Saturday, January 28, 2012

XIN ĐEM XUÂN ĐẾN CHO ĐỜI



Sáng nay thức dậy nhìn năm mới
Sáng nay thức dậy nhìn năm mới
Có lạ gì đâu, vẫn thế thôi
Nắng vẫn ưu tư, lòng vẫn mỏi
Ba miền thương nhớ vẫn xa xôi
 
Hồn ta chùng lại đau nhường cắt
Sâu đến vô cùng vết cố hương
Sau một vài giờ rôm rả tết
Nghĩ về quê mẹ, nghĩ càng thương
 
Bảy mươi chín triệu, đêm trừ tịch
Hỏi mấy người vui đón chúa xuân ?
Và có bao người không muốn biết
Hay không hề biết ý xuân ngần ?
 
Ngoài kia, thế giới tưng bừng qúa
Vui vẻ muôn người chúc tụng nhau
Rượu, tiệc, pháo mừng ngày thế kỷ
Đón xuân xanh đến với hoàn cầu
 
Chao ơi, bốn biển người vui tết
Sao vẫn quê tôi cảnh nghẹn ngào ?
Ai phủ đau buồn lên đất Việt
Ai làm cay đắng nghĩa ca dao...
 
Ai pha độc chất trong nguồn sống
Để giết dần đi những nụ hoa
Ai cướp bình minh, tia nắng ngọc
Cho đời bão táp nối phong ba
 
Hỡi xuân hạnh phúc, Xuân mong đợi
Hãy đến hồi sinh đất nước tôi
Đâu bậc Kinh Kha, đâu tráng sĩ
Xin đem xuân hẹn đến cho đời

Thursday, January 26, 2012

LÁ THƯ XUÂN VIẾT TRONG ĐÊM TRỪ TỊCH

( Thay tâm sự một người lính VNCH. Gởi toàn chiến hữu )

Mùa Xuân lại đến, xuân xa xứ
Trừ tịch chao ơi, nhớ bọn mày
Nhớ thuở thông hào ta đợi giặc
Nhớ giờ buông súng ngất sầu cay
Tai nghe, miệng thét như bom nổ
Mắt rực hoả châu mọc giữa ngày !
Đau nhỉ, tiền đồn không thất thủ
Mà sao lệnh xuống phải ngừng tay ?!
Có thằng kê súng ngang tầm mắt
Nhả đạn như điên đón giặc vào
Bắn hết mấy băng rồi khóc ngất
Cuối cùng gục xuống tựa chiêm bao ...
Có thằng ôm súng, hôn lên súng
Đưa súng lên vai để tự tình
Lựu đạn trên tay vừa tháo chốt
Nó và cây súng nát tan tinh
Có thằng nằm lịm trên đường máu
Đứa mất bàn tay, đứa cụt chân
Nếu có âm ti hay hoả ngục
Cũng thua cảnh ấy của dương trần
Bọn mình, thằng Quốc, thằng Gia ấy
Có đứa đi qua những trại tù
Có đứa giữa quê mà lạc lõng
Đòn thù đủ vị những cay chua !

Thế rồi mấy chục năm dâu biển
Tao ở xa bay nửa địa cầu
Vẫn xót thằng Nam đôi nạng gỗ
Và thương thằng Việt đã nằm sâu
Bay ơi, càng viết, càng đau xót
Giá được hôm xưa, chết dưới cờ
Thì chẳng phải nhìn ngày giặc cộng
Xâm lăng, tàn phá núi sông mơ
Mùa xuân chẳng phải xa sông núi
Để viết thư đau gởi tụi mày
Để nhớ tiền đồn heo hút gió
Thông hào, lô cốt, súng trên tay
Thân trai sống giữa thời chinh chiến
Mình có hèn đâu, sao phải thua ???
Mình có hèn đâu mà mất nước ...
Mà giao tổ quốc, cuốn phăng cờ !?
Ba mươi năm lẻ tao còn khóc
Mầy có vui không ở dưới mồ?
Mày có buồn như đôi nạng cũ ?
Giữa đời lật lọng với mưu mô !
Xứ người, khốn nạn, tao nhìn đủ
Có đứa gian manh, đứa trở cờ
Có đứa thù xưa đòi xóa sạch
Đứa ôm chân cuội, đứa nằm mơ ...
Có thằng vẫn ván bài lừa bịp
Mà bảo yêu thương nhất, cõi bờ
Đứa dụ bầy nai moi chất xám
Đứa làm từ thiện để ăn dơ !!!
Tao thương bay qúa, thương dân tộc
Xót qúa, quê hương vẫn mịt mờ
Chúng nó, những thằng nhân nước đục
Thả câu rồi chối chẳng thừa cơ
Nhưng sao dân tộc còn chưa tỉnh
Bảy chục năm hơn chửa thấm đòn ???
Vẫn mắc mưu gian loài Việt cộng
Ván bài ba lá vẫn thua ngon !
Việt ơi, mở nắp quan tài nhé
Phụ với thằng Nam, dựng chiến hào
Lấy nạng đập lên đầu dã thú
Lấy hòm chôn lấp bọn cờ sao
Cứ thằng đầu xỏ mà tan nát
Thì lũ chân tay sẽ đổ nhào
Đừng đợi, đừng chờ thiên hạ giúp
Nhà mình, trách nhiệm của mày - tao !
Khơi nguồn, mày cứ nêu gương sáng
Tao ở ngoài ni tiếp lửa nồng
Toàn quốc sẽ rồi cùng đứng dậy
Góp tay dựng lại cõi trời Đông




