Sunday, August 16, 2015

TÔI HÁT QUỐC CA




   

  




















http://hon-viet.co.uk/YouTube_QuocCaVNCH.htm


TÔI HÁT QUỐC CA


Hôm qua tôi đi dự Tết Cộng Đồng
Trời lạnh quá, thấp cao từng đồi tuyết
Dù mấy khó khăn đường rồi cũng đến
Đậu xe xong, lội tuyết dắt nhau vào
*
Người lưa thưa từng nhóm chẳng nhiều bao
Thôi, cũng được, cốt có nhau ngày Tết
Ban tổ chức không ngại ngần mỏi mệt
Miễn cộng đồng họp mặt góp niềm vui
*
Dù không quen nhau, ai cũng tươi cười
Chúc năm mới như đã từng thân thiết
Giây phút đứng nghiêm chào cờ, mặc niệm
Tôi tủi thân xúc động đến nghẹn ngào ...
*
Hát quốc ca mà mắt lệ tôi trào
Bởi tủi phận mình là người vong quốc
Ngày xưa có quê, có nhà, có nước
Tôi hân hoan hãnh diện kém chi người
*
Mùa xuân về trên đất nước của tôi
Có pháo đỏ, có mai vàng, đào thắm
Dưới trời tự do, quê tôi đầy nắng
Tôi lớn lên trong hạnh phúc ngọt ngào
*
Phút chào cờ tôi vui sướng biết bao
Nhìn lá cờ bay lòng tràn kiêu hãnh
Tình yêu nước trong lời ca hùng mạnh
Và tự hào từng trang sử quê hương
*
Nhưng tháng Tư, bày quỉ đỏ Bắc phương
Đã cấu kết với sài lang hiểm độc
Bức tử miền Nam, xô toàn dân tộc
Vào một nhà tù vĩ đại, thê lương
*
Tìm tự do, tôi phải vượt trùng dương
May, sống sót, đến xứ người tị nạn
Từ đó quốc ca mỗi lần tôi hát
Hát với xót xa, hát với tủi hờn ...
*
Hát với ngậm ngùi tức tưởi đau thương
Vì quê mẹ trong nguy nàn sinh tử
Và đồng bào tôi trong tay thú dữ
Anh chị em yêu nước chốn lao tù
*
Nhìn lên khán đài thẹn với gương xưa
Tôi hát quốc ca mà lòng đau xé
Ôi, bao giờ lời ca tôi khô lệ ...
Ngắm cờ bay, kiêu hãnh mỉm môi cười ...???




Ngô Minh Hằng




ĐÔI VẦNG NHẬT NGUYỆT











  






ĐÔI VẦNG NHẬT NGUYỆT

(Đa tạ anh Nguyễn Kim Khánh đã ưu ái gởi tặng những người cầm bút và rộng lượng tặng NMH thi phẩm "LỜI MẸ DẶN" của Thi sĩ Phùng Quán.  Món quà tặng của anh là một phần thưởng vinh dự cho thơ NMH.  Xin gởi anh bài Đôi Vầng Nhật Nguyệt và lời cảm tạ chân thành.)



Thưa, trộm nghĩ, một người khi cầm bút
Thì phải viết bằng tim, óc, lương tâm
Danh vị bạc tiền chẳng làm dơ mực
Uy vũ, mật đường uốn bút không cong

Vì nghĩ thế và quyết tâm làm thế 
Nên bút viết điều trung thực đã nghe
Về một quê hương trong tay đồ tể
Về những phận người dưới búa trên đe

Và vốn đã là công dân nước Việt
Có bốn ngàn năm dũng cảm, tự hào
Nay đảng bán quê, dân lành đảng giết
Bút chẳng đành lòng kể chuyện trăng sao ...

