(Ðể
nhớ
ngày VNCS tuyên án Việt
Khang 4 năm tù giam, hai
năm quản
chế
vì VK viết
hai bản
nhạc
yêu nước,
bài thơ
này xin gởi
về
tất
cả
Ðồng
Bào Việt
Nam tại
quê nhà. Riêng gởi
đến
anh chị
em công an, quân đội,
công nhân, đoàn thể,
đảng
viên,
sinh viên học
sinh, những
người
yêu quê hương,
đã thầm
đau khi thấy
bao nhiêu bất
công, tàn ác của
đảng
CSVN giáng xuống
chính đồng
bào mình, chính con cháu mình và tình trạng
"dân hóa lao nô, nước
thành quận
huyện
của
Tàu" trong một
ngày không xa lắm
để
tìm cách liên kết
cùng nhau, nhất
tề
đứng
lên cứu
nguy cho Tổ
Quốc.)
Bốn
năm đảng
nhốt
Việt
Khang
Chỉ
vì yêu nước
Việt
Nam hở
trời
?!
Sơn
hà, thấy
đảng
cắt
tơi
Dâng
cho Tàu cộng
để
ngôi đảng
bền
Dân
đen, thấy
bị
đảng
nghiền
Nhốt
tù nếu
dám đứng
lên biểu
tình
Xót
vì dân nước
điêu linh
Viết
hai nhạc
phẩm
khóc tình núi sông ...
Ðã
không hối
cải,
thay lòng
Ðảng
còn người
bắt,
tay còng, tù anh !
Rõ
ràng đảng
phản
dân lành
Khi
dân tỏ
mối
chân thành yêu quê !
Thế
thì hỏi
cái đảng
kia
Có
nên tồn
tại,
hay lia xuống
mồ
???
Ðảng
còn, dân hóa lao nô
Nước
thành quận,
huyện,
nhập
vô nước
Tàu
Nếu
ta đồng
loạt,
cùng nhau
Ðứng
lên, đảng
sẽ
nát nhầu
như
chơi
Vì
ta đơn
lẻ
từng
người
Ðảng
kia mới
giết
ta thôi, dễ
dàng
Còn
ta liên kết:
công an
Học
sinh, quân đội,
đảng,
đoàn,
công nhân
Góp
thành sức
mạnh
toàn dân
Tài
nào mà đảng
ngăn chân vỡ
bờ
?
Dân
ơi,
Tổ
Quốc
vẫn
chờ
Giống
nòi Hồng
Lạc
dựng
cờ,
rửa
oan !
Ðứng
lên ! toàn quốc,
Việt
Nam !
Cứu
ta, cứu
lấy
Việt
Khang, cứu
đời
!
Chỉ
vì đơn
lẻ
đấy
thôi
Ðảng
kia mới
dám tù người.
Ðứng
lên !!!
Ngô
Minh Hằng
No comments:
Post a Comment