Friday, January 28, 2011

Vào Xuân


Mẹ ơi vào Xuân rồi Mẹ
Nhưng sao đời vẫn lạnh lùng
Nụ mai cuối vườn chưa hé
Lòng trời mưa tuyết rưng rưng....<!-- Read more -->

Để ngày tha hương thêm đắng
Cho con nhớ Mẹ xót lòng
Nhớ một thuở nào xa thẳm
Vườn đời nụ biếc sương trong

Và ngày trẻ thơ bên Mẹ
Phiến hồn ngọc trắng long lanh
Mẹ như mưa xuân nhè nhẹ
Rắc lòng con ngát màu xanh

Nên cõi mơ con thần thoại
Vườn đời vẽ dấu chân tiên
Tình người tương thân tương ái
Đơn sơ, chân thật, hòa hiền...

Nhưng rồi một hôm địa chấn
Xô con ngã giữa đấu trường
Hồn con mang sầu quốc hận
Vì người cướp mất quê hương!!!

Như quê, tim con vụn vỡ
Đau niềm sông núi đau thương
Tháng Tư, kinh hoàng máu đổ
Giang sơn dưới gót bạo cường

Nay con xứ người phiêu giạt
Xa quê, xa cả Mẹ hiền
Lòng con Mẹ ơi, nắng hạn
Thèm nguồn mưa Mẹ tinh nguyên

Thèm một mùa xuân nắng ấm
Vườn đời có dấu chân Tiên
Có lá cờ vàng gió ngập
Có dân hạnh phúc ba miền

Mẹ ơi vào Xuân rồi Mẹ
Kìa, như bóng én đang về
Con nghe đâu đây tiếng trẻ
Hát bài Phục Quốc mừng quê...


Ngô Minh Hằng

No comments:

Post a Comment