Lẽ tất nhiên, bất cứ ai chống đảng
Đảng chẳng để yên, đảng phải trả thù
Bản chất cộng là mị lừa, gian ác
Đủ kiểu bất lương, vu chụp, hỏa mù

Và lời thật muôn đời là thuốc đắng
Cộng gian manh nên bút chẳng khoan nhường
Thơ càng viết, cộng thù thơ càng nặng
Gắp lửa, phun dơ, chuyện ấy đã thường !

Phun bẩn thế, cộng mong thơ chùn bước
Hoặc non lòng mà nản chí, buông xuôi
Nhưng cộng còn kia, bút ngưng sao được
Nước dân đau, thơ chẳng thể im lời !

Cứ để gian hùng tiếp tay gian đảng
Là lộ ra thôi vàng vỏ đỏ lòng
Bút còn đó thì bọn người cộng sản
Còn nghe thơ hài tội bán non sông

Xin cảm ơn Anh, dòng thơ tôi viết
Viết cho thế nhân, chẳng viết cho mình
Trong ý chữ có đôi vầng nhật nguyệt
Thì Thơ ngại gì ma quỉ, yêu tinh !


Ngô Minh Hằng


Subject: FW: -->Xin gửi tặng... Lời Mẹ Dặn/Phùng Quán & NHẮN NHỦ/Nmh
Date: Sat, 1 Mar 2014 23:08:28 +0100

Xin gửi tặng những người cầm bút tự nguyện đi trọn đời trên con đường chân thật,
đặc biêt tác giả bài thơ NHẮN NHỦ, nhà thơ Ngô Minh Hằng- như Lời Mẹ Dặn- đã không ngại búa rìu dư luận tứ bề, lằn tên mũi đạn VGVC, can đảm viết thật, nói thật những dối gian tráo trở của một giai đoạn lịch sử hỗn mang, đầy ma vương quỉ quái, của quê hương đất nước!Lời Mẹ Dặn

    
Phùng Quán
Tôi mồ côi cha năm hai tuổi
Mẹ tôi thương con không lấy chồng
Trồng dâu, nuôi tằm, dệt vải
Nuôi tôi đến ngày lớn khôn.

Hai mươi năm qua tôi vẫn nhớ
Ngày ấy tôi mới lên năm
Có lần tôi nói dối mẹ
Hôm sau tưởng phải ăn đòn.
Nhưng không, mẹ tôi chỉ buồn
Ôm tôi hôn lên mái tóc

- Con ơi
trước khi nhắm mắt
Cha con dặn con suốt đời
Phải làm một người chân thật.

- Mẹ ơi, chân thật là gì?

Mẹ tôi hôn lên đôi mắt

- Con ơi một người chân thật
Thấy vui muốn cười cứ cười
Thấy buồn muốn khóc là khóc.
Yêu ai cứ bảo là yêu
Ghét ai cứ bảo là ghét
Dù ai ngon ngọt nuông chiều
Cũng không nói yêu thành ghét.
Dù ai cầm dao dọa giết
Cũng không nói ghét thành yêu

Từ đấy người lớn hỏi tôi:
- Bé ơi, Bé yêu ai nhất?

Nhớ lời mẹ tôi trả lời:
- Bé yêu những người chân thật.

Người lớn nhìn tôi không tin
Cho tôi là con vẹt nhỏ
Nhưng không! những lời dặn đó
In vào trí óc của tôi
Như trang giấy trắng tuyệt vời.
In lên vết son đỏ chói.

Năm nay tôi hai mươi lăm tuổi
Đứa bé mồ côi thành nhà văn
Nhưng lời mẹ dặn thuở lên năm
Vẫn nguyên vẹn màu son chói đỏ.
Người làm xiếc đi giây rất khó
Nhưng chưa khó bằng làm nhà văn
Đi trọn đời trên con đường chân thật.

Yêu ai cứ bảo là yêu
Ghét ai cứ bảo là ghét
Dù ai ngon ngọt nuông chiều
Cũng không nói yêu thành ghét
Dù ai cầm dao dọa giết
Cũng không nói ghét thành yêụ


Tôi muốn làm nhà văn chân thật
chân thật trọn đời
Đường mật công danh không làm ngọt được lưỡi tôi
Sét nổ trên đầu không xô tôi ngã

Bút giấy tôi ai cướp giật đi
Tôi sẽ dùng dao viết văn lên đá.


