Wednesday, March 30, 2016

CỘT MỐC OAN HỜN














CỘT MỐC OAN HỜN
( tin báo:  Đầu năm 2002, nhà đương quyền CSVN đã đặt cột mốc cái thứ nhất mang số 745 tại Móng Cái, phần đất trước của Việt nam, nay là điểm phân chia biên giới mới giữa Việt Cộng và Trung Cộng. Cột mốc cái cao gần hai mét và làm bằng đá khối.  Ngoài chữ số ghi kilomet, mốc cái còn có quốc huy của CSVN và cờ đỏ sao vàng. Ngày 13/7/2002 CSVN khánh thành đặt cột mốc thứ hai mang số 102 tại tỉnh Lào Caị Phần đất này trước đây cũng thuộc Việt Nam)



Ai đem phiến đá vô hồn
Biến thành Cột Mốc Oan Hờn, hỡi ai !!!

Núi cao soi bóng sông dài
Sao thu hẹp để u hoài núi sông ?
Nỗi đau đã nhức mọi lòng
Nỗi hờn tươm máu triệu dòng lệ chan
Bao đời mốc tại Nam Quan
Sao nay Móng Cái, Hà Giang hở Trời !?
Vết dao, cột mốc, còn tươi
Cắt da thịt Mẹ chao ơi, bạo tàn !!!
Hỡi Bản Giốc, hỡi Nam Quan
Sao đem đất nước Việt Nam  dâng người ?
Đất ta, xương máu, cơ ngơi
Ông cha ta đã bao đời dựng xây
Quyền chi cắt đất dâng thày ?
Tại sao làm nước non này đau thương ???
Niềm đau, nỗi nhục quê hương
Hỡi ai, tráng sĩ, tuốt gươm báo đền!

Ta ơi, toàn quốc đứng lên !
Nhổ phăng cọc mốc oan khiên, xây đời ...


Ngô Minh Hằng

2002

Friday, March 18, 2016

ĐẢNG PHẢI CHẾT VÌ DÂN ĐANG LỚN DẬY

















ĐẢNG PHẢI CHẾT VÌ DÂN ĐANG LỚN DẬY
(Cảm nghĩ  khi đọc bản tin em Nguyễn Mai Trung Tuấn, 15 tuổi, bị đảng CSVN  tuyên án em hai năm sáu tháng tù vì tội chống lại người tới cướp nhà em, hành hung cha mẹ của em. Gởi đảng CSVN các cấp. Thân mến gởi Quê Hương và Đồng Bào VN mọi lứa tuổi.)


*
Này ta bảo hỡi tà quyền Việt cộng
Bọn cướp ngày gieo tang tóc hờn căm
Đã cướp nhà dân bay còn ác độc
Nhốt dân tù, tù cả tuổi mười lăm !
*
Đảng hãy nhìn đi khắp Nam Trung Bắc
Bao dân lành đảng hóa kiếp dân oan ?
Khiếu kiện trên tay, lệ đầy trong mắt
Cả chục năm rồi đói lạnh lang thang ...
*
Hãy nói ta nghe, Nguyễn Mai Trung Tuấn
Có tội gì khi em giữ nhà em ???
Nếu như đảng đừng đánh người, cướp đất
Ai đánh lại bay hở những tên hèn ?!
*
Ta bảo thật, dù con ong, cái kiến
Phá tổ nó ư ? kiến sẽ giơ càng
Ong cũng chích - dù chích rồi sẽ chết
Thà chết anh hùng, ý nghĩa, vẻ vang !!!
*
Trả lời thiệt nghe, hỡi quân tàn ác
Ai đuổi bay đi, cướp đất, đánh người
Bay có bất bình, đứng lên phản kháng
Có đánh lại không hay chẳng một lời ?
*
Trả lời thật đi, non sông nước Việt
Quan, Giốc, Hoàng Sa ai bán cho Tàu?
Trả lời mau, ngư dân trên biển biếc
Tàu giết dân, sao đớn mạt cúi đầu ???
*
Bay hèn lắm! Với Tàu bay hèn thế !
Nhưng xó nhà bay đàn áp dân đen !
Khánh kiệt lương tâm, đánh già, hiếp trẻ
Gần thế kỷ rồi, tàn ác đã quen !!!
*
Hai năm rưỡi tù Nguyễn Mai Trung Tuấn
Đảng thấy hèn chăng? Đảng có nhục chăng ?
Dại chợ khôn nhà, cối xay ăn quẩn
Lạy cộng Tàu, ức hiếp trẻ mười lăm !!!
*
Tỉnh lại nhé, khôn đi, nhìn thế giới
Cùng muôn dân, trổi dậy, giữ sơn hà
Còn mông muội thì chỉ vài năm tới
Nước hóa làng Tàu, trắng mắt bay ra !!!
*
Nước hóa làng Tàu thì bay cũng chết
Ngai vàng bay rồi cũng nát như tương
Đảng của bay tàn dưới nanh vuốt Chệt
Chỉ tội dân thành Tây Tạng, Tân Cương !!!
*
Đảng, muốn sống, hãy anh hùng mà sống
Tổ quốc cần người cứu thoát lâm nguy
Còn bán nước, luồn Tàu, buôn nòi giống
Là sống hèn thì đảng chết ngay đi !!!
*
Đảng phải chết vì dân đang lớn dậy
Qua đau thương dân đã đủ trưởng thành
Đảng không chết, dân cũng chôn đảng đấy
Để muôn đời chính nghĩa được vinh danh !!!
Ngô Minh Hằng

