( Xin gởi đến những độc
giả thầm lặng của tôi ...)
Xin cảm ơn người đã đọc thơ
tôi
Những vần thơ rất đơn sơ, chơn
chất
Nhưng ý thơ thét vang lên sự
thật
Sự thật nào ôi cũng qúa bi thương
!
Vì vốn giàu lòng thương tưởng quê hương
Nên đọc thơ tôi người trào nước
mắt
Thơ xót cho quê, đau từng tấc
đất
Mà đảng ngang nhiên triều
cống cộngTàu
Thơ tôi khóc đời bãi bể nương dâu
Thương dân tộc trước muôn vàn thảm
họa
Ruộng đất cửa nhà, tổ tiên mồ
mả
Bỗng nhiên thành của...đảng,
của...nhân dân !!!
Thơ tôi khóc nàng thiếu nữ thanh tân
Ngoại nhân lựa như mua gà, chọn
vịt
Khóc roi công an khát mùi máu
thịt
Ðã cướp đi bao mạng sống dân
lành
Thơ tôi khóc người mái tóc vừa xanh
Tim tươi máu và lòng đầy nhiệt
huyết
Bị bọn gian hùng bất lương qủi
quyệt
Dùng non sông chúng bịp, thảm thê
đời
Người đã nghẹn ngào khi đọc thơ tôi
Thơ con bịnh và mẹ chờ bán
máu
Thơ nữ sinh tuổi mười lăm mười
sáu
Diễn vở kịch tình chiêu đãi "đại
gia"
Cảm ơn người từng thầm lặng xót xa
Ðọc những bài thơ lòng đau dao
cắt
Ðọc những bài thơ giặc thù tái mặt
Chúng sợ roi thần, ngựa sắt, đuốc
thiêng
Nhưng sợ cách nào rồi cũng không yên
Hờn dân tộc, những ngọn triều đang
vỡ
Máu đỏ tay rồi, làm sao quỵt nợ
?
Ðường đã cùng, dân đã tỉnh cơn mơ
!
Tôi cám ơn người đồng cảm với thơ
Và đã viết gởi tôi lời tri
kỷ
Xin đứng cùng tôi hỡi người chiến
sĩ
Dùng đạn thơ ta ta nhắm thẳng tim
thù...
Ngô Minh Hằng
No comments:
Post a Comment