Tao tin như thế, tao tin lắm
Vì giống con Tiên với cháu Rồng
Không thể ươn hèn, không chịu nhục
Ngồi nhìn tàn ác xé non sông !
Ngồi nhìn lũ vẹm vung quyền lực
Cướp của dân đen, giết giống dòng
Bọn chúng càng nhiều tư bản đỏ
Dân càng đói khổ với long đong
Hỡi bay, thằng Việt, thằng Nam đó
Tổ quốc yêu thương lắm, tụi mày
Và cũng chờ bay, lòng bất khuất
Vùng lên làm gió thổi tan mây !!!
Vùng lên đập nát bày hung hiểm
Xả láng, thi gan một cuộc này
Chính nghĩa phải ngời vì chính nghĩa
Cờ vàng dân tộc sẽ tung bay ...
Ta không còn được và không thể
Cho phép gian hùng mãi múa may
Nếu cứ cúi đầu mà vuốt mặt
Bao giờ oan nhục mới vơi đây ?
Bao giờ dân nước thôi đau khổ ?
Và một sơn hà hết đắng cay ?
Ta phải làm gì cho vạn thuở
Vẻ vang nòi giống phải không bay ???
Để thơ tao viết đêm Trừ Tịch
Tràn ngập vui tươi gởi tụi mày
Danh dự đi đôi cùng trách nhiệm
Hãy vì Tổ Quốc, góp đôi tay !!


Ngô Minh Hằng
Thư cám ơn

Cám ơn bạn đã chuyển bài thơ,
Mình đọc xong mà thấy ngất ngơ!
Tâm sự một người chung giới tuyến,
Đợi niềm hi vọng...đến bao giờ?
***
Đâu là trách nhiệm,đâu danh dự?
Của những ai từng đứng dưới cờ!
Của những ai không ngừng chiến đấu,
Thì đây tổ quốc vẫn mong chờ.
***
Thư lính viết cho người lính đọc,
Xuân tha hương gợi những xuân xưa,
Chiến trường không bánh không trà rượu,
Kiếp lính là lo giữ cõi bờ!
***
Chuyện cũ một ngày ta cởi giáp,
Buộc lòng bỏ súng với buông cờ,
Thôi hãy để cho vào dĩ vãng,
Lòng lo lấy lại cõi bờ xưa!
***
Đừng kể những người vô trách nhiệm,
Đầu hàng,hoà hợp với ăn dơ!
Khoác áo bề ngoài yêu nước miệng
Mà lòng đón gió với trở cờ!
***
Hãy hợp cùng nhau người lý tưởng,
Quyết lòng xoay lại một thời cơ!
Nước Việt phải do người Việt liệu,
Chờ người ngoài giúp,chuyện nằm mơ!
***
Hẹn với nhau sẽ cùng gắng sức,
Chẳng thẹn con Tiên với cháu Rồng
Tổ Quốc phải lo tròn Trách Nhiệm
Để còn Danh Dự với non sông.
***
Thư bạn chuyển cho đêm trừ tịch
Thư này tôi viết tạ lòng ai
Vẫn tin đêm hết ngày dần sáng
Dân Chủ trào dâng thắng độc tài
ndhung 10.01.2012


HÃY VÙNG LÊN, DÂN TỘC VIỆT ANH HÙNG !



Cao lên nữa, hỡi đuốc thần Nguyễn Huệ
Khêu lửa hồng quật khởi, hỡi Trưng Vương!
Quyết chí, hùng tâm, kiên định lập trường
Thì chướng ngại chẳng là điều gian khó

Thì chiến thắng lẫy lừng, ta phải có
Trong huy hoàng, cờ chính nghĩa tung bay
Vì độc tài đang giẫy chết, lung lay ...
Đảng tố đảng để gìn quyền, giữ lợi

Đêm phải tàn vì bình minh đang tới
Như đảng tàn cho chính nghĩa thăng hoa
Anh chị em ! Nào, tất cả chúng ta !
Vì Tổ quốc, ba miền cùng đứng dậy !!!