Phùng Quán,1957

LỜI TỰ THÚ ...







                                      “Ta đánh Mỹ là đánh cả cho Liên Xô, đánh cho Trung Quốc”



LỜI TỰ THÚ ...

(Tin Net:  Ngày 18/1/2014 chủ tịch đảng CSVN, VC Trương Tấn Sang đã đến xã Cẩm Mỹ, huyện Cẩm Xuyên, tỉnh Hà Tĩnh, cắt băng khánh thành một cái đền thờ trị giá 5 tỷ đồng cho VC Lê Duẩn, cựu TBT/đảng CSVN. Nói theo người xưa “trâu chết để da, người ta chết để tiếng” VC Lê Duẩn đã để lại cho dân tộc Việt Nam câu nói bất hủ của ông ta: “Ta đánh Mỹ là đánh cả cho Liên Xô, đánh cho Trung Quốc” Bài thơ này riêng gởi tập đoàn tư bản đỏ bán nước CSVN và gia đình con cháu của VC Lê Duẩn.)



"Ta đánh Mỹ là đánh cho Trung Quốc
Cho Liên Xô, nào cho chúng ta đâu !"
Ôi, cả cuộc đời mới thấy một câu
Là thành thật của "đỉnh cao trí tuệ" !

Từ trước đến nay đảng không nói thế
Đảng dối gian và lừa mị toàn dân
Từ anh Hồ cho đến chị dân quân
Rằng bọn Mỹ là những tên xâm lược

Rằng Ngụy ác ôn, ôm chân đế quốc
Theo Mỹ bạo tàn, bóc lột dân ta
Rằng xót dân Nam hiền hậu thật thà
Bị kềm kẹp bởi gông cùm Mỹ - Ngụy !

Đảng bắt trẻ làm anh hùng chống Mỹ
Thay óc tim, dạy bắn giết đồng bào
Với ngụy từ "giải phóng" đẹp làm sao
Để xâm lược miền Nam, gây quốc nạn

Súng đạn Nga-Tàu thẳng tay tàn sát
Bao triệu con người khắp Bắc Trung Nam
Già trẻ gái trai chết thảm chết oan
Cho đảng dựng những chiến công, thành tích

Ám sát, đặt mìn, đắp mô, pháo kích
Xách động, biểu tình, tung mọi chiêu gian
Tư tưởng quỉ ma, hành động bạo tàn
Cộng quyết phá cho tan tành dân nước

Đảng "Đánh Mỹ là đánh cho Trung Quốc
Cho Liên Xô", lời tự thú rõ ràng
Thế mà bấy nay đảng dối đảng gian
Rằng lính miền Nam đánh thuê cho Mỹ

Đảng gọi lính quốc gia là giặc Ngụy
Gọi Mỹ là loài đế quốc xâm lăng
Nhưng người nhận ra sau Bảy Mươi Lăm
Ai là Ngụy, ai là quân xâm lược !

Ai chiến đấu hết lòng vì dân nước
Ai đánh thuê cho cộng sản Nga - Tàu
Ai xô dân lành xuống đáy ngục sâu
Ai giết hại bao anh hùng hào kiệt

Ai cắt Tây Nguyên, bán rừng dâng biển
Ai đang tâm bóp nghẹn tiếng sơn hà
Ai bán đi di sản của Ông Cha
Ai coi rẻ máu xương người dân Việt ?

Nhìn rõ nhé, không thể còn chối biến
Hay vu cho người là lính đánh thuê
Đảng biết nhục không hỡi những tên hề
Vì muôn kiếp còn đây "LỜI TỰ THÚ ..." 