2 năm 6 tháng tù cho Trung Tuấn

  • 2 tháng 3 2016





L




uật sư Nguyễn Văn Miếng cho biết Trung Tuấn nói lời sau cùng rằng "Bị cáo không phạm tội và xin về đi học"
Tòa án nhân dân tỉnh Long An tuyên phạt Nguyễn Mai Trung Tuấn 2 năm 6 tháng tù giam trong phiên phúc thẩm trong lúc luật sư Nguyễn Văn Miếng nói ‘một ngày tù với Tuấn cũng là oan’.
Trong phiên xét xử sơ thẩm ngày 24/11/2015, Tòa án Nhân dân huyện Thạnh Hóa, tỉnh Long An đã tuyên án 4 năm 6 tháng tù đối với Trung Tuấn, sinh năm 2000, về tội ‘chống người thi hành công vụ’ và ‘cố ‎ý gây thương tích’ theo Điều 104 Luật hình sự nước CHXHCN Việt Nam.
Đồng thời bị cáo phải bồi thường 42 triệu 600 ngàn đồng cho người bị hại là ông Nguyễn Văn Thủy, Trưởng công an huyện Thạnh Hóa.
Ông Thủy là người tham gia đoàn công tác vận động cưỡng chế giải phóng mặt bằng để thực hiện dự án đê bao chống lũ trong địa bàn huyện được thực hiện ngày 14/4/2015.
Hôm 2/3, luật sư Nguyễn Văn Miếng - người đại diện pháp l‎ý của Nguyễn Mai Trung Tuấn, nói với BBC từ Long An: “Chín luật sư đã cố gắng hết mức bào chữa theo hướng vô tội để có được bản án công minh cho Tuấn nhưng cuối cùng thiếu niên này cũng phải chịu mức tù giam như vậy, dù theo tôi, một ngày tù với Tuấn cũng là oan”.






“Các luật sư đề xuất trong trường hợp mức án dưới 3 năm tù thì cho Tuấn hưởng án treo nhưng Hội đồng xét xử không chấp nhận. Có một điều quá đáng là ông ngoại của Tuấn không dự phiên tòa xử cháu do bị ủy ban xã mời triệu tập bất thường hôm 2/3 do người này cũng đang bị án treo”, luật sư nói thêm.

