Sunday, January 31, 2016

Thơ LAI KA- CÓ AI BIẾT - XIN THÊM MỘT ĐOẠN - NMH










Thơ Lai Ka
CÓ AI BIẾT
*
Có ai biết nơi nào bán niềm vui?
Chỉ giùm tôi… tôi mua về một ít
Để những khi thấy yếu lòng, mỏi mệt
Mang ra dùng chắc là hết buồn thôi.
*
Ai chỉ giùm tôi nơi nào bán tiếng cười?
Tôi sẽ đến và mua về mấy nụ
Để những ngày lòng héo hon, ủ rũ
Sẽ được rạng ngời nhờ những nụ cười kia.
*
Có ai biết nơi nào bán bình yên?
Tôi mua về và khắc lên đáy mắt
Dù có đớn đau, hay khó khăn, chật vật
Vẫn thấy nụ cười nơi đáy mắt an yên.
*
Có ai biết nơi nào bán liều thuốc lãng quên?
Chỉ giùm tôi… mua mấy viên và uống
Để ký ức không còn quay về được
Để tôi mỉm cười đón hạnh phúc tương lai.
*
Có ai biết nơi nào bán ánh sáng ngày mai?
Bán niềm tin cho những ai đánh mất
Bán yêu thương cho những người chân thật
Bán tâm hồn không biết nhặt niềm đau ....
Lai Ka.

Cảm ơn Tác Giả Lai Ka, bài thơ thật phong phú.
Xin Tác Giả cho phép NMH tiếp thêm một đoạn.
Đa ta.
XIN THÊM; 
*
Có ai biết CHÂN THẬT bán ở đâu
Xin chỉ giúp cho tôi mua một ít
Làm quà tặng cho đám người qủy quyệt
Để may ra họ sẽ đổi thay lòng
*
Để họ không còn nói có thành không
Miệng ngậm máu phun những người lương thiện
Để tự trọng, họ không còn dựng chuyện
Cho loài người nhìn họ bớt chê khinh
*
Cho thế gian còn nhìn họ thương tình
Vì đời sống VÔ THƯỜNG, ai biết trước
Mà bởi sân si họ không thấy được
Những huy hoàng, tàn lụn ở giờ sau
*
Một sát na bãi biển hoá nương dâu
Trong quyền lực của bàn tay Thượng Đế
Tội nghiệp họ, có bao giờ hiểu thế
Nên mới gian ngoa giết chết tình người !
*
Ngô Minh Hằng
31/1/2016

Saturday, January 30, 2016

BÀI THƠ ĐẤT NƯỚC





BÀI THƠ ĐẤT NƯỚC
(Để trả lời một lần điện thoại)



Cho tôi khóc bằng bài thơ đất nước
Vì quê tôi thống hận đã lâu rồi
Dân tộc tôi từ em bé nằm nôi
Đến bà cụ bạc đầu đều khốn khổ
 *
Mẹ bán máu để nuôi đàn con nhỏ
Gái mười ba, mười bốn, bán niềm vui
Sống lang thang, bày em nhỏ, than ôi
Không học chữ mà học đời gian dối
*
Những người bố, người anh trong ngục tối
Bởi vì không "nhất trí" với "nhân dân"!
Những danh từ vĩ đại nặng ngàn cân
Như ma qủy, đè lên đời dân Việt
 *
Trong khi đảng uy quyền to khủng khiếp
Nhà lầu cao, xe hơi mới, giàu sang
Bóp cổ dân đen, chễm chệ ngai vàng
Rồi hiểm độc khoa trương lời dối láo!
 *
Ruộng đất nhà nông, "nhân dân" lấy ráo
Làm sân golf cho kẻ lạ giải khuây
Xây hotel cho lãnh đạo tiền đầy
Và manh múng để thành tư bản đỏ
 *
Dân nước tôi bụng đói meo, đứng ngó
Xích xiềng kia nên dám thở than gì!
Dùng áo cơm khống chế mới tinh vi
Tội ác ấy biển Đông nào rửa được!
 *
Cho tôi khóc bằng bài thơ đất nước
Để động lòng, tráng sĩ tuốt gươm thiêng
Để khơi lòng, kẻ nhớ nhắc người quên
Ngồi gần lại, chúng ta tình trăm trứng!
 *
Rồi chung sức góp bàn tay xây dựng
Cho nhân quyền về lại nước dân ta
Đừng bảo tôi ca tụng bướm vờn hoa
Hoặc bắt chú chim rừng ngưng tiếng hót
 *
Để tôi khóc bằng bài thơ nước ngọt
Cho mẹ hiền khao khát ở quê tôi
Cho em thơ sống lại quãng đời vui
Cho đến lúc triệu bàn tay đáp lại
 *
Tôi sẽ viết và tôi còn viết mãi
Nếu tôi ngưng, người khác tiếp theo thôi
Hãy cho tôi nói tiếng của con người !!!!