Vì nòi giống và vì ta nữa đấy !
Sống một lần, ta phải sống đời vui
Phải hiên ngang, và nhìn thẳng cuộc đời
Không thể mãi, chịu mị lừa, đàn áp ...

Vì Việt Nam, ta, hào hùng quả cảm:
Hưng Đạo, Ngô Quyền, Lê Lợi, Duy Tân
Và Bảy Lăm, gương yêu nước trong ngần:
Tướng Hưng, Vĩ, Phú, Nam, Hai, Ngọc Cẩn !!!

Ta, đã đủ những năm dài kiên nhẫn
Để chờ thời, đợi thế, đợi hôm nay
Hỡi ba miền! Lịch sử, góp bàn tay !
Đem trí dũng, ta đền ơn sông núi !

Hỡi nhân bản, toàn dân từng trông đợi !
Hỡi tài năng, Tổ quốc mãi chờ mong !
Hỡi những buồng tim đỏ máu Lạc Hồng
Hãy đáp tiếng đau thương, hồn nước gọi !

Hãy đứng dậy, đập tan đời tăm tối
Bằng gươm thần, bằng dũng lược, bằng tim !
Để cứu Việt Nam thoát cảnh đắm chìm
Trong khốn nhục, bàn tay loài quỉ đỏ

Lửa đã cháy, lưng trời đang nổi gió
Hãy vùng lên, dân tộc Việt anh hùng !
Ta rửa thù nhà, hận nước, hờn chung ...
Và xây một Việt Nam lừng kim cổ !!!


Ngô Minh Hằng

Tuesday, January 24, 2012

THƠ XUỚNG - HỌA : LỜI CHÚC ÐẦU NĂM



Bài Xướng,

LỜI CHÚC ĐẦU NĂM


Đầu năm khai bút chúc Quê Hương
Hết cảnh gian nan, hết đoạn trường
Dân tộc vượt qua lằn tủi nhục
Sơn hà thoát khỏi ách đau thương
Con Hồng một mối xây đoàn kết
Cháu Lạc muôn tay dựng phú cường
Góp mặt Tiên Rồng trong bốn cõi
Cờ vàng ngạo nghễ khắp biên cương



Ngô Minh Hằng



Bài Hoạ 1

Xuân về đất nước, chúc lên hương,
Dù ở cách xa vạn dặm trường.
Bảo vệ sơn hà bằng dũng khí,
Dựng xây tổ quốc với tình thương.
Kết đoàn dân tộc không chia rẽ,
Lãnh đạo quốc gia phải tự cường.
Lấy lại đất đai đã nhượng mất,
Biết dùng chiến thuật có nhu cương.


CHÁNH MINH
Mồng một Tết Nhâm Thìn
Đồi Anaheim, 23-01-2012




Bài Họa 2
XUÂN NHÂM THÌN TỰ CẢM


Xuân về nhớ lại cảnh tha hương
Mấy chục năm qua thật đoạn trường
Ngắm cánh mai vàng lòng ủ dột
Nhìn tràng pháo đỏ dạ buồn thương
Tâm hồn lắng đọng quên cơ cực
Trí tuệ an nhiên muốn tự cường
Nhân thế mong sao đời hạnh phúc
Tựa hồ vó ngựa thoát dây cương.

Trịnh Cơ
Ngoại ô Paris, ngày Mồng Hai Tết Nhâm Thìn
24/01/2012


Bài họa 3
GỞI BẠN THƠ
(Riêng kính gởi Thi sĩ Trịnh Cơ)

 
Mùa Xuân tươi thắm đã nồng hương
Sao ẩn mình chi chốn hậu trường ...
Lục Bát có còn tha thiết nhớ
Ðường Thi dường vẫn ngẩn ngơ thương ?
Thất Ngôn rực sáng gương hào kiệt
Tứ Tuyệt lừng thơm chí quật cường
Vẫn đợi người về vui xướng - họa
Thơ vàng, chữ ngọc, ý kim cương


Ngô Minh Hằng
 
  24/01/2012


Bài họa 4
XUÂN CHÚC ĐỒNG HƯƠNG


Qua thơ kính chúc quý đồng hương
Sơm sớm giải xong mối hận trường
Nước sẽ thanh bình và tự chủ
Dân liền hạnh phúc với thân thương
Xóa tan cảnh khổ,khơi no ấm
Mang lại niềm vui,tạo thịnh cường
Tiến đúng hướng đi cùng thế giới
Hưởng xuân dong duổi lỏng tay cương


Từ Thanh Hà


Bài họa 5

BƯỚC NGOẶT NHÂM THÌN


Nhâm Thìn thất sắc, nhạt mùi hương,
Góc biển manh tâm dọa đấu trường!
Giữ đảng...bạo cuồng tranh đoạt lợi...
Gìn lòng thâu tóm loạn hươi thương!
Đâu tình chiến hữu thời khuynh quốc?
Hỡi vốn sinh linh thuở quật cường!
Mệnh nước gọng kềm say Bắc phạt...
Thế cùng chưa biết luận nhu cương?

