Wednesday, November 30, 2016

NGƯỜI "KHÁCH LẠ"








NGƯỜI "KHÁCH LẠ"

Tặng những vị bị quấy nhiễu bởi những "người khách"  KHÔNG MỜI MÀ CỨ ĐẾN. Những kẻ mà khổ chủ không bao giờ muốn giao thiệp hoặc chẳng hề quen biết.  Đó là những người "khách lạ".  “Khách lạ” phần nhiều dùng nick, tự cho họ là người tử tế, văn minh, có quyền gởi, chuyển mọi loại email họ thích đến hộp thư người khác mà không cần biết người đó thích hay không. Những email ấy thường là có nội dung mạ lị, có ngôn từ thiếu vệ sinh, vô lễ và nhiều khi không liên quan đến người bị nhận. Đôi ba lần khổ chủ yêu cầu ngưng gởi nhưng "khách lạ" lý luận rằng "có địa email thì phải nhận mail, có là VC thì mới không muốn nhận mail".  Lý luận này chỉ bình thường  với đảng cộng sản, với lũ công an Việt cộng và bọn Việt gian chớ không thể bình thường ở thế giới dân chủ, văn minh hay ở những người có giáo dục và biết tự trọng.  Hành vi này người ta gọi là xả rác vào nhà người. Đúng ra, còn có thêm vài chữ khác nhưng tác giả chọn không xài mà xài chữ "rác", vì những chữ kia mất vệ sinh gần như email của những người "khách lạ".
 
 
 
"Khách lạ" chủ nhân chẳng có mời
Thế mà tự động đến khơi khơi...
Ồn ào, mạ lỵ và tranh cãi
Vọng ngữ gian ngôn ở mọi lời !
  *
Loại "khách", nghe tên đã lạnh mình
Phun người ngậm máu, dụng âm binh
Tự khoe chống cộng nhưng như cộng
Chắc hẳn ăn lương của đảng mình ...?
  *
Gia chủ chẳng mời, cũng chẳng quen
"Khách" thì cứ đến, đến liên miên
Chủ nhà không tiếp, mời ra cửa
"Khách" mắng quyền chi cấm? thứ hèn !
  *
Nhà chẳng nhà hoang, chủ chẳng mời
Ngang nhiên "khách" đến xả dơ chơi
"Khách" còn vỗ ngực văn minh đấy
Tự nhận hiền lương mới nực cười !!!
  *
Thấy "khách", chủ nhân đã tránh xa
Tránh hơn là tránh bịnh... si đa
Phải chăng nghị quyết ba mươi sáu
Sai "khách" theo chân bám chủ nhà ??
 *
Trị "khách", xin thưa, có cách này
Mở spam mời "khách" hãy nằm đây
Hoặc là report abuse biết
"Khách" bị nhốt liền, hết múa may ...
 
 
Ngô Minh Hằng
 

 

Tuesday, November 29, 2016

BÀI THƠ GỞI NGƯỜI BẠN TRẺ





BÀI THƠ GỞI NGƯỜI BẠN TRẺ
                                      
                                            
                                           
Trước biến chuyển của tình hình thế cuộc
Trước đau thương tám chục triệu dân nhà
Trước nhục tủi và nỗi hờn vong quốc
Em lên đường, nuôi chí lớn, xông pha
                          *                                                      
Tôi đã thấy các em, người bạn trẻ
Ghé đôi vai, trách nhiệm nhận về mình
Em đại diện cho hai ba thế hệ
Vượt chông gai, nối tiếp cuộc hành trình
                          *                           
Cuộc hành trình mở đường cho nhân bản
Cho lẽ đời, cho ý sống thăng hoa
Cho dân tộc vượt qua ngày kiếp nạn
Cho tự do dân chủ đến muôn nhà
                         *                                
Tôi đã thấy các em, người bạn trẻ
Tay đuốc thiêng em vẫy gọi tìm nhau
Đem tâm huyết em hiến dâng đất mẹ
Đem tin yêu em lay chuyển hoàn cầu
                           *                                        
Tôi đã thấy em vươn vai Phù Đổng
Nói những lời thay chú, bác, cha, anh
Với quyết tâm, em xây niềm ước vọng
Với kiên cường, vì chính nghĩa đấu tranh
                            *                                               
Tôi đã thấy các em, người bạn trẻ
Yêu quê hương, yêu lẽ phải, công bình
Ơi khí thế của ngọn triều mạnh mẽ
Sẽ muôn đời trang quốc sử quang vinh
                            *                                          
Xin thân mến chào em, người bạn trẻ
Và nghiêng mình ngưỡng phục trí, tài em
Cứ tiến bước, hãy bền lòng em nhé
Dưới chân em sỏi đá cũng tơi mềm !
                          *                                             
Nếu tuổi trẻ các em không đứng dậy
Thì quê mình còn áp bức, đau thương
Tôi, cội tre già, gió khô, bão gẫy
Em, măng non, nguồn sống mạch phi thường
                          *                                                   
Ơi những mầm măng tương lai đất nước
Vai chen vai  lớn dậy với mùa xuân
Thì ác độc, thì tham tàn, bạo ngược
Sẽ tro than theo chủ thuyết vô thần !
                          *                                                 
Tôi mừng lắm, hỡi em, người bạn trẻ
Khi bên em, chung những chuyến đồng hành
Không lâu nữa, một ngày mai, quê mẹ
Cờ vàng bay, em nhỉ, đẹp như tranh !!!
                                                
