Thursday, January 21, 2016

ĐẾN GIUN KIẾN CŨNG ĐAU THƯƠNG PHẪN NỘ





















































 
ĐẾN GIUN KIẾN CŨNG ĐAU THƯƠNG PHẪN NỘ
(Thân mến gởi Tuổi Trẻ và Đồng Bào quốc nội)
 
 

Bởi tức nước nên bờ kia phải vỡ
Hà Nội, An Giang, dân đứng lên rồi
Đến giun kiến cũng đau thương phẫn nộ
Khi tự do xâm phạm, huống chi người !
 
Khi cao cả của tinh thần : TÔN GIÁO
Khi nhu cầu cần thiết nhất : TỰ DO
Khi căn bản để sống còn : CƠM ÁO
Khi thiêng liêng : LÝ TƯỞNG  để tôn thờ...
 
Bị guồng máy bạo tàn kia thống trị
Và coi thường, chiếm đoạt mọi quyền dân
Kể cả lúc đang tôn nghiêm hành lễ
Họ tràn vô giơ lưỡi búa  hung thần
 
Họ bắt bớ, tù đầy và đánh đập
Chỉ vì ta đòi tín ngưỡng cho ta !
Với quốc tế, họ dối gian che lấp
Và bắt dân đen câm, điếc, mù loà
 
Đã đến lúc hỡi toàn dân, đứng dậy!
Trẻ bên già ta nhất loạt đấu tranh
Hãy thét lớn để năm châu nghe thấy
Những đau thương, thống khổ của dân lành!
 
Ta phải đứng lên, đòi về, lấy lại
Nền tự do dân chủ của dân ta
Hỡi những Quang Trung, Trưng Vương, Nguyễn Trãi
Vai chen vai mà giải cư’u sơn hà!
 
Hãy tiếp tay với An Giang, với Huế
Vì lòng dân muôn thuở vẫn lòng trời
Nếu ta cứ ngại ngần do dự thế
Họ đè đầu cưỡi cổ mãi ta thôi !
 
Đất nước đợi bàn tay người tuổi trẻ
Mở một kỷ nguyên Con Lạc Cháu Hồng
Nửa thế kỷ rồi, ta không còn thể
Nhìn bạo quyền tàn phá mãi non sông !
 
Đã đến lúc lương tâm và lẽ phải
Ngọn cờ vàng chính nghĩa được giương lên
Những quy luật của tiến trình đào thải
Sẽ nghiến tan guồng chuyên chính, bạo quyền!
 
Vâng, tức nước nên bờ kia đã vỡ
Hà Nội, An Giang, dân đứng lên rồi
Tham ác độc tài đến giờ sụp đổ
Đừng ngại ngần, tất cả đứng lên thôi!
 
 

Ngô Minh Hằng

No comments:

Post a Comment