HẸN ANH
MỘT NGÀY TÁI NGỘ
(Tháng Tư, Ðể nhớ về bức tượng THƯƠNGTIẾC Như một lời tạ ơn,
kÍnh
dâng các Anh Linh Tử Sĩ Quân Lực Việt Nam Cộng
Hoà.)
Gặp anh trong chiều tiễn
biệt
Dáng anh lặng lẽ trầm
tư
Anh ơi, anh từ chiến
tuyến
Về đây ngồi tự bao giờ ???
Anh từ điạ đầu Bến
Hải
Khe Sanh, An Lộc, Hạ Lào
?
Pleiku, Tam Biên, Darlac
?
Đông Hà, Quảng Trị ? Chu Pao
??
Hay từ Cà Mau, Đồng
Tháp
Định Tường, Cái Nước, Năm Căn
?
Hoàng Sa ? U Minh ? Rừng Sát
?
Súng rơi giữa cuộc quân hành
?
Anh về từ đâu chăng
nữa
Cũng hồn trong mạch non
sông
Anh về bao giờ chăng
nữa
Cũng thân đẵm máu Lạc Hồng
!!!
Tôi biết anh vì lý
tưởng
Hào hùng, chiến trận xông
pha
Chẳng mơ công hầu, khanh
tướng
Chỉ mong mạnh nước, an nhà
!
Anh đi vì yêu sông
núi
Yêu đời Hải, Lục, Không
Quân
Mong ngày ba miền vào
hội
Mừng nhau quét sạch vô
thần
Anh tự bao giờ, trầm lặng
Ngồi đây thương bạn, nhớ rừng
?
Súng nằm ngang đùi, sưởi
nắng
Ba lô thiếp ngủ triền lưng
!
Mắt anh, dòng sông suy
tưởng
Dưới vành nón sắt, xa
xăm
Là anh ??? Anh là pho tượng
???
Cho đời ngưỡng phục ngàn năm
!
Cho đời vô cùng thương
tiếc
Tinh hoa nòi giống Lạc
Hồng
Tóc vừa xanh màu mây
biếc
Mà hồn đã núi, đã sông
!
Biển, rừng, hoa, lá, cỏ,
cây
Ơn anh, sơn hà ghi
nhớ
Thương anh mắt lệ vơi đầy
!
Gặp anh chiều xưa tiễn
biệt
Rồi xa, trăm nhánh sông
đời
Quê hương, một ngày giặc
chiếm
Và anh ngã xuống....Than ơi
!!!
Người ta trả thù hèn
hạ
Cả ngay bức tượng nữa sao
?
Nghe tin, tôi đau đớn
quá!
Thương anh khôn xiết nghẹn
ngào !!!
Thế rồi một chiều bụi
đỏ
Tìm anh, tôi đến chốn
xưa
Anh ơi, chỉ còn đổ
vỡ
Hoang tàn theo với nắng
mưa...
Hỡi anh, những hồn Anh
Kiệt!
Một đời tận hiến non
sông
Hẳn nghe Bình Than hội
kiến
Hẳn nghe trống giục Diên Hồng
???
Hẹn anh một ngày tái
ngộ
Là ngày quang phục quê
ta
Có anh ngồi trên nền
cũ
Có tôi dâng một vòng hoa.
Ngô Minh Hằng
No comments:
Post a Comment