Thursday, June 14, 2012

NÉN HƯƠNG NGÀY GIỖ TỔ



(Trích thi phẩm Gọi Đàn)




Con xin thắp, đây nén hương lưu lạc
Gởi vọng về miền đất cũ, quê hương
Hăm mấy năm ôm nỗi sầu quốc nạn
Thêm tủi lòng ngày giỗ tổ Hùng Vương


Xin cảm tạ ơn Người, công gây dựng
Bao hành trình khó nhọc, buổi sơ khai
Thành một nước có binh hùng tướng dũng
Giặc bao lần tháo chạy, sợ quyền oai


Khí tiết nọ đã xanh hồn sông núi
Máu xương kia trong đất đã lừng thơm
Sông Bạch Đằng đã bao lần sóng nổi
Gươm Mê Linh một thuở đã kiên cường


Tất cả đó và sẽ còn mãi đó
Vẫn vô cùng hiển hách đến nghìn sau
Dù hôm nay nghiệt ngòi trong bão tố
Nhưng ngày mai sông núi sẽ tươi màu


Vâng, sẽ có một ngày mai sán lạn
Cho quê hương, cho nòi giống Việt Nam
Triệu bó đuốc đang bừng lên sức sáng
Triệu con tim đang hát khúc da vàng


Đâỵ một nén hương lòng con cháy đỏ
Khói u hoài cao ngất chín tầng mây
Con kính cẩn xin hồn thiêng Quốc Tổ
Đưa Việt Nam qua cuộc biển dâu này !


Ngô Minh Hằng

ĐÁP TỪ


(để trả lời những vị đã khuyên NMH không nên làm thơ đấu tranh mà hãy làm thơ tình)



 


 Thưa, tôi viết những vần thơ sông núi
Vì hồn tôi trong nhịp thở núi sông
Từ thuở quê hương ngập tràn hận tủi
Là lúc thơ tôi máu lệ muôn dòng


Thơ sông núi là thơ tình đấy chứ 
Tình quê hương, tình dân tộc, tình người
Từ lập quốc đã thơm từng ý chữ
Từ mẹ ru, êm ái đã là nôi


Như những tiếng kêu thương từ đáy vực
Thơ tôi buồn vì dân tộc tôi đau
Nếu người đọc cảm thông hồn bút mực
Xin tạ ơn người đã hiểu tình nhau


Còn nếu chẳng, tôi cũng đành chịu vậy
Nhưng xin người đừng bắt bút tôi cong !
Thơ tôi viết những gì tôi nhận thấy
Vì thơ không gian dối, nói sai lòng !!!


Xin để cho thơ nói điều rất thật
Nếu muốn cây lành khai nhụy đơm hoa:
Phải quật khởi đòi tự do đã mất
Phải xây đời dân chủ tại quê ta !


Tôi không viết, sẽ muôn người khác viết
Dưới bình minh, sự thật phải phơi bày
Đâu chính, đâu tà, mọi người đã biết
Thế kỷ này không quá đỗi thơ ngây !


Một trong những quyền làm người căn bản
Là tự do tư tưởng đấy, xin thưa
Tìm Tự Do, vượt biên vì quốc nạn
Dẫu tha hương, đừng sống nhé, kiếp thừa !


Xin đừng bởi lợi riêng mà chà đạp
Lên tình chung, tình đất nước quê hương
Thế hệ ta đã lỡ lầm, tan nát
Thế hệ cháu con chớ dẫn sai đường !!!


Ngô Minh Hằng


THƠ GỞI NGƯỜI KHÔNG QUEN


(Gởi người bên kia giới tuyến)