Phạm Thị Giáo Điều




ÐÁP LẠI LỜI NHẮN GỞI

Mãi bận giang hồ xa cố hương
Nam nhi hun đúc chí can trường
Vá trời lấp bể không thành đạt
Xô núi dời sông chẳng tiếc thương
Nhất quyết xông pha tâm bất nhược
Một lòng tranh đấu chí kiên cường
Xin ghi nhận những lời thăm gửi
Sẽ có ngày quay lại kỷ cương.


Tư Chuột
25/01/2012

Saturday, January 21, 2012

GIỌT LỆ MÙA XUÂN




(Để khóc cho những người con gái Việt Nam sống trong ngục tù CS.) 
 

 
 
 
Người con gái, mùa xuân, rưng mắt lệ
Bởi sầu thương hận tủi chất lên đời
Khi an ủi không còn mang ý nghĩa
Thì lệ là thần dược đấy em ơi !!

Lời tâm sự, dẫu ngập ngừng, e ngại
Nhưng nói ra, em sẽ bớt đau buồn
Vì nước mắt rửa hồn em trong lại
Vì gạn lòng, lòng sẽ lắng bi thương !

Em từ khước mọi khuyên can của mẹ
Bỏ gia đình, không luyến nhớ, băn khoăn
Để say đắm phiêu lưu tìm hoa lệ
Vỡ mộng thơ ngây, úa tuổi trăng rằm

Cười nghiêng ngả bên ánh đèn mờ ảo
Những ly bia, khói thuốc cứ xoay tròn
Ơi cánh thiêu thân, loạn cuồng, khờ khạo
Ngọn lửa hồng cháy đỏ những chồi non !

Đã mấy mùa Xuân em không có Tết
Thèm một đồng tiền mừng tuổi mẹ trao
Thèm chiếc áo thô, mẹ may, mẹ dệt
Thèm nụ cười thân, âu yếm ngọt ngào !

Đêm hoang dại, em theo người khách lạ
Đến chốn son vàng, đỏ bóng cờ sao
Để buồn tủi để ê chề nhục nhã
Sau phút bẽ bàng ân ái đổi trao !

Rồi thăm thẳm trên bước đường oan trái
Em chìm sâu trong bão tố mịt mùng
Trong xã hội vô luân thường, băng hoại
Gian dối, mị lừa, ác độc, tàn hung !

Em là một trong muôn ngàn trường hợp
Kể từ ngày cờ đỏ kín non sông !
Ôi, vì ai mà sử Hồng nhơ nhớp
Mà mắt Việt Nam máu chảy trăm dòng !!!

Em ngồi khóc, đảng cười mừng chiến thắng
Giọt lệ em buồn thấm ướt mùa Xuân

Ngô Minh Hằng

QUÊ HƯƠNG, GIỜ HOÀNG ĐẠO




QUÊ HƯƠNG, GIỜ HOÀNG ĐẠO

(Gởi về Quê Hương và Ðồng Bào tôi bên kia bờ đại hải. Riêng tặng những người yêu nước đang bị bức hại âm thầm và chịu những bản án không hề được công bố trong nhà tù Việt Cộng.)



Chị ơi, lại một mùa Xuân đến
Lại một mùa Xuân tuyết ngập đường
Xuân thiếu đào, mai, Xuân thiếu pháo
Nhưng thừa đau xót cảnh quê hương
Chị ơi, băm mấy năm rồi nhỉ
Em vẫn quê người, vẫn viễn phương!
Theo dõi tin nhà qua báo chí
Tin vui thấp thoáng giữa tin buồn
Em vui vì thấy màu hy vọng
Đã nảy chồi xanh dẫu gió sương
Đã những Kinh Kha vì nghĩa lớn
Hết lòng chìm nổi với quê hương!
Đã cơn địa chấn, vì sông núi
Sẽ nổ tung ra chẳng sức lường
Sẽ nổ vang trời như sấm sét
Để mà hàn gắn những đau thương
Để làm sống lại mùa Xuân thắm
Của những Xuân xưa pháo đỏ đường

