(gởi đôi người khuyên tác giả không
nên lội ngược dòng sông và làm thơ đấu tranh lúc này chỉ hoài công, tốn
giấy.)
Cứ bảo ta dòng sông lội
ngược
cười thôi, ta chẳng trả lời
đâu
lòng ta đã nặng tình sông
núi
bày chục năm dài vẫn biển
dâu
Cứ bảo ta cực đoan lạc
hậu
không phù kẻ thịnh lại phù
suy
cứ chê, cứ trách thơ tranh
đấu
tốn giấy, hoài công, chẳng ích gì
!
Nhưng chớ bảo ta đừng viết
nữa
những bài thơ nuốt chẳng hề
trôi
những bài thơ ấy, thơ tuyên
án
lũ đảng vô lương chẳng tính
người
Lũ đảng tham tàn, vô tổ
quốc
giết người, cướp của, bán non sông
!
tháng Tư, từ súng không còn
nổ
sao những hờn oan lại chất chồng
???
Nước hóa nhà tù, dân hóa
vật
oan khiên tang tóc hận thù
khơi
người dân lương thiện đời cơ
cực
sướng chỉ sài lang, bọn giết người
!!!
Sướng chỉ tham tàn, loài thảo
khấu
làm giàu trên những máu xương
dân
kên kên, thêm lũ ôm chân
giặc
xét nát thêm quê cả chục lần
!
Vì thế nên ta cần phải
viết
để năm châu tỏ những vàng
thau
để cho nhân loại không còn
bị
lũ cộng lừa ngon, bóp yết hầu
Ta viết để cùng bao thế
hệ
đứng lên đối mặt kẻ hung
tàn
đem công bằng lại cho dân
tộc
đòi trọn quê mình, nước Việt Nam
!
Cứ bảo ta dòng sông lội
ngược
ta cười và chẳng nói chi
đâu
hỏa sơn hẹn nhé giờ tung
nổ
quét sạch tàn hung khỏi địa cầu
!
Ngô Minh Hằng
No comments:
Post a Comment