                                            
Ngô Minh Hằng


GIẤC MƠ QUÊ HƯƠNG




GIẤC MƠ QUÊ HƯƠNG



Đã gần ba chục năm trời
Xa quê,  sống kiếp dân hời, thương quê
Thương quê,  lòng nặng lời thề
Ngày mai ta sẽ trở về quê ta
Ngày về, vang tiếng quân ca
Cờ bay rực rỡ sơn hà, vàng tươi....
  *
Xa quê, nhớ tuổi lên mười
Tắm mưa, đá dế, tập bơi, thả diều
Nhớ bao kỷ niệm dấu yêu
Của thời thơ trẻ, những chiều dậy hương
Nhớ chiều rộn rã  tan trường
Nhìn theo màu áo cuối đường, mắt tê !
Nhớ giàn bông giấy đêm hè
Ngồi cùng bạn, đón trăng về, hát vang...
  *
Lớn thêm, yêu xóm, yêu làng
Yêu Nam Quan tới bạt ngàn Cà Mau
  *
Nhưng rồi một tháng Tư đau
Tháng Tư, đất nước u sầu tang thương
Bao người trốn bỏ quê hương
Tìm miền đất sống, tìm đường tự do
Tháng Tư, mất tuổi học trò
Mất luôn cả những giấc mơ vào đời
Quê người, nhớ quá quê tôi
Dưới giàn bông giấy ai ngồi chờ trăng ?
Ai người nghe chuyện cung Hằng
Con trâu, bó lúa rồi căng mắt tìm
Tìm hoài không thấy, vẫn tin
Cây đa, chú cuội nổi chìm trong mơ !
  *
Quê tôi xa quá, bây giờ
Tôi và quê ở hai bờ đại dương
Tôi mơ một sáng tinh sương
Có đàn chim Việt trên đường về quê
Về quê, thực hiện lời thề
Dựng cờ phục quốc, bốn bề vàng bay...


Ngô Minh Hằng
2003




VỚI SỨC MẠNH CỦA TOÀN DÂN KẾT HỢP





VỚI SỨC MẠNH CỦA TOÀN DÂN KẾT HỢP
(Gởi về Quê Hương và Đồng Bào Việt Nam thân mến)



Hãy đứng dậy hỡi linh hồn của núi
Bởi đau thương dân tộc đã vô cùng
Không thể nữa, quê hương tràn hận tủi
Và oán hờn cuồn cuộn đã triều dâng
  *
Đứng thẳng nhé, hỡi anh, em, hỡi chị!
Ta đấu tranh cho chinh nghĩa, cho đời
Hãy đập vỡ ách độc tài đảng trị
Để cho mầm dân chủ nở hoa tươi
  *
Hãy gom lại lời bất bình của gió
Và nỗi đau tám chục triệu dân lành
Để địa chấn chôn vùi màu cờ đỏ
San phẳng nhà tù cho lúa lên xanh
  *
Để thiền viện lại tôn nghiêm kinh kệ
Không kẽm gai, không quản chế, không tù !
Chuông giáo đường lại vang từng thánh lễ
Xoa dịu oan hồn vạn nẻo âm u ...
  *
Hãy sát cánh, ta cùng nhau cương quyết
Đòi Tự Do Tôn Giáo lại cho mình
Bởi niềm tin không thể nào hủy diệt
Của con người là cuộc sống tâm linh !
  *
Bởi nhân loại đã quật cường, tiến bộ
Kìa, Đông Âu, khối cộng đã tan rồi
Cứu dân tộc, cứu quê hương khốn khổ
Hỡi ba miền ! ta phải đứng lên thôi !!!
  *
Với sức mạnh của toàn dân kết hợp
Thì độc tài, bạo chúa cũng khoanh tay
Và vô đạo sẽ tan như ánh chớp
Chính nghĩa muôn đời vàng bóng cờ bay....