‘Chính trị hóa’

Luật sư Miếng nhận định: “Vụ án Trung Tuấn đã bị ‘chính trị hóa’, do yếu tố cưỡng chế đất đai và người dân không đồng ý mức bồi thường nên đã có những lời lẽ không hay về Đảng Cộng sản, khiến cơ quan tố tụng không hài lòng. Tuy vậy, điều này chỉ thể hiện trong bút lục chứ hội đồng xét xử không đề cập trong phiên tòa”.
“Thêm vào đó, bản kết luận giám định pháp y về mức thương tật 35% của ông Thủy khiến Tuấn bị khép tội ‘cố ý gây thương tích’. Cũng cần nói rõ là bản kết luận này bất thường do là bản photocopy và còn đóng dấu mật”, ông Miếng nói.
Hôm 2/3, khoảng 100 người tham dự gồm nhiều nhà hoạt động cho biết họ không được vào tòa mà phải theo dõi qua loa phát thanh ngoài sân, dù phiên tòa được thông báo ‘xử công khai’.
Một nguồn tin cho BBC biết trong phần tranh tụng giữa các luật sư bào chữa cho Trung Tuấn, loa bên ngoài đã bị vặn nhỏ xuống. Một người dân Đồng Tháp lên tiếng phản đối đã bị công an câu lưu.
Ngày 1/2/2016, tại tòa Thạnh Hóa, sau khi khai mạc được 1 giờ, Hội đồng xét xử đã quyết định tạm hoãn phiên tòa phúc thẩm lưu động xử Trung Tuấn, khi tám luật sư tham gia vụ án nêu ra các vi phạm tố tụng.
Luật sư Nguyễn Văn Miếng cho biết, những vi phạm được đưa ra là ‘đơn khiếu nại giám định pháp y không được giải quyết’, ‘giám định viên, nhân chứng, cùng cha mẹ bị cáo không được triệu tập’.
Cùng thời gian, các luật sư đã gửi đơn kiến nghị yêu cầu thiếu niên Tuấn được tại ngoại về ăn Tết Bính Thân nhưng không thành công.


Thursday, March 17, 2016

ĐỨNG LÊN, VIỆT NAM !







ĐỨNG LÊN, VIỆT NAM !
(Gởi về Quê Hương và Đồng Bào Việt Nam thân mến tại quê nhà. Xin Quí Bạn vì sự tồn vong của đất nước mà vui lòng chuyển bài thơ này đến thân nhân và bằng hữu của Quí Bạn tại VN. Tác giả xin ghi ơn Quí Bạn.)


Dầu cô đơn bước ta đi
Nhưng vì sông núi, sá gì nguồn cơn
Và dù mưa lạnh, đường trơn
Ngày cam nỗi khách, đêm hờn tình quê
Trong ta vẫn mộng ngày về
Trong thơ vẫn những tái tê vắn dài
Nhức lòng nghĩ đến nay mai
Quê ta nhưng nếu… tên ai …chủ quyền ...
Thì quê đau đớn vô biên
Thì ta tội với Tổ Tiên càng nhiều
Gương đây, đâu hỡi nhiễu điều
Sao không phủ để mỹ miều Rồng Tiên ?
Và đâu hào khí, ba miền
Đâu người Hưng Đạo, Ngô Quyền, Quang Trung ?
Đâu Quốc Toản, đâu Đặng Dung
Đâu Trần Bình Trọng, Triệu, Trưng, Lê Hoàn ?
Xin vì tổ quốc Việt Nam
Vung gươm thét tiếng hờn oan sơn hà !
Đảng dù ba triệu ác ma
Nhưng ta chín chục tinh hoa giống nòi
Ta phải tiến, đảng phải lùi 
Nếu không, sông núi, hỡi Trời... càng đau !
Giết dân, quì lạy giặc Tàu,
Đảng xin làm kiếp chư hầu, hèn thay !
Ta không cần loại đảng này
Nhà ta, ta đứng lên ngay, giữ nhà
Tàu mà đô hộ nước ta
Thì dân tộc với sơn hà vỡ tan ...

Đứng lên, toàn quốc, Việt Nam  !
Diệt Việt cộng, đập giàn khoan của Tàu …
Đưa quê đến với hoàn cầu
Đưa ta đến chỗ mạnh, giàu vẻ vang !!!


Ngô Minh Hằng


Wednesday, March 16, 2016

CHỈ CÒN NĂM NĂM NỮA !!!