Của chị, mùa Xuân mười sáu cũ
Mộng đời chợt biếc nghĩa yêu thương
Chị như một cánh thiên nga trắng
Làm ngẩn ngơ ai trước cổng trường
Phải nắng xuân xanh hồng má chị
Hay men tình aí đã thơm hương ?
Chị cười, môi thắm, sao mà đẹp
Đẹp tựa màu vui pháo nhuộm đường
Từ một chuyến đò, em cách chị
Ai ngờ thăm thẳm một trùng dương!
Nhớ quê, nhớ chị, đau lòng qúa
Thương chị ngày xanh khóc đoạn trường
Nước mắt bao năm còn có đủ
Để mà chị khóc với quê hương ?
Hôm nay đi giữa Xuân thiên hạ
Thấy những xuân xanh, những má hường
Và thấy những bầy chim Nước Việt
Gọi nhau ríu rít tự ngàn phương
Gọi nhau mà hướng về quê mẹ
Thả những niềm tin xuống khám đường
Nhắn những Kinh Kha trong ngục tối
Rằng lòng dân Việt xót xa thương
Rằng bao khốn khó trong lao ngục
Là mộ vuì chôn lũ bạo cường
Ác chúa tự đào sâu lấy huyệt
Cho ngày tận số gặp Diêm Vương

Mừng gươm hiệp khách tìm vô đạo
Hỏi tội vì đâu cảnh đoạn trường
Đã chẳng đắp bồi cho đất nước
Sao còn tàn phá mãi quê hương
Sao còn cắt đất miền Quan Ải
Dâng hiến quân Tàu, bọn Bắc phương ?
Mừng thấy Đảng viên, mừng Cán bộ
Chán đoàn, chán đảng bởi vô lương
Bởi vì họ thấy toàn vô loại
Lớn nhỏ như nhau, rặt một phường!
Tham nhũng cố sao cho đẫy túi
Giả vờ tu chỉnh, giả vờ thương
Giả vờ cửa miệng lời nhân nghĩa
Thực chất tham ô với lật lường
Thực chất chỉ là loài qủi quyệt
Vắt chanh bỏ vỏ đã bao gương
Nếu còn theo đảng, còn tin đảng
Là tiê’p tay cho lũ bạo cường
Dân sẽ oán thù, dân sẽ ghét
Cuộc đời sẽ nát, sẽ thê lương
Cho nên chị ạ, em mừng lắm
Vì họ nhìn ra một nẻo đường
Họ sẽ chung vai cùng tuổi trẻ
Đứng lên đồng loạt cứu quê hương
Sẽ không dung thứ quân cuồng tặc
Trang sử Rồng Tiên lại quật cường
Họ sẽ cùng dân xây đất nước
Xây nền dân chủ, dệt yêu thương
Nhà tù sẽ hiếm hoi người ở
Tuổi ngọc rèn thân chốn học đường
Em bé không còn bươi đống rác
Cụ già mắt lệ chẳng còn vương
Vỉa hè, quán chợ khan hành khất
Trai gái xây đời, dẹp phấn hương
Xã hội không còn băng hoại nữa
Luân thường đạo lý lại Đông Phương
Thai nhi, người mẹ không còn bán
Trộm cắp, gian manh cũng hết đường
Xóa sạch oan hờn bao vết cũ
Dựng đời, xây lại bến tình thương
Chị ơi, em thấy trong lời gió

Nhạc khúc quân hành rộn bốn phương

Thấy bóng cờ bay vàng dưới nắng
Thấy ngày tươi đẹp của quê hương
Thấy trang sử mới xanh đời mới
Thấy những niềm tin đã mở đường
Em sẽ về quê thăm lại chị
Vào Mồng Năm Tết sử lưu hương
Mồng Năm. Chị nhớ Mồng Năm chứ ?
Vằng vặc muôn đời ánh thái dương
Trang sử ngàn năm màu rạng rỡ
Đống Đa, công nghiệp Bắc Bình Vương!
Mồng Năm em sẽ về quê Mẹ
Giữa tiếng quân reo dậy phố phường
Giữa tiếng muôn người mừng giải thoát
Mừng Giờ Hoàng Đạo Của Quê Hương !!!
Ngô Minh Hằng

Friday, January 20, 2012

XUÂN ĐẸP VÔ CÙNG




(Thương mến gởi về Mẹ Việt Nam)


Mẹ ơi, xuân đến, Xuân đang đến
Con vẫn bôn ba, vẫn xứ người
Vẫn bút, con làm gươm, chiến đấu
Vẫn thầm hẹn mẹ một ngày vui

Hai vai vẫn nặng hờn sông núi
Vì nợ non sông chửa trả đền
Nên chẳng xuân nào vui trọn vẹn
Xuân nào thương nhớ cũng vô biên !

