Trong tình quen biết, ai ơi,
Ðề cao cảnh giác những người quanh taNếu như Chính Nghĩa Quốc Gia
Ta đi đường thẳng, người sà lối ngangNếu như với lá cờ vàng
Không chung một ý, không mang một tình Ta mau cảnh báo chính mình
Kẻo khi tai họa nảy sinh, phiền hà
BỞI NGƯỜI CHÂN CHÍNH QUỐC GIAÐAU HỜN VONG QUỐC, BÔN BA PHẬN HỜI
THÌ KHÔNG LẠY GIẶC LÀM TÔICŨNG KHÔNG CÙNG CỘNG VUI CHƠI, TẠC THÙ !
KHÔNG XUYÊN TẠC, CHẲNG HOẢ MÙBẮT TAY VỚI GIẶC, ĂN DƠ, LÀM GIÀU
DÂN ÐAU, MẶC CỘNG CƯỠI ÐẦUNƯỚC HỜN, MẶC CỘNG CỐNG TÀU, XÉ TAN !!!
Kẻ mà phản bội giang sanCòn ai để chúng nể nang, biết điều
Ngại gì thực hiện quái chiêuMiễn sao tư lợi thật nhiều, chúng thâu
Ngại gì bia miệng nghìn sauDanh hư, vị hão, đạp nhàu quê hương
Ðã loài vong bản, bất lươngCúi đầu luồn giặc là phường lưu manh
Thì ta xa chúng cho nhanhKẻo không, lắm chuyện chẳng lành, hại ta !
Bao gương phản bội xảy ra Cho người chân chính Quốc Gia thế rồi....
Nên trong quen biết, ai ơi,
Ðề cao cảnh giác, kẻo thời đắng cay ...
Ngô Minh Hằng
No comments:
Post a Comment