ÐỢI ÐẾN BAO GIỜ
Ai thì cũng đến phiên
thôi
Tay xuôi mắt nhắm xong
rồi là xong
Cậy chi bạc nén vàng ròng
Khi đi ai đã một đồng
đem theo
Cũng đừng trách khó than
nghèo
Lúc về, nào vướng bọt
bèo thế gian !
Hồn kia rời khỏi xác
phàm
Còn chi tài giỏi giàu
sang thấp hèn
Chỉ còn thế tục bon chen
Ma chay khóc lóc chê
khen thói đời
Chết là xong một kiếp
người
Như nhau, cát bụi là nơi
trở về
Khác nhau là giữa nhiêu
khê
Trầm luân có vượt bến mê
của đời
Thanh cao giữ đạo làm
người
Thẳng ngay, đôn hậu,
tránh lời gian ngoa
Hay là khẩu Phật tâm xà
Sân si ôm nghiệp ta bà
vào thân
Ðảo điên lạc hãm tinh
thần
Vướng vòng hệ lụy thế
nhân cõi đời
Nếu mình cao quí, tuyệt
vời
Thì nên thương cảm cho
người không may
Là người, ai vẹn tốt
ngay
Hay gì ngậm máu phun đầy
người ta
Nhân lành, quả tốt sinh
ra
Cành mà sâu đục trái là
chẳng ngon
"Trăm năm bia đá
thì mòn
Ngàn năm bia miệng vẫn
còn trơ trơ "
Không tu, đợi đến bao
giờ ???
Ngô Minh Hằng
No comments:
Post a Comment