  

Ngô Minh Hằng  


ĐOẢN THI: LỜI THẬT KHÔNG NGẠI MẤT LÒNG






ĐOẢN THI: LỜI THẬT KHÔNG NGẠI MẤT LÒNG 



GỞI ĐẢNG

Đảng và cây đọc thơ này

Thế nào mà chẳng đắng cay chửi rằng

Con Me Mỹ, Minh Hằng, đĩ rạc

Dám to gan chửi đảng tao à  
Bác hồ mày cũng không tha
Thì tao thề đập nát ra, thơ mày....
*
Cây ơi cứ chửi cho hay
Lạy ông, Hồ ở bụi này...thế thôi !!!... 


NMH




ĐOẢN THI: LỜI THẬT KHÔNG NGẠI MẤT LÒNG  

1 - YÊU NƯỚC ?


Nếu yêu nước, có khi nào
Bắt người yêu nước nhốt vào tù không ?
Tù người có trái tim hồng
Có tâm yêu nước, có lòng thương dân
Tù người rồi lại bất nhân
Cổng trường đại học cấm chân người vào

- Chuyện này nó ở nước nao ?
- Xin thưa nước Việt, đỉnh cao nhà hồ


 2  - CÁI LƯỠI

Lưỡi ơi, vì lưỡi không xương
Cho nên lưỡi mới lật lường dối gian
Phun người, ngậm máu, gieo oan
Trắng đen lẫn lộn, đỏ vàng bất minh
Sân si gây tội gây tình
Trả vay nghiệp ấy buộc mình ngay thôi !

Đâu cần chờ đến luân hồi...



3  -   LẦM KHÔNG ?

Gian hùng, tâm Phật tâm Ma
Tưởng rằng người chẳng nhìn ra là lầm
Phật hay Ma đã tự tâm
Phật thì trong sáng, thanh âm hiền hòa
Không hề lật lọng điêu ngoa
Chân phương, nhân hậu, thật thà, từ bi
Ma thì hiểm ác, sân si
Giả nhân nghĩa để che đi gian tà
Nhưng che thì cũng lòi ra
Bởi Ma hay Phật chính là CÁI TÂM

Bàng dân thiên hạ không lầm !


4  - CHỐNG CỘNG ??



Thật ư ? chống cộng đấy à ?

Sao đem gian dối mà loà thế gian ?
Hung hăng ngậm máu phun càn
Không phân lý lẽ, chắng màng đúng sai
Theo tên luồn giặc, vái dài
Đội phường phản bội lên ngai tôn sùng
Còn người với tấm lòng trung
Hùa nhau bôi bẩn, hứng - tung,  đạp nhừ ...

Thế là chống cộng đấy ư ...
Hay đem nghị quyết đảng đưa, thi hành ??



5  -  CÁI KIM

Cái kim trong giẻ ấy mà
Lâu ngày cũng phải lòi ra - lẽ thường ...
Tu, sao chẳng xót quê hương
Mà phang, mà quậy như phường cộng nô ?
Đã tu, sao chửi "Hoài Ngô" ?
Sao đem người chết trong mồ mà thoi ?

Cái kim trong giẻ đã lòi


6 - CON PHẬT

Con Phật thì phải thật thà
Chẳng nên điên đảo gian ngoa hại người
Còn kia, nhân chứng trên đời
Sao bôi sự thật bằng lời đảo điên ...
Tạo ra nghiệp ác nhãn tiền
Gây mầm Phật Tử, Con Chiên hận thù ?!


7 - NGAY - GIAN

Ngay - Gian nó hiện ra lời
Hiện ra hành động và đời thấy ngay
Như ông cư sĩ ăn chay
Mừng Bồ Tát được năm nay rỡ ràng
Đặt Bồ Tát lên ngai vàng
Thưởng công dâng nốt giang san cho hồ
Đồng thời tố khổ nhà Ngô
Ba trăm ngàn mạng xuống mồ, giết tươi
Ông gian, vì thế, bao người
Bảo ông vọng ngữ, dối đời và ông ...
Chính ông phá nát cộng đồng
Cũng ông, Mô Phật chối không ... tại người !!!