Ngô Minh Hằng

Bùi Dương Liêm phỏng vấn NMH năm 2015




Friday, January 29, 2016

TIẾNG GỌI TIỀN GIANG






TIẾNG GỌI TIỀN GIANG
(Riêng tặng đồng bào Tiền Giang)



Tiền Giang gọi Hậu Giang đây ...
Đứng lên dân Việt, ta xây cuộc đời
Đứng lên, đứng để làm người
Đừng hèn hạ sống, bia cười ngàn năm
Đến nay đã nửa mùa trăng
Tiền Giang cuồn cuộn bất bằng sóng sôi
Cái Bè, Cai Lậy, Tháp Mười
Mỹ Tho, Chợ Gạo, người người chen vai
Sài Gòn, mười mấy ngày dài
Biểu tình đòi lại đất đai, cửa nhà
Mồ hôi nước mắt của ta
Ai mà tước đoạt, ấy là bất công !
Nếu ta ngậm miệng cam lòng
Thì người sẽ đặt cùm gông lên đầu

Tiền Giang gọi. Hậu Giang đâu ???
Về đây ta bắc nhịp cầu đấu tranh !
Ba miền hỡi chú, hỡi anh
Hỡi em, hỡi chị, đồng hành, đứng lên !
Thét to, điểm mặt bạo quyền
Rằng ngày quả báo nhãn tiền là đây !!!



Ngô Minh Hằng





XIN MAU ĐỨNG DẬY BA MIỀN


































Người dân VN đã vang lời hiệu triệu:


"Việt Cộng ức hiếp dân lành"
"Ta cần truất phế mà giành ấm no !"

"CS không xứng đáng là người cầm đầu và lãnh đạo đất nước.
Phải truất phế CS đi !!!

XIN MAU ĐỨNG DẬY BA MIỀN
Tha thiết gởi về đồng bào và quê hương Việt Nam. Vì sự mất còn của tổ quốc, xin Quí Vị và các Bạn tiếp tay chuyển tiếng nói và tinh thần của người dân Hà Nội đến với  họ hàng, bằng hữu và tất cả những người thân quen của Quí Vị và các Bạn tại Việt Nam. Tác giả vô vàn biết ơn Quí Vị và các Bạn.


Trước bao gian ác của đời
Đã toan rũ sạch làm người vô tâm
An vui, kệ chuyện cát lầm
Quê hương còn mất, thăng trầm mặc ai
Nhưng từ tim, nỗi đau dài 
Tiếng hờn sông núi u hoài lại vang
Thế là lệ lại dâng tràn
Thế là bút lại từng hàng, đau thơ
Thế là dân tộc cõi bờ
Lại nung nấu, lại đợi chờ hồi sinh
Lại thơ giục giã đăng trình
Lay người say ngủ, gọi tình quê hương
Lạc Long hỡi giống quật cường
Bình Nguyên phá Tống, hỡi gương kiêu hùng !
Đau chăng đất nước Lạc Hồng
Đảng dâng Tàu cộng núi sông ta rồi
Chần chờ chi, đứng lên thôi
Đấu tranh lấy lại cơ ngơi sơn hà
Tự do, hạnh phúc cho ta
Tự quyền, tự chủ cho nhà Việt Nam
Nếu ta hèn yếu, cầu an
Thì Tàu dày xéo xóm làng, quê hương
Rồi như Tây Tạng, Tân Cương
Ta và con cháu vô phương an lành 
 *
Đồng bào ơi, đứng lên nhanh !
Việt Nam sắp mất, ta đành nhìn sao !?
Bốn ngàn năm với tự hào
Tinh thần Quốc Toản thủa nào còn không ???
Đảng gieo xương trắng máu hồng
Đứng lên diệt đảng mới mong đổi đời
Kìa Hà Nội đứng lên rồi
Sài Gòn và Huế đâu lời đồng thanh ???
"Việt Cộng ức hiếp dân lành"
"Ta cần truất phế mà giành tự do !"
Chỉ cần nửa nước hô to
Thì ba triệu đảng ra tro một giờ !
Hờn căm như nước vỡ bờ
Như ngàn núi lửa đang chờ nổ tung
Đứng lên, sống mạnh, sống hùng
Sống đời oanh liệt con Rồng cháu Tiên
 *
Xin mau đứng dậy, ba miền  
Cứu nòi giống Việt, cứu nguyên sơn hà ...
Cũng là ta cứu chính ta
Chần chờ, nước mất mà nhà thì tan !!!