Anh với tôi

Tuy cùng dân nước Việt
Nhưng tôi với anh 
Không quen nhau và không cùng chính kiến
Anh bên kia, tôi bên này giới tuyến
Hai niềm tin, lý tưởng nghịch chiều nhau
Viết cho tôi , anh viết lá thư đầu
Sao hằn học, sao tục tằn chi lạ !
Tôi tự hỏi
Có phải với anh, đó là văn hóa ?
Đó là Trí Tuệ Đỉnh Cao ?
Tôi vốn không chung chí hướng với anh 
Và sẽ chẳng khi nào...
Vì đường ấy
Nghịch chiều với ước mơ dân tộc !
Tôi buồn cười khi anh gọi tôi là "thằng phản động"
Anh dùng từ mà không hiểu nghĩa, anh ơi !
Hèn chi mà anh hằn học
Này, anh hãy nhìn xem
Trên quê hương Việt Nam ai đang than khóc ?
Ai trong ngục tù, áp bức, thương đau ?
Ai sống lầm than? Ai kẻ sang giàu ?
Ai đã bị cướp đi quyền làm người tối thiểu ?
Trường học thiếu, sao nhà tù không thiếu ?
Gái mười ba sao vội vã phấn son?
Vú mẹ hiền sao không sữa nuôi con ?
Các em bé 
Sao không đến trường mà đón chờ xe rác ?
Ma túy, xì ke, karaoke, bia ôm, nhà tắm hơi sao được bình yên mời chào thác loạn ?
Có phải để thanh thiếu niên đốt cháy cuộc đời ?
Và để ai kia đầy túi đô tươi ?
Câu trả lời
Tôi tin rằng anh biết
Chữ hạnh phúc, tự do là chiêu đề quỷ quyệt
Trưng, khoe, lừa dối mọi người
Anh dư biết vì sao
Người ta biểu tình phản đối khắp nơi
Trong quốc nội cũng như quốc ngoại
Từ các vị tu hành
Đến đảng viên cấp đại
Ngay cả du học sinh là thành phần các anh ưu đãi
Cũng đứng lên đòi hỏi nhân quyền !
Giữa anh và tôi
Trừ những chính, tà, minh định ở trên
Ngoài quan điểm, chủ trương, vẫn không điều thù oán
Tôi có thể sẽ xem anh như bạn
Nếu như anh 
Đem óc, đem tim phục vụ cho đời
Về với giống nòi, cùng với chúng tôi
Lấy chính nghĩa sáng soi điều phi nghĩa
Đừng mãi u mê
Tỉnh đi mà để
Sống cho phải đạo làm người
Vì đẹp lòng dân là thuận ý trời
Nguyên lý đó không bao giờ suy chuyển
Nếu ngược lại
Thì tất cả chỉ là cơn mộng huyễn
Mấy độc tài rồi cũng một vòng quay !



Cờ vàng khắp chốn tung bay
Mời anh, ta nối vòng tay dưới cờ
Mừng anh thức tỉnh đúng giờ !

Ngô Minh Hằng

TỪ THÁI HÀ, TỔ QUỐC ĐANG RÉO GỌI




TỪ THÁI HÀ, TỔ QUỐC ĐANG RÉO GỌI
(Nhân tin bạo quyền VC manh tâm cướp tu viện Dòng Chúa Cứu Thế tại giáo xứ Thái Hà và dùng Thái Hà làm nơi chứa nước thải từ bịnh viện. Khi giáo dân Thái Hà phản đối và đòi lại tu viện thì nhà cầm quyền VC đưa người đến đập phá nhà thờ, đàn áp giáo dân và lấy thuốc lá dí vào linh mục chủ tế đang khi hành lễ.)
 
 
Trên thế giới chế độ nào quái gở
Mượn của dân rồi không trả thế đâu
Chỉ Việt Nam, lũ tà quyền mọi rợ
Mượn dân xong, cướp trắng để mình giàu !
 
Đảng cướp dân từ căn nhà, miếng ruộng
Lon gạo, mớ rau, thánh thất, chùa chiền
Như tài sản của Thái Hà, tu viện
Đảng mượn xong, rồi sang đoạt chủ quyền
 
Khi giáo dân đứng lên đòi đất Thánh
Đảng trả lời bằng báng súng, dùi cui
Đảng trả lời bằng nhà tù, roi điện
Bằng gởi công an đàn áp, dập vùi


Bằng cho côn đồ hung hăng đập phá
Nơi phụng thờ tôn kính của người dân
Thủ đoạn này không có chi là lạ
Bởi đảng gian hùng, độc ác, bất nhân !
 
Ôi, cuộc sống đâu chỉ cần cơm áo
Cần cả niềm tin nuôi dưỡng linh hồn
Nhưng Việt cộng, một lũ người tàn bạo
Diệt đạo, phá đời để đảng độc tôn !!!
 
Đảng khủng bố cả trong giờ Thánh lễ
Khi giáo dân đang cầu nguyện trang nghiêm
Lửa thuốc lá đảng đốt người chủ tế
Hỏi ai nào thấy cảnh lại an nhiên ?
  
Giáo xứThái Hà thét lời bi phẫn
Ai, nghe chăng, mau thức dậy đi nào ...
Không thể mãi cứ ngậm hờn, nuốt hận
Để Việt Nam khốn nhục thế này sao !?
 
Để chính đời mình đau thương sầu tủi
Để giang sơn xé nát, đảng dâng Tàu
Để đạo, để đời ngậm ngùi, tăm tối
Để giống nòi mình sống kiếp ngựa, trâu !

 
Kìa, xem nước người, một người làm đuốc
Là toàn dân vùng dậy, dựng công bình
Còn Việt Nam, đảng tham tàn, bạo ngược
Đảng giết bao người, sao vẫn nín thinh ?!
   
Tâm lang sói chỉ có loài ác thú
Tôn giáo diệt trừ, bán nước, giết dân
Ta phải ngoan cường xóa trang uế sử
Phải hiên ngang đưa thế cuộc xoay vần
 
Ta không nói, ai là người sẽ nói
Ta không làm, ai kẻ sẽ làm đây ?
Từ Thái Hà, tổ quốc đang ta réo gọi
Chờ chúng ta thực hiện đổi thay này !!!

Ngô Minh Hằng