Wednesday, April 20, 2016

NÓI VỚI NHỮNG NGƯỜI BẠN ĐỒNG MINH (Nhân dịp ghé thăm VN Memorial)







Trích Thi Phẩm Gọi Đàn

NÓI VỚI NHỮNG NGƯỜI BẠN ĐỒNG MINH
(Nhân dịp ghé thăm VN Memorial)



Các anh, một thuở bạn đồng minh
Đến Việt Nam tôi tạo thái bình
Nhưng có một ngày anh ngã xuống
Và vì lý tưởng,  đã hy sinh !
 *
Cứ xem như thế nhé,  anh ơi !
Để khỏi buồn anh, khỏi tủi tôi :
Anh mất đời trai, tôi mất nước
Ván cờ, kẻ được họ vui thôi ...
 *
Máu anh nhuộm thắm nước non tôi
Triền núi, lòng sông, cả đỉnh đồi
Tôi cảm ơn anh, tôi hiểu lắm,
Niềm đau mất mát của con người !
 *
Tôi biết gia đình anh khổ đau
Xót anh, mắt mẹ ngập u sầu
Vợ anh khóc ngất, ôm con dại
Người bố buồn thương, sớm bạc đầu
 *
Quê Mẹ thanh bình, anh ngủ yên
Lòng anh chắc hẳn bớt ưu phiền
Trước bao suối lệ, niềm khâm phục
Sử sách muôn đời rạng rỡ tên ...
* 
Thấy anh, tôi lại nhớ quê tôi
Cũng chiến tranh kia, cũng phận người
Cũng những đời trai ngang dọc đó
Nhưng hồn nhược tiểu ngậm hờn thôi !
 *
Dân tôi không thiếu những anh hùng
Vị nước quên mình, rửa hận chung
Từ thuở Hồng Bàng khơi dựng nghiệp
Có người Phù Đổng, có Quang Trung
 *
Và nỗi thương tâm lớn nhất đời
Tháng Tư đen ấỵ Tháng Tư ơi !
Bao nhiêu chiến sĩ anh tài đã
Vứt súng, quăng gươm, khóc nghẹn lời !
 *
Họ đã một thời rất liệt oanh
Gian lao vì nước, chẳng vì danh
Khó khăn nguy hiểm từng xem nhẹ
Mạng sống bao phen sợi chỉ mành
 *
Họ, thà tuẫn tiết, chết quang vinh
Họ, những người trai nhận cực hình
Họ, với xích xiềng trong cải tạo
Tim đầy máu lệ, miệng cười khinh !
 *
Đời họ trôi theo vận nước buồn
Chìm trong biển động, gió mưa tuôn
Bao người gục xuống, nằm trong đất
Hàng triệu oan hồn sống vất vương
 *
Chẳng thấy ai cho giọt lệ sầu
(Niềm đau mất mát khác gì nhau ?)
Ôi ngàn cảnh chết tang thương lắm
Ngay phút đời vui chửa bắt đầu !
* 
Họ chẳng mả yên, chẳng đẹp mồ
Bới, đào, hoang phế, mục, tàn, khô ...
Tên không được khắc trên tường đá
Trang sử vô danh, nét hững hờ ...
 *
Họ, người trai Việt đấy anh ơi !
Đã sống như anh, cũng kiếp người
Nhưng chết âm thầm không kẻ nhớ
AI GIEO SẦU THẢM NƯỚC, DÂN TÔI ???




Ngô Minh Hằng




No comments:

Post a Comment