống của dân ta?
Dân thì thêm trường kỳ đói khổ, không nhà cửa, sống lang thang và có
nhiều trẻ em thất học trong khi trường học thì lại là nơi "đấu võ"
của học sinh các cấp và là nơi "trao đổi, luyến ái" của học sinh với
nhau và với thày cô giáo?
Vậy, cái nguyên nhân chính về sự băng
hoại, nghèo đói, lạc hậu, khốn khổ của dân tộc VN hiện tại do đâu? Khi ông bà tìm ra NGUYÊN NHÂN ấy từ đâu thì ông bà sẽ thấy ai là người chịu trách nhiệm về những tệ
nạn đói khổ và lạc hậu hiện nay và tôi đề nghị ông bà nên đặt thẳng
vấn đề với những kẻ này.
Chỉ một chút thời gian
tìm hiểu thì ông bà sẽ rõ ngay vì đâu mà
xã hội Việt Nam băng hoại, nghèo đói, thậm chí, đến căn nhà mảnh vườn của
dân cũng bị cướp đoạt. Ông bà có biết từ ngày VC cai trị VN đến
nay, cả ba miền Nam - Trung - Bắc bao nhiêu người chết oan, bao nhiêu người
biến thành dân oan mất nhà mất đất ? Tháng này qua năm khác họ biểu
tình ở Sài Gòn, Hà Nội nhưng không ai
giải quyết. Đã thế, họ còn bị bắt nhốt, đàn áp bằng roi điện,
báng súng, vòi rồng khiến người dân đã đau khổ càng thêm đau khổ.
Thư ông bà viết:
" Chị Hằng đang sống ở hải ngoại là nơi có nhiều
người giàu có , chị hãy kêu gọi sự từ thiện để đóng góp mở một nhà tình thương
để giúp đỡ cho những người bất hạnh có chỗ nương náu và tạm sống. Bây giờ chính
phủ ở đây đã cho mở nhà tình thương của tư nhân rồi, hiện nay đã góp được trong
nước một vài người rồi nhưng điều kiện về tài chánh chưa đủ, nếu chị có lòng
hướng về quê hương thì xin chị hãy hướng một tấm lòng nhân ái. "
Thưa ông bà, ở hải
ngoại, chúng tôi, tất cả mọi người luôn hướng về quê hương, về đồng bào ruột
thịt và chúng tôi vô cùng đau khổ khi thấy dân tộc đau thương dưới nanh vuốt độc
tài của nhà cầm quyền Việt cộng . Và ở hải ngoại, chúng tôi ai ai cũng phải đi làm đầu tắt mặt tối mới đủ
tiền trả tiền nhà, tiền ăn, tiền lo cho con cái học hành và những nhu cầu
cần thiết khác trong đời sống. Thế
nên vấn đề từ thiện và nhân ái,
tôi xin phép được đặt ra rất rõ ràng. Nhất định, cá nhân tôi không có
thể từ thiện hoặc nhân ái để làm bất cứ điều gì có lợi cho cộng sản Việt Nam,
nhất là những công tác xã hội, từ thiện của nhà nước Việt cộng cho cò mồi
phát động. Một số người của cộng đồng Việt Nam tị nạn CS có may mắn, giỏi làm
ăn, họ thành công và giàu có thật, nhưng so với sự giàu có của các đảng viên
nhà nước Việt cộng thì tôi thấy họ còn thua xa, RẤT XA. Cùng với thư này, tôi
xin kèm theo bảng kê khai tài sản của các đảng viên do ngân hàng thế giới được
công bố trên liên mạng để ông bà đọc cho biết. Hình như nhà văn Dương Thu
Hương có nói đại khái là, nếu những đảng
viên CS tỉ tỉ phú đó, mửa ra một số tiền lẻ của họ thôi để trả lại cho dân Việt
Nam thì toàn dân Việt Nam sẽ được ấm no, đầy đủ.