Ngay - Gian nó hiện ra lời
Che chi dưới ánh mặt trời, vẫn gian ...


Ngô Minh Hằng


QÙA XUÂN GỞI NHỮNG NGƯỜI CON YÊU CỦA MẸ VIỆT NAM



Mời các bạn nghe 2 nhạc phẩm ":VIỆT NAM TÔI ĐÂU" va "ANH LÀ AI"của Việt Khang

Anh Là Ai
Việt Nam Tôi Đâu ?



QÙA XUÂN GỞI NHỮNG NGƯỜI CON YÊU CỦA MẸ VIỆT NAM

Bài thơ nhỏ bé này xin là món quà Xuân gởi đến tất cả những người con yêu dấu của Mẹ Việt Nam đang dấn thân chống áp bức, độc tài, bán nước để mưu cầu Tự Do cho quê hương, đã và đang bị đảng cộng sản Việt Nam nhốt tù vì lòng yêu nước. Riêng cho hai nhạc sĩ Việt Khang và Trần Vũ Anh Bình.



Không viết cho em chẳng phải tôi quên
Mà rất nhớ - nhất là gần lễ lạc
Như đêm nay nhìn ngân hà sao sáng
Sắp Tết rồi. Tôi lại nghĩ về em ....

Nghĩ về em là nghĩ đến đêm đen
Đến ánh mắt của cai tù, quản giáo
Đến ngọn roi thù, đến lời xấc láo
Đến cơn sốt khan, đến chén cơm tù

Đảng nhốt em tù.  Em tội gì ư ???
Tội viết nhạc yêu quê hương tổ quốc
Tội tố cáo rằng đảng kia bán nước
Tội hỏi đảng rằng: "Sao đảng đánh tôi?"

Em có tội chi khi gọi muôn người
Góp tài trí dấn thân mà giữ nước?
Bởi nếu chẳng thì gông xiềng Bắc thuộc
Chụp lên đời dân tộc Việt Nam ta...

Ôi những trái tim YÊU QÚI SƠN HÀ
Nhưng mà đảng, đảng không cần điều đó
Đảng cần loại người sừng trâu nanh chó
Chứ đảng cần chi tổ quốc, đồng bào

Đảng muốn quê thành Trung cộng, ngôi sao
Để hưởng thụ trên oan hờn dân tộc
Dù đảng phải qùi dưới chân Tàu cộng
Nhưng cưỡi đầu dân, đảng hả hê rồi ...

Sắp đến mùa Xuân, năm mới em ơi
Em trong đó thương quê, lòng phẫn hận
Đồng bào ngoài này nổi chìm lận đận
Mồng Một, tết Tây cũng phải biểu tình

Khổ thật, dân mình qúa sức điêu linh
Trời xa quá. Trời không nghe tiếng thét
Không tự cứu thì chúng ta sẽ chết
Vì đảng săn dân như thú săn mồi ...

Em ạ, ba miền sẽ đứng lên thôi
Sẽ phá sạch những tù lao, cùm xích
Ông Cha xưa giữ giang sơn, diệt địch
Cháu con nay không thể mất sơn hà !!!

" Việt Nam ơi...còn hay mất..." lời ca...
Đã nung nấu từng con tim, khối óc
Xót em trong tù, xuân về, tôi khóc
Không viết cho em chẳng phải tôi quên

Mà đợi bình minh soi tỏ màn đêm
Đem ánh sáng đến nhà tù em ở
Cửa sẽ tung ra, gông xiềng sẽ vỡ
Vì giống nòi Hồng Lạc phải hồi sinh ...

Hỡi những Việt Khang, Trần Vũ Anh Bình
Em chờ nhé,  QUÀ XUÂN mừng em đó
Dân tộc chúng ta không nề gian khó
Sẽ phá cửa tù đem đến cho em ...


Ngô Minh Hằng