Ngô Minh Hằng

Sunday, November 27, 2016

NỖI LÒNG MỘT NGƯỜI TỊ NẠN



NỖI LÒNG MỘT NGƯỜI TỊ NẠN
(Bài thơ này là lời dàn trải nỗi lòng của một nạn nhân Cộng Sản Việt Nam khi đọc những bản tin về cộng đồng VNTNVC trên khắp miền tạm dung )

Chưa bao giờ ta buồn như hôm nay
Hồn ta đau nhừ vì trời đen mây
Khi quê còn kia tang thương oan hờn
Mà người thay tình, buồn nào buồn hơn...

  *
Người quay lưng đi quên hờn non sông
Quên mình Rồng Tiên, quên thời tang bồng
Quên ngày lao tù chua cay đơn côi
Quên mồ anh em vùi nông triền đồi
  * 

Quay lưng người làm đời thêm tai ương
Quay lưng người làm quê hương đau buồn
Và ngày về thêm xa xôi thê lương
Dừng chân người ơi ... Người đi lầm đường !!!
 *
Dừng chân người ơi, nghe không... dân đau ...
Dừng chân mà nghe, nghe không... quê sầu ...
Người ơi, này người, còn chăng con tim ?
Sao người làm đời tang thương dài thêm !
 

  *
Ta nhìn nhân tình mà lòng ta đau
Người đừng quên nhe, ai gieo cơ cầu
Thì rồi không xa hờn oan mình gây
Đi theo mình thôi ngay trong đời này
 *
Trời cao xanh ơi, đây lời cầu xin
Thương cho dân Nam, người dân hòa hiền
Ban lòng công bằng, trung thành, yêu thương
Cho niềm tin về hồi sinh quê hương ...


Ngô Minh Hằng



LỜI THẬT







LỜI THẬT
Trân trọng gởi những người Bạn đã xót xa, khuyên tôi không nên nói ... thật qúa khi thấy tôi  bị Việt cộng, Việt gian dùng nghị quyết 36, dựng đủ trò phỉ báng, mong triệt tiêu danh dự cá nhân và gia đình tôi  hơn thập niên qua (và vẫn đang tiếp tục) trên các diễn đàn; chỉ vì tôi làm thơ nói thật những tội ác, những mưu mô xảo độc của đảng CSVN và bọn tay sai đã và đang tác hại lên đồng bào và quê hương VN của chúng ta, trong nước cũng như hải ngoại. 

 *
Lời thật thường hay bị mất lòng
Đôi khi lời thật đắng vô song
Vì không đường mật, không trau chuốt
Nên chẳng mềm tai, chẳng ngọt lòng
 *
Lời thật xưa nay dễ mất lòng
Nhưng thà nói thật để hồn trong
Vì lời trí trá, lời gian ác
Làm xấu thân danh, hổ giống dòng
 *
Lời thật dù cho có mất lòng
Đường đời thua thiệt, khó thành công
Hoặc là đụng chạm, đôi người ghét
Nhưng với lương tâm chẳng thẹn thùng
 *
Lời thật xem ra dễ mất lòng
Nhưng quê khổ thế, có đau không ?
Nhìn quê, thấy cộng, loài gian xảo
Hại nước dân mình, chỉ đứng trông ???
 *
Lời thật dầu cho phải mất lòng
Cũng đừng ngoảnh mặt với non sông !
Để tìm an lạc riêng mình hưởng
Và mặc đồng bào chịu bất công !!!
 *
Lời thật dầu cho dễ mất lòng
Nhưng tôi không để bút mình cong
Và không cho phép tôi lùi bước
Trước bọn vô lương, bọn đỏ lòng !
 *
Lời thật, đành thôi, dẫu mất lòng
Vì tôi đã chọn, chẳng nề công
Đem tâm chính trực dâng sông núi
Dù có gian nan giữa bão bùng ...
 *
Lời thật xưa nay vẫn mất lòng
Có gì tồn tại chẳng suy vong ???
Chỉ duy SỰ THẬT - và LỜI THẬT
Sống mãi muôn đời với núi sông...


Ngô Minh Hằng 

Thursday, November 17, 2016

Mời các bạn nghe : Nói với Tuổi Trẻ







Mời các bạn nghe : Nói với Tuổi Trẻ



http://www.youtube.com/watch?v=PseU-cLjd1E




Biếm Thi Tha Hương NÓ GIỐNG CÁCH GI !!!