CHỈ CÒN NĂM NĂM NỮA !!!
Thiết tha gởi đồng bào VN mọi lứa tuổi, mọi thành phần, quốc nội và hải ngoại



Cứ nghĩ đến chỉ còn năm năm nữa
Đảng sẽ giao sông núi Việt cho Tàu
Là cơn giận như hoả sơn ngút lửa
Và nỗi buồn, hồng thủy vỡ theo nhau
*
Giang sơn Việt, Ông Cha dầy xương máu
Sao ngang nhiên thành quận huyện của Tàu ???
Không ! Không thể ! nước Việt Nam yêu dấu
Là của mình, nơi cắt rốn chôn nhau  !!!
*
Hội nghị Thành Đô là do cộng Việt
Ký với cộng Tàu trong xó, trong hang
Những chữ ký bọn gian hùng khốn kiếp
Chẳng giá trị gì đối với dân Nam !
*
Ngay chế độ của ngụy quyền Việt cộng
Dân Việt Nam ai chấp nhận bao giờ ?!
Chúng cướp miền Nam, cướp luôn sự sống
Áp đặt gông xiềng chứ có ai mơ !
*
Và tương lai chỉ còn năm năm nữa
Nếu dân ta còn thụ động, ngồi chờ
Nước hóa làng Tàu, dân thiêu ngục lửa
Đấy, mộng cộng Tàu, cộng Việt đang mơ !
*
Đã đến lúc Việt Nam ơi, toàn quốc
Nắm tay nhau, bất khuất đứng lên nào !
Ta phải đập tiêu tan bày bán nước
Chín chục triệu người mà sợ chúng sao ???
*
Chín chục triệu người chỉ cần phân nửa
Đứng bên nhau, sức sẽ mạnh vô cùng
Ta hãy lấy những lửa hờn chất chứa
Đốt cháy bạo quyền, ác độc, tàn hung !
*
Cứ đập tan lũ cộng nô hèn nhược
Là Thành Đô ký kết sẽ ra tro
Nào, dũng cảm, kiên cường ta nhập cuộc
Mà dựng cho đời hạnh phúc, tự do ...
*
Dẹp Việt cộng nghĩa là ta cứu nước
Cứu chính đời ta khỏi ách cộng Tàu
Chung sức chung lòng là ta làm được
Năm năm à ? Thời gian ấy không lâu !!!


*
Ngô Minh Hằng
2015


CÓ CHI CHE ĐƯỢC MẮT ĐỜI




CÓ CHI CHE ĐƯỢC MẮT ĐỜI
Cảm tác sau khi đọc thi phẩm "KHÔNG BIẾT NHỤC !" của Nhà thơ KIỀU PHONG ( Toronto)


Vâng, đời sống có những điều trái mắt
Do kẻ ác tâm dàn dựng nên tuồng
Vô sỉ, vô lương, dối gian, bịa đặt
Ném vào người và cho thế mình khôn
*
Ném vào người, mong làm người khốn khổ
Mà không hay nghiệp ác buộc vô mình
Như Việt cộng, khi bày trò đấu tố
Chỉ làm người xa lánh với chê khinh
*
Nghĩ cũng tội, chắc họ đầy đau khổ
Nên căm thù oán hận khắp trần gian
Họ ganh ghét, họ sân si cuồng nộ
Lăng mạ mọi người, hận vẫn ...chưa tan !
*
Và cũng tội, chắc họ không hề biết
Rằng trăm năm ngắn lắm có dài đâu
Ngày tháng trời cho không xây nghiệp thiện
Dựng oan hờn là tự chuốc sầu đau !
*
Trăm năm ấy nếu may mà sống đủ
Trừ khoảng thời gian thơ ấu, già nua
Còn lại bao đâu thì sao hung dữ
Sao tạo hận thù ganh ghét hơn thua !...
 *
Họ không ngộ luật công bằng vay trả
Trồng cây chua nào trái ngọt bao giờ
Khi nhân đã gieo thì nhân thành qủa
Và qủa kia là PHÚC - HOẠ nằm chờ ...
 *
Họ chẳng nghĩ rằng phun người, ngậm máu
Là tự họ làm bẩn họ mà thôi
Người họ phun dơ không hề bị xấu
Vì chẳng có chi che được mắt đời !!!
*
Hành vi ấy có thua gì Việt cộng
Thói vô lương, gắp lửa bỏ tay người ...
Nhưng miệng ngọt ngào yêu thương nòi giống
Khẩu Phật tâm xà, đạo đức đầu môi
*
Xem như pháo, pháo càng ra sức nổ
Thì thân danh càng tan nát tơi bời
Nổ một lát rồi khói tàn tại chỗ
Xác pháo kia rác rưởi, chỉ dơ đời !
 *
Đừng là pháo, hãy là người chân thật
Và hiền lương trong cõi tạm, kiếp người
Để thanh thản khi mình về với đất
Và tránh vòng nghiệp quả, thế nhân ơi ...