Ngô Minh Hằng


XUÂN HÀ NỘI-Dân Chủ Ca phổ nhạc và trình bày




Cảm ơn Nhạc sĩ Nguyễn Văn Thành.
Xin mời Quí Vị và các Bạn thưởng thức nhạc phẩm Xuân Hà Nội - Dân Chủ Ca phổ nhạc,  thơ  Ngô Minh Hằng, nhạc sĩ Nguyễn Văn Thành trình bày.

 

XUÂN HÀ NỘI
(Gởi về quê hương và dân tộc Việt Nam - Riêng tặng các bạn  một thời thân quen Hà Nội)
 
 
Tôi sẽ mời em thăm Xuân Hà Nội
Khi hoa vàng rực rỡ khắp non sông
Có mẹ bên con, vợ sánh vai chồng
Vui ca bản Việt Nam ngày phục quốc
 
Cùng với đồng bào, ta cao ngọn đuốc
Làm lễ thượng kỳ ở giữa Thăng Long
Lá cờ vàng bay rợp khắp non sông
Trong nắng mới chào mùa Xuân rất mới
 
Có toàn quốc hân hoan hồn trống nổi
Trước đền Hùng thắp lại nén nhang thiêng
Trẻ đứng sau già lễ tạ Tổ Tiên
Mừng đất nước thoát qua ngày khốn khó
 
Ơi Hà Nội, khoảng trời tôi thương nhớ
Năm cửa Ô thân mến qúa trong lòng
Quan Trưởng, Cửa Nam, Cầu Giấy, Cửa Đông
Và Cửa Bắc, nơi anh hùng Hoàng Diệu
 
Đã tuẫn tiết vì quân thưa, lực yếu
Vũ khí thô sơ không giữ nổi thành
Nhưng tướng hùng không để thẹn sử xanh
Đem mạng sống chứng minh tình sông núi
 
Nào, mời em, đường hoa, xin bước tới
Đến Hồ Gươm tìm lại tuổi trăng đầy
Ngắm bóng rùa thần trôi giữa bóng mây
Mà hãnh diện từng trang hùng quốc sử
 
Cầu Thê Húc đợi tình người viễn xứ
Về tìm màu áo lụa thuở hoa niên
Đến Hồ Tây tìm thanh khiết hương sen
Tiếng guốc mẹ tìm vang đường Quan Thánh
 
Qua Trấn Quốc, rẽ vào hồ Trúc Bạch
Ngắm liễu gầy tay hứng lá bàng rơi
Con đường kia là Phố Hiến em ơi
Đôi nhẫn cưới chờ ai nơi Hàng Bạc
 
Nửa thế kỷ hơn người ta tàn ác
Nước dân đau, Hà Nội đã kinh hoàng
Nhưng ngày ta về với Mẹ Việt Nam
Thì Hà Nội phải  là mùa xuân ngát
 
Bởi trong đất, trưởng thành muôn dòng thác
Đang tìm về với biển, dựng mùa hoa
Như ta về với Mẹ Việt Nam ta
Bằng chính nghĩa, bằng cờ vàng dân tộc!
 
Mẹ Việt mừng con xanh dòng lệ ngọc
Tôi mừng đời, hôn đất mẹ rưng rưng
Pháo nổ, cờ bay, toàn quốc tưng bừng
Quê tôi đấy, thưa em,  Xuân Hà Nội !
 