Riêng tôi, tôi hoan
nghênh việc đóng góp để giúp đỡ những người mà đảng cộng sản VN đang nhốt họ
tù. (trừ một số những con cu mồi, phe đảng, chống
cộng kinh doanh, lừa bịp lòng yêu nước của đồng bào hải
ngoại.) Những người này tù
vì họ yêu nước, phản đối những sai trái của đảng độc tài
VC nhưng đảng VC lại trí trá vu họ là phản động. Sự đóng góp đó, tôi xem là
bổn phận của người công dân đối với tổ quốc hoặc sự tri ân của người dân
với những anh hùng dân tộc chứ không
phải là việc từ thiện hay nhân đạo.
Tôi tri ân họ vì họ đã
can đảm thay chúng tôi chỉ mặt bạo quyền, những kẻ đã rước voi về
đạp tan sông núi, đã mang chủ nghĩa CS về đày đọa dân tộc Việt Nam gần
một thế kỷ qua. Họ đã đại diện cho trên tám chục triệu dân VN khốn
khổ, vạch ra những tội ác mà đảng VC đã trắng trợn vi phạm. Tôi tri ân họ vì
họ đã nêu gương dũng cảm của tiền nhân chúng ta như Quang Trung, Hưng Đạo,
Trưng Vương, Trần Quốc Toản và gần đây như Nguyễn Thái Học, Cô Giang, Trần Văn Bá,... Họ không sợ đòn thù, không sợ chết. Họ dám chống lại
đảng độc tài và nói lên nỗi đau thương thống khổ của dân tộc do cộng sản
Việt Nam đã gây ra. Nhưng tuyệt đối, tôi
không hoan nghênh việc gởi tiền
về làm giàu cho những con buôn chính trị, những kẻ chống cộng cò mồi,
những tên ngụy trang từ thiện hay những kẻ đội lốt nhân đạo, lừa mị
người có lòng nhưng ngây thơ để tiếp tay Việt gian giúp cho nhà nước Việt cộng. Công việc lo cho dân
chúng, cải tổ xã hội cho tốt đẹp là nghĩa vụ và bổn phận mà chính nhà nước Việt
cộng phải đem lại cho người dân trong chế độ của họ.
Tôi quan niệm, nếu tôi
hưởng ứng việc làm ngụy danh là từ thiện, là nhân đạo đó có nghĩa là tôi đã phản bội lại tổ quốc Việt Nam, phản bội lại
dân tộc Việt nam. Vì sao? Vì nếu tôi làm thế là tôi đã tiếp tay giúp cho Việt cộng sống còn và rảnh rỗi để
nghĩ thêm ra những mưu ma kế qủy tàn bạo hơn, đặt lên đầu người dân trong nước. Nếu tôi làm thế tức
là tôi đã phản bội chính tôi vì xưa tôi đã chạy trốn VC nhưng nay tôi
lại giúp VC có tiền để chúng thực hành nghị quyết 36, gởi ra ngoại
quốc nuôi cán bộ nằm vùng, thuê mướn những
kẻ lòng lang dạ sói thi hành những màn hoả mù, đánh phá, lăng nhục
những người Quốc gia chống cộng chân chính. Trong các cộng đồng VNTNVC
ở hải ngoại đã không thiếu những tên VG chui rúc vào mọi đoàn thể,
mọi sinh hoạt của người QG để xúc xiểm, đánh phá, gây chia rẽ, phá vỡ sự
đoàn kết. Chúng đã lợi dụng khe hở của luật pháp sở tại, dùng tiền
ấy kiện lại chúng tôi khi ai trong
chúng tôi tố giác chúng là VC. Vì
thế, khi đọc thư này ông/ bà hay ai đó có "đầy lòng
nhân đạo với VC" sẽ không đồng ý và kết tội tôi là kẻ ...phản
động, không có lương tâm, hoặc là không biết thương yêu dân tộc.