*
Ngô Minh Hằng





                













   KIỀU PHONG ( Toronto)

KHÔNG BIẾT NHỤC !

Kẻ làm Tổn Thương tha nhân  nếu biết phục thiện
Có thể được Thứ Tha
Biết tránh việc đáng tiếc sắp xảy ra
Tu chỉnh ngày thêm tốt đẹp
Trái lại kẻ ngoan cố tâm điạ chật hẹp
Nguỵ biện cho việc làm, hành động tổn thương
Cứ nghĩ rằng đúng, yêu nước số một, thiên hạ xem thường
Dù bị trong ngoài nước  lên án, rẻ khinh, phỉ nhổ !!!
Mặt dạn mày dày không hề biết Xấu Hổ !!!
Cứ tưởng rằng khôn ngoan, sáng suốt hơn mấy triệu Đồng Hương
Vì đã đi ngược con đường
Mà trước kia đã một thời làm mưa, làm gió
Thật đúng TIỀN BẠC, TUỔI TÁC, ĐIẠ VỊ , BẰNG CẤP, QUYỀN LỰC, NỔI DANH
Sẽ biến thành số KHÔNG
Nếu LƯƠNG TRI, CÔNG ĐẠO ném trôi sông
Thời nầy lắm kẻ sống không ra NGƯỜI, khá đông
Vì Tiền Bạc, Lợi Danh đã che mờ LƯƠNG TÂM
LIÊM SỈ, KHÍ TIẾT trở thành XA XÍ PHẨM ???
Con người hơn nhau ở NHÂN CÁCH
Mặt người lòng thú cũng khá nhiều
Nhất là cái đảng súc vật  cờ máu, quỷ yêu
Mãi Quốc Cầu Vinh ngàn đời nguyền ruã !!!
Tên đầu sỏ hồ chí minh cùng lũ quỷ nhỏ
Đang tàn hại Giống Nòi rước Hổ vào nhà
Sưả đổi Lịch Sử Hào Hùng đập kẻ thù truyền kiếp cuả Ông Cha
Những gì đụng đến tên hán gian đều bị bôi xoá
Tức nhiện công nhận là NÔ TÀI cuả tàu cộng , ác gian
Nhục nhã giống nòi, quặn thắt Can Tràng
Có lẽ nào NGHỊCH LÒNG DÂN, trái Thiên, nghịch Địa trường tồn sao hả ???
Cũng đến ngày ÁC NGHIỆP phải trả .


                   KIỀU PHONG ( Toronto)





Friday, March 11, 2016

HẠC VÀNG VỖ CÁNH THIÊN THAI

 




TIỄN MỘT VÌ SAO
(Cảm xúc trước sự ra đi về miền miên viễn của cựu Tổng Thống Hoa Kỳ, Ronald Reagan)