Mẹ ơi, những gốc đào năm cũ
Hoa nở nhiều không? Nở đẹp không ?
Đàn én có còn nghiêng cánh đậu
Hay hoa tàn héo, én sang sông ?!

Bàn thờ mẹ có bày hương khói ?
Cặp bánh chưng xanh, chậu quất vàng...
Túi mẹ có còn phong giấy đỏ
Mừng con thêm tuổi lúc xuân sang ?

Hay là tất cả đều hư mục
Trong lớp sơn tô, lớp vỏ màu
Khẩu hiệu chói loà, che ý thức
Đủ hình,đủ kiểu mị lừa nhau ?


Bao năm viễn xứ, đêm trừ tịch
Con khóc cùng thơ "Hổ Nhớ Rừng"
Mẹ cúng Giao Thừa, giờ phút ấy
Thần giao cách cảm có rưng rưng ...?

Từ con mấy chục năm xa nước
Thương mẹ chờ mong, đã mỏi mòn
Những kẻ ra đi vì hận nước
Biết còn bao nhỉ tấm lòng son ?

Mẹ ơi, đừng trách bày gian hiểm
Mê cái hư danh bán rẻ hồn
Ôm bả tiền tài, quăng đạo nghĩa
Học đòi phản bội cả quê hương!

Cũng may, còn những lòng son sắt
Tổ quốc muôn đời ở trái tim
Mẹ có nghe không hồn nước gọi
Người và người tỉnh giấc oan khiên!

Một ngày mẹ ạ, không xa nữa
Cờ sẽ vàng bay khắp núi sông
Con mẹ sẽ về bên cạnh mẹ
Mùa Xuân vì thế, đẹp vô cùng!


Ngô Minh Hằng

KÌA, MÙA XUÂN ĐÃ ĐẾN

 

 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
Em đã đợi bao mùa xuân rồi nhỉ
Một xuân vui, xuân đất nước mong chờ
Cũng như em, trong từng giấc tôi mơ
Một xuân thắm hồi sinh bao thế hệ
 
Em đợi thế và tôi thì mơ thế
Hăm lăm năm ta ước một mùa xuân
Trong niềm thương nỗi nhớ đã vô ngần
Ơi Hà Nội, ơi Sai Gòn, ơi Huế !
 
Vàng aó em bay đường chiều Nguyễn Huệ
Nắng xuân hồng hoa đẹp giữa ngàn hoa
Bến Bạch Đằng thèn thẹn bước em qua
Vì em ngại gió hôn bờ má đỏ
 
Em vuốt tóc, tóc thơm hoa nhãn nở
Em mỉm cười, môi mắt biếc màu mây ..
Tất cả xa rồi khi những bàn tay
Xô dân tộc vào tận cùng đau khổ
 
Em, Quê Hương, đã bao muà khốn khó
Qua đêm mưa, ngày nắng sẽ quay về
Xin hãy thương từng ngõ trúc, bờ đê
Mà đòi lại những gì ta đã mất !
 
Có ai nghe độ chuyển mình của đất
Của mầm thiêng đang đợi nở thành hoa ?
Xuân sắp về trên nước Việt Nam ta
Xin đón lấy một mùa xuân hương sắc !
 
Hãy hái lấy lộc xuân vàng trước mặt
Nhanh lên nào, chớ chậm kẻo xuân qua
Xuân đang về, xuân chiến thắng Đống Đa
Xuân mơ ước của toàn dân nước Việt
 
Nhanh lên chứ ! Kià, Mùa Xuân Đã Đến!
Hỡi quê hương, thức dậy đón xuân nồng !
 

Ngô Minh Hằng

CHUYỆN LÒNG


(Thân mến gởi tất cả Đồng Bào Việt
Nam của tôi đang lưu lạc khắp năm châu
bốn bể.)

 

Tôi không thích gì chính trị
Nhưng quan tâm chuyện núi sông
Tôi cũng chẳng là thi sĩ
Nhưng hay viết kể chuyện lòng

Chuyện lòng của tôi buồn lắm
Từ ngày Bến Hải chia đôi
Nỗi buồn của tôi thăm thẳm
Từ đi tị nạn xứ người

Bao nhiêu năm qua mài miệt
Máu hòa với mực viết thơ
Cầu xin cho dân nước Việt
Quê hương vàng lại màu cờ

Quê tôi, giặc từ Bến Hải
Tâ'n công, xâm lược miền Nam
Mậu Thân, giặc tung lưỡi hái
Giết dân ác độc, bạo tàn

Giặc nhờ Nga - Tàu tiếp sức
Bảy Lăm chiếm trọn miền Nam
Rồi đặt gông xiềng áp bức
Dân tôi oan khổ kinh hoàng !!!