Vâng, đành vậy!
Tôi đọc ở đâu đó một
chuyện thế này, tôi xin kể lại ông/ bà nghe: Có một người kia nghèo, lại có
tính ỷ lại, không chịu làm lụng gì để
tự nuôi mình. Gần đó có một ngư phủ ngày nào cũng chăm chỉ đi câu cá và người
kia ngày nào cũng tìm đến ông ngư phủ xin cá về ăn. Vì lòng
NHÂN ÁI, ông ngư phủ ngày nào cũng làm TỪ THIỆN bằng cách bớt phần ăn của mình và gia
đình mình để chia cá cho người ấỵ
Những ngày gió to sóng lớn, ông không câu được bao nhiêu mà cũng phải
chia nên có khi chính gia đình ông bị đói. Sau đó, nhận thấy rằng ông không nên
tiếp tục làm cái việc gọi là từ thiện ngu
xuẩn này mãi, ông nói với người ấy: "Tôi cho anh cá, anh cứ đói hoài, nếu
dạy anh câu, thì anh sẽ no. Thế là ông bèn dạy người kia tự câu lấy cá mà ăn.
Người lười biếng ỷ
lại kia đã thức tỉnh, học nghề câu cá mà nuôi sống thân mình. Dân tộc
VN của chúng ta cũng nên biết câu chuyện này để tạo cho mình đời sống
tự lực, tự cường, tự chủ và tự trọng. Hãy lớn lên và hãy ghé vai
vào trách nhiệm với núi sông và với chính bản thân mình!!!
Thưa ông /bà Hoa Vo, Tôi
xin ngừng lại ở đâỵ Biết rằng thư trả lời này của tôi sẽ làm ông / bà và một
số người thất vọng. Tôi thành thật xin lỗi, nhưng đành vậy, đó là quan điểm
của tôi và tôi không thể nào phản bội lại chính mình.
Xin kèm cái link Nói
Với Tuổi Trẻ, nói về kinh nghiệm của một bác sĩ trẻ làm từ thiện
ở VN và hai cái link có bản kê khai tài sản của những người cầm đầu đảng Cộng Sản Việt Nam để mọi
người tham khảo.
Trân trọng,
Ngô Minh Hằng
Nói Với Tuổi Trẻ
1/ Danh sách và tài sản của trên
300 cán bộ CSVN
2/ Danh sách trên 300
cán bộ Cộng Sản có tài sản ở nước ngoài: http://volymacothat.blogspot.com/2008/12/danh-sch-trn-300-cn-b-cng-sn-c-ti-sn-nc.html
In a message dated 10/18/2007 10:57:53
P.M. Eastern Daylight Time, hoavo2002@yahoo.com writes:
Chi Hang than men,
Chi
Hang oi, dan toc Vietnam cua chung ta dang phai chiu dung rat nhieu noi kho khan
ve kinh te, nhat la nguoi ngheo, nguoi gia , nguoi co don nhu tre mo coi , benh
tat ma su quan tam cua chinh quyen rat han che . Chi Hang dang song o hai ngoai
la noi co nhieu nguoi giau co , chi hay keu goi su tu thien de dong gop mo mot
nha tinh thuong de giup do cho nhung nguoi bat hanh co cho nuong nau va tam song
. Bay gio chinh phu o day da cho mo nha tinh thuong cua tu nhan roi, hien nay da
gop duoc trong nuoc mot vai nguoi roi nhung dieu kien ve tai chanh chua du , neu
chi co long huong ve que huong thi xin chi hay huong mot tam long nhan ai . Neu
chi co the thuc hien duoc viec nay, thi xin chi hay lien he voi toi NGOC MY qua
mail nay va so dien thoai cua toi la 848 4361407, hien nay toi dang o GO VAP .
Toi xin cam on chi da doc la thu nay .
No comments:
Post a Comment