Monday, December 10, 2018

CÕI NGƯỜI

 

CÕI NGƯỜI
 
Tuổi đời đã quá bảy mươi
Đường đời thấy lắm khóc-cười, trắng-đen!
Thấy cao qúi, thấy thấp hèn
Thấy quảng đại, thấy nhỏ nhen, cơ cầu
Thấy nghèo khó, thấy sang giàu
Thấy lời chân thiện, thấy câu gian hùng
Thấy hống hách, thấy khiêm cung
Thấy ích kỷ, thấy bao dung, tự hào
Miệng cười, tay thấy cầm dao
Lạ chưa, tưởng ngọt, ăn vào hóa cay
Chao ơi, trong cõi đời này
Thực hư, cạm bẫy giăng đầy khắp nơi
                 *
Tưởng qua ngưỡng cửa bảy mươi
Là nhìn thấy đủ chuyện đời, phải không?
Ai ngờ vượt núi vượt sông
Mà chưa vượt được tấc lòng nhân gian
Vẫn còn lạ lẫm mưu toan
Sân si, lừa phản, gian ngoan của người...
Thì ra trong cái cõi đời
Người dầu bao tuổi vẫn thời ngây ngô
Xin em cứ thế, dại khờ
Cho tôi viết trọn bài thơ cõi người...
 
 
Ngô Minh Hằng
2016

Chú thích:
Nmh dùng duy nhất Email Nmh5475@Aol.com  không dùng nick nào khác như vài kẻ ác tâm vu cáo. Mục đích duy nhất của Nmh làm thơ nói về tội ác của VC/VG TÁC HẠI LÊN QUÊ HƯƠNG, DÂN TỘC VIỆT NAM. Nmh làm thơ tranh đấu do tự nguyện, do ý thức của một người VN tỵ nạn trước CS tham tàn và nguy cơ Hán hóa. Tiếng thơ của Nmh là tiếng nói độc lập, không lừa bịp, không mưu danh, cầu lợi, vì thế, không ai có quyền áp đặt Nmh làm thơ chống cộng theo đường lối hay tư tưởng của họ. Vị nào thích, mời đọc, không thích, xin xoá. Nmh chỉ chịu trách nhiệm về hành vi ngôn ngữ của chính Nmh và hoàn toàn không có trách nhiệm về việc làm hay lời nói của bất cứ ai. Vị nào đã đọc thơ NMH suốt mấy chục năm qua hẳn nhận định được lập trường Quốc gia kiên định của Nmh. Vị nào không nhận ra, Nmh cũng không có nhu cầu tranh cãi hoặc có bổn phận phải giải thích, trả lời về những giọng điệu ác ý, xuyên tạc, vu chụp, thoá mạ của những kẻ đánh mướn, chửi thuê và về sự bịa đặt, lật lọng, trả thù của người chồng đã ly dị 37 năm về trước.

No comments:

Post a Comment