SAU VẺ HỒN NHIÊN
(Để nhớ trận tuyết đầu mùa)
Cánh tuyết đầu tiên rụng xuống rồi
Giống như cánh bướm, chập chờn rơi...
Và như ai rắc hoa trong gió
Muôn cánh hoa bay, trắng góc trời
*
Hoa phủ lòng sông, phủ đỉnh non
Mỗi khi gặp gió, gió xoay tròn
Tuyết xoay trong gió, hoa trong gió
Gió cuốn, quay cuồng phận tí hon
*
Và tuyết tang thương giữa lốc đời
Cánh thì bay bổng, cánh chìm rơi
Cánh tan đọng lại thành băng đá
Cánh tựa vào nhau đứng ngậm ngùi
*
Tuyết tạnh, màn hoa trắng núi sông
Chao ơi, diễm lệ đến vô cùng
Nhưng sau vẻ đẹp hồn nhiên đó
Dâu biển thăng trầm biết mấy không ?
Ngô Minh Hằng
No comments:
Post a Comment