Biếm Thi Tha Hương

 *
NÓ GIỐNG CÁCH GI !!!
Thưa các bác, theo dõi cuộc bầu cử Tông Tông của xứ cờ hoa năm 2016, Tha Hương nhà cháu thấy phía DÂN CHỦ thua nhưng lại mướn người biểu tình đòi truất phế Tổng Thống đắc cử PHE CỘNG HOÀ. Liên tưởng đến chiện nhà, tức chiện quốc cộng của xứ Mít ta, đảng CSVN cũng mướn công an đánh dân ở VN, tại hải ngoại thì mướn bọn dư loạn viên thực thi nghị quyết 36, giả làm người quốc gia để đánh phá người chống cộng, làm mất hoà khí và loạn cộng đồng, nhất là cộng đồng mạng, nhà cháu thấy hai cách mướn người làm loạn nó giống nhau nên mần bài vè này, bác nào không thích thì cứ xoá và xin tôn trọng quyền dân chủ chính đáng là nói những gì có thật, không bịa đặt, không phỉ báng ai của nhà cháu. Nhà cháu cám ơn các bác đọc ...vè và nếu đồng cảm, xin chuyển rộng rãi cho.
  
 *
Mướn người làm loạn, biểu tình
Nghe sao giống bọn Ba Đình wá ta !?
Cuộc bầu cử đã là kết thúc
Dân bầu người có lực, có tâm
Người mà đắc cử: bác Trump
Tự do bỏ phiếu, ai lầm chi đâu !?
Nghe kết quả, hoàn cầu nhốn nháo
Bởi theo bày ba xạo truyền thông
Thì cờ hoa, chức tông tông
Là nàng Hill đấy, còn Trump té nhào !
Nhưng cay đắng làm sao, SỰ THẬT
LÀ BÁC TRUM ĐÁNH BẬT NÀNG HILL !!!
Truyền thông thổ tả một chiều
Ngược xuôi, nhào lộn như diều đứt dây !
Làm cậu mợ nòng đầy rân chủ
Nhưng óc tim hành xử ĐỘC TÀI !!!
Biểu tình: TRUMP PHẢI XUỐNG NGAI !
Rứa thì rân chủ các ngài ở đâu ???
Trump đắc cử, dân bầu đấy chứ
DÂN CHỦ SAO ...KHAI TỬ Ý DÂN ?
Thì ra lắt léo đường trần
Có SOROS ĐỎ dự phần nữa sao ???
Đỏ giàu qúa, tiền cao như núi
Nên mướn dân, Đỏ xúi biểu tình
Khen tài Đỏ dụng âm binh
Tuyệt chiêu, nào kém Ba Đình, đảng ta !
Vì với đảng, ai mà chống vẹm
Đảng thuê người đá ném, phân quăng ...
Diễn đàn, gian ác, hung hăng
Cứ người chống cộng đảng bằm đảng nhay
Rồi dán nhãn chuyện lày...NHÂN CÁ
CÁ NHÂN thôi, đảng wá ...từ bi !!!
Chao ui, nó giống cách gì
Đảng ta đánh mướn ly kỳ hơn ai...
Quốc gia bé miệng, thua dài
Bác Trump lật tẩy lá bài, thắng to !!!
Tha Hương





Wednesday, November 16, 2016

Nhạc phẩm Thu Tha Hương - thơ NMH - nhạc Nguyễn Hoàng - trình bày Hoàng Hoa


Nhạc phẩm Thu Tha Hương
              *
Thơ Ngô Minh Hằng
Nhạc Nguyễn Hoàng
Trình bày: Hoàng Hoa
              *
 
 
              *

THU THA HƯƠNG
 *

Thêm mùa thu vàng, mùa Thu tha phương
Nghe lòng mênh mang buồn thương quê hương
Quê ơi ngàn trùng xa xôi bên trời
Hơn hai mươi năm lòng sầu khôn nguôi !
 *
Hơn hai mươi năm đau thương từng giờ
Thương quê điêu tàn, thương đời bơ vơ
Mây ơi chiều vàng thu xưa chơi vơi
Và em hiền hòa xinh xinh môi cười ...
 *
Lòng tràn yêu thương ta vui bên nhau
Như đôi chim non hân hoan tình đầu
Trầu cau em mơ ngày mình nên duyên
Thanh bình ta mơ quê hương ba miền
 *
Nhưng rồi ngày kia buồn ơi chia phôi
Quê hương bi thương lầm than tơi bời
Như em trùng dương cô đơn mong manh
Chìm sâu ... chìm sâu ... sau cơn tan tành ...
 *
Như ta tù đày rừng cao miền xa
Tương lai đêm đen kinh hoàng bao la
Thương cha già nua oằn thêm đôi vai
Thương người dân lành long đong đường dài
 *
Ai làm quê hương cơ hàn quê ơi
Buồn đau ai kia gieo lên dòng đời
Thương em hoa tàn khi đang mùa xuân
Hùm thiêng sa cơ, thương ta phong trần !
 *
Chiều nay thu về vàng rơi lênh đênh
Tha hương hồn thơ xanh xao bồng bềnh ...
Này ai từng gieo đau buồn quê tôi
Bình minh đang lên ... chiêm bao tàn rồi !!!
 