Giặc dựng nhà tù khắp nước
Người tù đói, lạnh, hờn, đau
Quân Cán miền Nam buổi trước
Tù miền núi độc rừng sâu

Giặc làm đỏ ngàu xã hội
Đỏ từ cơ cấu học đường
Lịch sử dạy điều gian dối
Phá tan đạo nghĩa, kỷ cương

Bao người dân lành vượt biển
Bỏ quê, tìm bến Tự Do
Có người đi mà không đến
Có người chết lúc lên bờ ...

Ba mươi mấy năm, đảng trị
Thiếu niên trộm cướp, bụi đời
Nữ sinh kiêm nghề gái gọi
Trẻ em bới rác cầm hơi ...

Đảng tạo cả ra người mẹ
Bán trinh con gái vì tiền
Sơ sinh, chân con cha bẻ
Đặng ăn xin bởi tật nguyền

Cụ già, còng lưng, bạc tóc
Chưa vơi dòng lệ oan hờn
Thiếu nữ phơi vàng phô ngọc
Cho người chọn lựa đông hơn

Ba mươi mấy năm đảng trị
Dân tôi thành ngựa, thành trâu
Mạng dân đảng coi bé tí
Đất quê, đảng cắt dâng Tàu !

Thế mà, kiếp Hời, ở đậu
Có người quên nhục quốc vong
Tiếp tay cho loài thảo khấu
Cam tâm bôi mặt, thay lòng ...

Để thành những tên bội phản
A dua với bọn nằm vùng
Làm người hiền lương ngao ngán
Bởi trò chụp mũ, đâm lưng

Thế mà, kiếp Hời, ở đậu
Lắm người đã chẳng cùng nhau
Chung lòng làm nên bó đũa
Lại gây bao cảnh ưu sầu

Thấy cộng thì run, thì khiếp
Thấy người chống cộng thì phang
Tung ra đủ đòn khốc liệt
Vỗ tay, cộng vững ngai vàng !

Đấy, chuyện lòng tôi là thế
Buồn này, ai xẻ cùng không ???
Cảm ơn người nghe tôi kể
Nghe rồi, thương nhé, non sông !

Phục hưng, đó là bổn phận
Mà ta phải có với quê
Đừng quên đảng đang hiến đất
Đừng quên dân tộc ê chề ...

Hãy xin tuốt gươm trung chính
Cho quê hết cảnh hờn đau
Hãy xin giữ lòng kiên định
Cho ta còn ngẩng cao đầu !!!


Ngô Minh Hằng

TIẾNG BOM TIÊN LÃNG

https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiF5NmAZghzfBWEORNzBHnzY-VhQvQSw7mSa20SXuGoPAZWbyFoVwOOowp1JxrEQreX_y_wo6B0Tet8VBW5r0XbwAOUslvYFIxjJJtADMKlQkpjRjUch0t_hIYcuGO0RNthkjTpzaYr-uU/s1600/tienlang-danlambao7.jpg
(Anh Ðoàn Văn Vươn trải nhiều năm vất vả để lấn biển làm đầm nuôi tôm ở xã Vinh Quang, huyện Tiên Lãng, Hải Phòng. Khi vừa có hoa lợi, anh em chủ tịch xã Vinh Quang, Huyện Tiên Lãng là Lê Văn Liêm và Lê Văn Hiền bắt anh giao tài sản cho huyện. Ngày 5/1/2012 khi huyện Tiên Lãng cho người đến cưỡng chiếm thì anh cho nổ bom và dùng súng hoa cải phản đối.)
 
 
Công anh lấn biển, từng phân
Trồng cây, vác đá ngăn chân thủy triều
Chí trai đã quyết một điều
Dẫu bao khốn khó không xiêu tấc lòng
Người xưa chuyển núi dời sông
Anh nay lấp đất biển Ðông làm vườn
Mấy lần sóng gió đại dương
Nổi cơn thịnh nộ không thương sức người
Sức người đấu với trùng khơi
Bao năm vất vả, cơ ngơi mới thành !
Biển vàng nay hóa vườn xanh
Một vùng trù phú, an lành xóm thôn
Sóng không còn thét trên cồn
Người không còn bị nước chôn thảm sầu
Vườn xanh chưa kịp hoa màu
Ðầm tôm, tôm mới bắt đầu quen nơi
Nợ chưa trả hết cho người
Môi anh chưa trọn nụ cười ấm no
Huyện nhà, Tiên Lãng, quan to
Ðòi trao vườn đất lại cho quan dùng
Nghĩa là quan muốn cướp không
Cướp tròn cơ nghiệp từng dòng mồ hôi
Ðau thương quá sức con người
Tiếng bom anh nổ vang trời Việt Nam
Tiếng bom, tiếng thét hờn oan
Khi dân bị đảng bạo tàn cướp đi
Khi dân mất sạch những gì
Mồ hôi nước mắt bởi vì đảng tham
Tiếng bom từ xã Vinh Quang
Huyện Tiên Lãng đã âm vang bốn trời
Tiếng bom căm hận lũ người
Cướp nhà, cướp đất làm đời đắng cay
 