 

Ngô Minh Hằng


Thursday, January 28, 2016

Chào Cờ Việt Nam - TÔI HÁT QUỐC CA




Chào Cờ Việt Nam
Xin cảm ơn Quí Vị đã chuyển đi hình ảnh Chào Cờ Việt Nam có trống rước cờ của thanh thiếu niên nam nữ VN. Nmh thiển nghĩ đây là một hình ảnh vô cùng đặc biệt và ý nghĩa làm người xem không thể không xúc động khi nhìn lá đại kỳ Việt Nam từ thế hệ cha anh được trao vào tay thế hệ trẻ, con cháu của mình và sau đó, tất cả cùng hát vang bài quốc ca. Nmh xem hình, nghe hát quốc ca mà không ngăn được xúc động đến rưng nước mắt và nhớ đến một bài thơ tên : 'Tôi Hát Quốc Ca'
Xin forward đến Quí Vị và các Bạn youtube CHÀO CỜ VIỆT NAM và mời Quí Vị cùng các Bạn chia sẻ bài thơ mọn: TÔI HÁT QUỐC CA.
Trân trọng,
Ngô Minh Hằng
https://youtu.be/0FaeLgR5piI

youtu.be
Hoi trong ruoc co; Chao co Viet Nam; Preview Part 1 of Doan Trong LaSan DVD 2015

   
TÔI HÁT QUỐC CA

  
Hôm qua tôi đi dự Tết Cộng Đồng
Trời lạnh quá, thấp cao từng đồi tuyết
Dù mấy khó khăn đường rồi cũng đến
Đậu xe xong, lội tuyết dắt nhau vào

Người lưa thưa từng nhóm chẳng nhiều bao
Thôi, cũng được, cốt có nhau ngày Tết
Ban tổ chức không ngại ngần mỏi mệt
Miễn cộng đồng họp mặt góp niềm vui

Dù không quen nhau, ai cũng tươi cười
Chúc năm mới như đã từng thân thiết
Giây phút đứng nghiêm chào cờ, mặc niệm
Tôi tủi thân xúc động đến nghẹn lời ...

Hát quốc ca mà mắt lệ tôi rơi
Bởi tủi phận mình là người vong quốc
Ngày xưa có quê, có nhà, có nước
Tôi hân hoan hãnh diện kém chi người

Mùa xuân về trên đất nước của tôi
Có pháo đỏ, có mai vàng, đào thắm
Dưới trời tự do, quê tôi đầy nắng
Tôi lớn lên trong hạnh phúc ngọt ngào

Phút chào cờ tôi vui sướng biết bao
Nhìn lá cờ bay lòng tràn kiêu hãnh
Tình yêu nước trong lời ca hùng mạnh
Và tự hào từng trang sử quê hương

Nhưng tháng Tư, bày quỉ đỏ Bắc phương
Đã cấu kết với sài lang hiểm độc
Bức tử miền Nam, xô toàn dân tộc
Vào một nhà tù vĩ đại, thê lương

Tìm tự do, tôi phải vượt trùng dương
May, sống sót, đến xứ người tị nạn
Từ đó quốc ca mỗi lần tôi hát
Hát với xót xa, hát với tủi hờn ...

Hát với ngậm ngùi tức tưởi đau thương
Vì quê mẹ trong nguy nàn sinh tử
Và đồng bào tôi trong tay thú dữ
Anh chị em yêu nước chốn lao tù

Nhìn lên khán đài thẹn với gương xưa
Tôi hát quốc ca mà lòng đau xé
Ôi, bao giờ lời ca tôi khô lệ ...
Ngắm cờ bay, kiêu hãnh mỉm môi cười ...???

  

Ngô Minh Hằng

Sunday, January 24, 2016

HỠI NHÂN LOẠI NGHE CHĂNG LỜI CẦU CỨU



















VC đàn áp tín đồ Phật Giáo An Giang


HỠI NHÂN LOẠI
NGHE CHĂNG LỜI CẦU CỨU

Hỡi nhân loại, có nghe kià, tiếng thét
Từ An Giang trong phiên xử tín đồ
Với tội danh lợi dụng chữ tự do
Tội vu khống và lạm quyền dân chủ

Dân có quyền chi ? xin đừng ru ngủ
Nếu có quyền sao bị bắt, bị giam
Nếu có quyền sao không được khói nhang
Không được sống cho điều mình tín ngưỡng ?

