Friday, September 13, 2013

ÐỪNG ÐỂ MỸ YÊN MỘT MÌNH ...!!!





ÐỪNG ÐỂ MỸ YÊN MỘT MÌNH ...!!!


Tỉnh Nghệ An, xã Nghi Phương

Công an trái phép, bất lương, đánh người

Mỹ Yên tan nát tơi bời

Ðau thương thịt đổ, máu rơi, kinh hoàng

Mở đầu mưu chước công an

Bắt dân, dựng tội, vu oan, nói là ...

Vài ngày tạm giữ điều tra

Nhưng hơn hai tháng chưa tha người nào

Dân đòi, chủ tịch vội trao

Giấy rằng mai thả, triện đào đỏ tươi

Nhưng mai, chủ tịch nuốt lời

Thả dân không thả, đánh tơi người tìm

Dân, người ngất xỉu, nằm im

Người ôm trán vỡ khôn kìm máu tuôn

Công an giáng trận đòn  hờn

Mỹ Yên khốn khổ hứng cơn hung tàn

Ðánh dân thương tích dã man

Có nhà còn bị đập tan tượng thờ

Ðau thương chứng cớ ngờ ngờ

Công an đổ lỗi bây giờ tại dân !

Chao ơi, chế độ bất nhân

Ðánh dân, gán tội là quân bạo tàn !

Ðánh dân rồi lại cáo gian

Chỉ loài Việt cộng mới làm được thôi

Bao giờ dân tộc tôi ơi

Hiên ngang đứng dậy thét lời núi sông

Chôn vùi tù ngục xiềng gông

Tam vô chủ nghĩa đại đồng, đập tan ?!

Muốn đời ta chẳng gian nan

Muốn giang sơn được vẻ vang phú cường

Thì ta phải cứu quê hương

Vùng lên mà chọn con đường quang vinh

Nếu mình không tự cứu mình

Thì ai có thể hy sinh cho nào ?

Cùng Mỹ Yên, hỡi  đồng bào

Nắm tay nhất loạt tự hào đứng lên !

Ðứng lên đạp đổ bạo quyền

Kẻo không cộng giết từng miền, từng nơi !!!

Ðừng rằng lửa cháy nhà người

Còn nhà ta sẽ là nơi an toàn

Không đâu, dân tộc Việt Nam

Ai tin cộng đã hờn oan ngập đời

Ðứng lên mà để làm người

Cộng làm ta khổ đủ rồi ...đứng lên !



Nghi Phương roi cộng vang rền

Cô đơn...đừng để Mỹ Yên một mình !!!



Ngô Minh Hằng

NGỌN ÐUỐC VIỆT NAM







NGỌN ÐUỐC VIỆT NAM


Cảm xúc khi nghe tin người anh hùng ÐẶNG NGỌC VIẾT đã coi thường sinh tử, chọn cho mình một hành động can trường, để cho đảng VC độc tài biết là lòng dân vô cùng oán hận và ngày tàn của đảng không xa.  Bài thơ mọn này xin là một nén hương kính cẩn tiễn đưa linh hồn người anh hùng bất khuất về miền bất tử .


Khi đảng cướp đang bày mưu tính kế
Cướp đất dân vì đất chính là vàng
ÐẶNG NGỌC VIẾT như sứ trời xuống thế
Thừa lệnh trời trừ diệt bọn côn quan
Thách đố hiểm nguy, can trường xông trận
Một mình anh mang sứ mệnh Thiên Ðình
Cho đảng biết khi lòng dân căm phẫn
Thì đêm dài tăm tối phải bình minh !
Cho đảng biết đảng gian hùng, bất chính
Thì Trời trao quyền lực xuống tay dân
Lòng dân quyết là ý Trời đã định
Ðảng phải lụn tàn vì đảng bất nhân !
ÐẶNG NGỌC VIẾT người trai hùng quả cảm
Ðã thay dân anh xử tội tà quyền
Chúng, đảng cướp ngày, từng tên tội phạm
Tội gian tham, bán nước, giết dân hiền !
ÐẶNG NGỌC VIẾT người mở đầu  lịch sử
Và mở đường cho cách mạng vùng lên
Hỡi mỗi chúng ta, hãy là Thiên sứ
Mang lệnh dân mà đòi lại nhân quyền ...
ÐẶNG NGỌC VIẾT đã đi vào bất tử
Khi dâng đời cho tổ quốc hồi sinh
Nước khắc tên anh vào trang hùng sử
Tôi viết tên anh trong trái tim mình
ÐẶNG NGỌC VIẾT máu anh hùng đã đổ
Vì dấn thân trừ diệt đảng tham tàn
Nối chí anh, hỡi toàn dân, nhóm lửa
Hãy thắp lên nào NGỌN ÐUỐC VIỆT NAM !

Ngô Minh Hằng

CÒN CHẦN CHỜ GÌ MÀ CHƯA ÐỨNG DẬY ...







CÒN CHẦN CHỜ GÌ MÀ CHƯA ÐỨNG DẬY ...

(gởi về quê hương và dân tộc Việt Nam, mọi lứa tuổi, mọi ngành, mọi giai cấp xã hội .
 Xin giúp phổ biến . Tác giả  ghi ơn . )


Còn chần chờ gì mà chưa đứng dậy
Ơi gái, ơi trai, rường cột sơn hà
Ðảng dâng cộng Tàu núi sông ta đấy
Mình mất nước rồi ... em có xót xa ?...

Còn chần chờ gì anh  chưa đứng dậy
Ðảng lừa anh từ thuở vượt Trường So+n
Mấy chục năm hoà bình, anh có thấy
Ðảng gây thêm bao tang tóc căm hờn ???

Ðảng cướp các anh máu xương, tuổi trẻ
Ðảng cướp toàn dân nhà cửa ruộng vườn
Ðảng cướp quyền người của bao thế hệ
Nhưng rước Tàu vào dâng đất quê hương !!!

Còn chần chờ gì mà chưa đứng dậy
Hỡi những người  dân yêu chuộng công bình
Ðồng loạt vùng lên để cho đảng thấy
Vì giống  nòi, ta đâu ngại hy sinh !

Cho đảng biết những đòn thù của quỉ
Chẳng bao giờ nao núng được dân ta
Lòng ái quốc lưu truyền bao thế kỷ
Từng oai hùng, lẫm liệt khải hoàn ca ...

Cho đảng biết đảng đến ngày hấp hối
Triều đang dâng, nước  cuốn sẽ  tung bờ
Những ánh lửa trong từng con mắt đợi
Ðảng đủ tro than chỉ một  vài giờ ...

Ðã đến lúc toàn dân ta đứng dậy
Ðiểm mặt bạo quyền, cứu nước, cứu nhau
Ta  đừng lại  là ta lùi lại đấy
Lùi lại là ta lỡ mất chuyến tàu

Lỡ mất chuyến tàu là ta lỡ hết
Là khó còn cơ hội cứu đời ta
Kìa,  Tây Tạng, sống mà như đã chết
Sống đau thương không đất nước sơn hà ...

Sống nô lệ trong hờn oan tủi nhục
Trong vuốt nanh tàn bạo của quân Tàu
Cuộc sống ấy, nếu ta không muốn sống
Thì  hãy mau, ta bước với hoàn cầu !!!

Còn chần chờ gì mà chưa đứng dậy
Ðứng dậy đưa đời ra khỏi biển dâu ....

Ngô Minh Hằng