 *
 

Ngô Minh Hằng

BẢN TRƯỜNG CA BỐN MƯƠI MỐT - (DỰNG LẤY ƯỚC MƠ)

 





BẢN TRƯỜNG CA BỐN MƯƠI MỐT
(DỰNG LẤY ƯỚC MƠ)
Gởi về quê hương và đồng bào Việt Nam yêu qúi của tôi.
 
 
  *
Gần băm bảy năm tị nạn xứ người
Dài hơn thời gian sống nơi quê mẹ
Nhưng không hiểu sao vẫn xa lạ thế
Vẫn nghĩ nơi này là đất tạm dung
  *
Vẫn nhớ quê xưa, nhớ đến não lòng
Dẫu biết đường về chênh vênh, mờ mịt
Nhưng chẳng muốn rằng ngày mà mình chết
Chết ở quê người, trên đất tạm dung !!!
 *
Thân xác ở đây, hồn vẫn trùng phùng
Tháp đôi cánh về Hải Phòng, Hà Nội
Rồi từ đó, hồn lang thang rong ruổi
Đi khắp đường làng thơm nhãn Hưng Yên ...
 *
Đứng trên bờ đê lúc nắng chiều nghiêng
Soi bóng xuống sông Hồng tìm tuổi dại
Tìm thuở ấu thơ cho hồn trẻ lại
Tiếng dế kêu và cao vút cánh diều ....
 *
Bay vào Sài Gòn tìm tuổi tình yêu
Thuở áo trắng bên màu xanh áo lính
Trên những con đường Sài Gòn - Gia Định
Tìm lại ngày quấn quýt bước chân non
 *
Sang đến Thị Nghè, Chợ Nhỏ, Cầu Sơn
Thăm gác trọ, tìm mối tình đã mất
Ra Bến Bạch Đằng, lệ cay triền mắt
Nhớ quá con tàu hải vận ngày xưa ...
 *
Phú Thọ đây rồi...hôm ấy, chiều mưa
Không giận không hờn mà sao hờn giận
Để rồi xa nhau, để rồi ân hận ...
Mấy mươi năm lòng chẳng thể nguôi sầu !!!
 *
Trường cũ, ngậm ngùi, không dám đứng lâu
Sợ bật khóc vì đổi thay nhiều quá ...
Chờ ngoài cổng trường toàn người xa lạ
Người xưa đâu...lưu lạc mấy phương trời !?
 *
Gần băm bảy năm tị nạn xứ người
Nhớ quê lắm nhưng chưa về thăm được
Vì bọn cộng thù, một bày ăn cướp
Vẫn trên ngôi, xâu xé nước dân mình...
 *
Tôi ở quê người đau nỗi điêu linh
Của tổ quốc, giang sơn đầy oan nghiệt
Thức dậy đi, hỡi anh thư, hào kiệt !!!
Đưa quê hương ra khỏi kiếp lao tù 
 *
Đưa giống nòi ra khỏi ngục âm u
Là trách nhiệm của con Hồng cháu Lạc
Đừng để giặc Hồ, những tên cướp cạn
Cướp hết quê hương, cướp cả cuộc đời...
 *
Gần băm bảy năm tị nạn xứ người
Tôi vẫn mộng ngày quê mình quang phục
Chúng ta quý từng bờ tre khóm trúc
Đừng chần chờ, mau hãy đứng lên thôi !!!
 *
Gần băm bảy năm tị nạn xứ người
Gần bốn hai năm cộng quân cướp nước
Trong - ngoài đồng lòng là ta cứu được
Nước, dân ta ra khỏi ngục hung tàn...
 *
Hãy đứng lên nào, toàn quốc, Việt Nam!
Nước còn, mất là do mình cả đấy !!!
Hãy gọi nhau, mọi người cùng đứng dậy
Núi sông ta đang hấp hối, đang chờ ...
 *
Dùng óc, tim mình dựng lấy ước mơ
Đừng mộng ảo ngồi mong người cứu giúp...
 
 
Ngô Minh Hằng