Dân có quyền tại sao dân chẳng được
Thẳng thắn trình bày nguyện vọng người dân ?
Kẻ tu hành sao phải tự thiêu thân ?
Sao tín đạo phải oan tình, mổ bụng ?

Dân có quyền  sao người dân phẫn ức ?
Tại sao dân tuyệt thực ở trong tù ?
Dân có quyền và dân có tự do
Sao bị bắt, bị thẳng tay đàn áp ?

Hỡi nhân loại nhìn xem dân các nước
Có tự do, dân chủ, có nhân quyền
Họ  tự thiêu ? mổ bụng ? chịu oan khiên ?
Và họ phải hy sinh bằng nỗi chết ?

Thế mà ở nước tôi, người dân Việt
Phải tự thiêu, mổ bụng  bởi vì sao ???
Tôi nói muôn câu không hết nghẹn ngào
Không tả hết đau thương vì Cộng Sản

Này hỡi Lương tâm, Công bình, Nhân bản
Có nghe chăng lời cầu cứu dân tôi ?
Hỡi những văn minh tiến bộ loài người
Hãy rực rỡ cho lụn tàn ác độc!


Ngô Minh Hằng




Friday, January 22, 2016

KHI TỔ QUỐC ĐÃ VANG LỜI HIỆU TRIỆU









Người dân VN đã vang lời hiệu triệu:
"CS không xứng đáng là người cầm đầu và lãnh đạo đất nước.
Phải truất phế CS đi !!!"


KHI TỔ QUỐC ĐÃ VANG LỜI HIỆU TRIỆU
(Thân mến gởi  Đồng Bào mọi giới, mọi lứa tuổi, quốc nội và hải ngoại)


Không thể được Nam Quan! Không vĩnh biệt !
Aỉ thiêng kia, đất cũ phải về ta
Núi sông này là xương máu Ông Cha
Thì con cháu sao buông lời vĩnh biệt ???

Mau, xin gióng những hồi chuông khẩn thiết
Để muôn người, bao thế hệ vùng lên
Giang sơn ta, niềm kiêu hãnh Rồng Tiên
Không cho phép bạo quyền chia cắt thế

Nào, ta hãy lấy khăn lau mắt lệ
Như  ngày xưa Nguyễn Trãi đã lần lau
Để dựng cho đời cơ nghiệp nghìn sau
Như Phù Đổng, Trưng Vương, như Ngũ Lão

Chỉ sông biếc mà thề lời Hưng Đạo
Gọi trăng vàng mài kiếm báu Đặng Dung
Việt Nam ơi, đâu hiển hách anh hùng ?
Xin hãy đáp tiếng hờn sông núi gọi !

Nhục bán nước  đã sóng gầm bão nổi
Trong chí hùng, máu thắm, trái tim son
Đừng ngôì yên, vuốt mặt, nuốt căm hờn
Hỡi toàn quốc, đã đến giờ hành động !!!

Dừng thụ động, đợi chờ và than khóc
Sử Lạc Hồng cần lắm những Quang Trung
Sát vai nhau mà giữ núi  gìn sông
Như một thuở những Vua Hùng dựng nước!

Ta đoàn kết là ta làm phải được
Nếu chưa xong, con cháu tiếp theo  đời
Hỡi Nam Quan, máu thịt của ta ơi !
Ta không thể nhìn bạo quyền chia cắt!

Đừng vì bởi an thân mà cúi mặt
Còn bạo quyền, tổ quốc mãi còn đau
Ta phải làm gì cho những đời sau
Cho ta nữa...để giống nòi  rạng rỡ ?

Đã khóc tiếng đầu đời  là đã nợ
Nợ non sông, tổ quốc, nợ gia đình
Ta phải làm gì cho  đươc chết  vinh
Hơn sống nhục, sống một đời hèn yếu !

Khi tổ quốc đã vang lời hiệu triệu
Khi  hồn thiêng sông núi đã cần ta
Đứng lên nào, vì nước, hãy xông pha
Dẫu lấy máu rửa  hờn cho nhục nước !


Ngô Minh Hằng

Hát Cho Việt Nam. Sáng tác và trình bày: TỪ YÊN