Lưng trời, một ánh sao băng
Niềm thương, nỗi tiếc khôn ngăn giọt buồn
Phục tài xoay chuyển càn khôn
Tiếc người nhân hậu, can trường, tài ba
Đem tâm toàn kiện sơn hà
Đem tình nhân loại hài hoà bốn phương
Đem tài lãnh đạo phi thường
Đổi thay cục diện chính trường năm châu
Người đi qua trái địa cầu
Hồi chuông thế kỷ điểm câu Anh Hùng!
Tám năm chuyển núi dời sông
Sử xanh hiển hách từng dòng, nghìn thu
 *
Nước Người, tôi, kẻ tạm cư
Trọng tài, mến đức, làm thơ tiễn Người
 *
Tiễn Người, lại xót dân tôi
Vì thân nhược tiểu nên đời trầm luân
Giá Người sớm bước phong vân
Thì không có chuyện đường trần phản nhau
 *
Xin dâng một tấc lòng đau
Tiễn Người an giấc ngàn sau Thiên Đàng!


Ngô Minh Hằng
Ngày 5 tháng 6 năm 2004









VIẾT VỀ MỘT NGƯỜI PHỤ NỮ HOA KỲ
(Cảm xúc khi theo dõi trên truyền hình, hình ảnh cựu Đệ Nhất Phu Nhân Nancy Reagan đặt tay lên nắp quan tài của chồng, vỗ về một cách hết sức dịu dàng âu yếm trước giờ vĩnh biệt)



Khi nhìn tay Bà, dịu dàng, Người Vợ
Trìu mến thương yêu vuốt Áo Quan Chồng
Tôi thấy được trái tim đang nức nở
Người biệt ly Người, đau đớn vô song...
 *
Tôi cảm phục Bà, Một Người Phụ Nữ
Trong hôn nhân, chung thủy đứng bên chồng
Chia đêm tuyết sương, chia ngày nắng lửa
Bằng dịu hiền, bằng ý nhị, cảm thông
 *
Tôi cảm ơn Bà, Một Người Phụ Nữ
Làm thăng hoa bao ý nghĩa Tình Yêu
Những ý nghĩa không chói loà ngôn ngữ
Mà chân phương, mà đôn hậu, mỹ miều!
 *
Bà, với tình yêu chân thành, tinh tế
Giúp bạn đời rực rỡ hái thành công
Được thế giới thương yêu và kính nể
Đức hạnh, hiền hòa, tận tụy, khiêm cung
 *
Nhìn bàn tay Bà vỗ về, âu yếm
Vuốt nắp áo quan, tôi bỗng nghẹn ngào
Vì tôi thấy cả một trời luyến tiếc
Gởi cho chồng, vĩnh biệt Một Vì Sao !


*
Ngô Minh Hằng
Ngày 9 tháng 6 năm 2004



















HẠC VÀNG VỖ CÁNH THIÊN THAI
(Cảm xúc khi nghe tin cựu Đệ Nhất Phu Nhân Nancy Reagan giã từ thế gian.)


Hôm xưa chia biệt cùng Ông
Bà hôn lên áo quan chồng thiết tha
Nhẹ nhàng mười búp tay hoa
Vỗ về, trìu mến, xót xa, dịu dàng
Ý rằng..."dương thế ly tan
Mai này đoàn tụ thiên đàng, đôi ta ..."
Mắt tôi, thế giới bỗng nhoà
Và như suối lệ chan hòa trần gian
Tình như rực rỡ hào quang
Từ bàn tay vuốt áo quan tiễn chồng
Hôm nay, một sáng cuối Đông
Hạc vàng về với mênh mông cõi trời
Nghe tin tôi bỗng lặng người
Bàng hoàng, vừa tiếc, vừa vui, vừa buồn
Bởi lòng thế tục, đời thường
Tiếc bông hoa rụng, tiếc hương thơm nồng
Vui vì Bà gặp lại Ông
Cõi tiên, hai trái tim hồng tròn vui
Buồn vì nhân thế, cõi người
Tài năng, đức hạnh trên đời mấy ai...
*
Hạc vàng vỗ cánh thiên thai
Bình an sau đoạn đường dài góp công
Thủy chung tận tụy bên chồng
Tám năm oanh liệt vun dòng sử hoa
*
Riêng tôi xin cảm ơn Bà
Vì Bà, nữ giới mặn mà thêm duyên ...


Ngô Minh Hằng

Ngày 6 tháng 3 năm 2016