SƠN
NỮ
(thân mến tặng những người bạn dân tộc thiểu số của
tôi)
Nghẹn ngào tiếng
nấc trong buôn
Giọng nàng sơn nữ
trầm buồn xa xôi
Hỏi cha, người bắt
cha rồi
Hỏi anh, người
giết anh hồi tháng Tư
Hỏi em, em ở trong
tù
Mẹ đâu? - Mẹ khóc
nên mù từ lâu !
Nàng đi từng bước
chân đau
Nắng mưa dắt mẹ
dãi dầu xin ăn
Cà phê mấy mẫu
vườn trăng
Người ta trưng
dụng, san bằng, lấy đi
Đời từ nặng nỗi
sầu bi
Hồn nhiên chắp
cánh thiên di mất rồi
Ngày xưa, sơn nữ
hay cười
Long lanh mắt
biếc, hồng tươi má đào
Nàng cười, xanh lá
miền cao
Mầu mây cũng nhạt,
ánh sao cũng mờ
Than ơi, từ buổi
đỏ cờ
Ai đem giết những
giấc mơ ngọc ngà....
Cao nguyên im bặt
tiếng ca
Và nàng thôn nữ lệ
nhoà mắt nâu
Buôn làng tan tác
thương đau
Rừng xanh ai tưới
đỏ màu máu ai
Chân son, bước
nhỏ, đường dài
Bóng nàng sơn nữ
lạc loài bơ vơ
Ai làm tan nát
rừng mơ
Để cô sơn nữ ngây
thơ biết buồn ?!
Ngô Minh
Hằng
No comments:
Post a Comment