Tiếng bom Tiên Lãng hôm nay
Ngày mai sẽ nổ ở ngay Ba Ðình !
Bởi đảng bán nước cầu vinh
Giết dân, cướp mọi công trình của dân !
 
 
Ngô Minh Hằng

XIN HÃY VÌ CHÍNH MÌNH MÀ ÐÒI TỰ DO CHO NHẠC SĨ VIỆT KHANG !!!

Mời các bạn nghe tiếng hát Việt Khang
VIET NAM TOI DAU (Click here)
ANH LA AI (Click here)



(Thân mến gởi đồng bào Việt Nam quốc nội và hải ngoại, mọi lứa tuổi, mọi tầng lớp, xin hãy vì chính tự do, hạnh phúc, quyền làm người căn bản của mỗi cá nhân chúng ta mà đứng lên đòi TỰ DO cho Nhạc Sĩ VIỆT KHANG! )


 


Là công dân khi nước nhà nguy biến

Anh nói lời yêu nước, xót thương quê

Tại sao đảng không cho anh lên tiếng

Lại bắt anh nhốt biệt, chẳng cho về ???

 

Bắt nhốt anh ? Ðảng tại sao làm thế ?

Anh tội gì ? Anh có nói gì sai ?

Anh chỉ hát lời đau thương thế hệ

Khi thấy dân mình mờ tối tương lai...

 

Ðất nước Việt do tiền nhân bồi đắp

Trao lại cho người dân nước Việt Nam

Không ai có quyền đổi trao, chia cắt

Mà phải giữ gìn lãnh thổ, giang san

 

Khi thấy đảng cắt quê dâng Tàu cộng

Anh hỏi đảng rằng " VIỆT NAM TÔI ÐÂU "

Thấy đảng đánh người vốn cùng nòi giống

Không thể làm ngơ, nhục tủi cúi đầu

 

Nhìn thẳng bạo quyền, đau lòng, anh hỏi

"ANH LÀ AI" mà chà đạp dân lành

Câu hỏi bình thường, có gì là tội

Sao đảng trả thù bằng luật rừng xanh ?!

 

Hỡi Việt Nam, hỡi công bình, bất khuất

Hãy nói lên tiếng nói của lương tâm

Hỡi thế giới, những người yêu sự thật

Ðừng để độc tài bắt chúng tôi câm !!!

 

Hỡi toàn quốc, đứng lên nào, đồng loạt

Ta cùng nhau đối mặt đảng hung tàn

Cho đảng biết người dân không hèn nhát

Hãy đứng lên nào, đòi lại VIỆT KHANG !!!

 

Ðảng bắt VIỆT KHANG mà ta im lặng

Thì mai này đảng bắt cả ta thôi !

Không thể nữa, đừng đớn hèn, cúi mặt ...

Hãy đứng lên, dũng cảm, quyết xây đời !!!

 

Hãy đòi tự do cho người yêu nước

Mà đảng âm mưu bức hại, giam cầm !

Dân tộc Việt Nam sẽ không nhân nhượng

Hành động giết người, cướp của, dã tâm !

 

Hỡi thế giới văn minh trong bốn cõi

Xin nhìn vào thực trạng nước, dân tôi

Ðảng bắt dân lành, hung tàn gán tội

Khi họ yêu quê và nói tiếng người !

 

Tội VIỆT KHANG ư ? tội anh đã hát

Hát tiếng lương tâm, yêu nước, thương nòi

Hãy trả VIỆT KHANG về cho dòng nhạc

Dòng nhạc hào hùng thế hệ chúng tôi !!!

 

 

Ngô Minh Hằng

 

Xin bấm vào link dưới đây để thấy một trong muôn ngàn bộ mặt thật của đảng Cộng Sản Việt Nam:

http://www.tuoitreyeunuoc.com/tin-vi%e1%bb%87t-nam/c%e1%bb%99ng-s%e1%ba%a3n-vi%e1%bb%87t-nam-c%c6%b0%e1%bb%9bp-d%e1%ba%a5t-gi%e1%ba%bft-ch%e1%ba%bft-ph%e1%bb%a5-n%e1%bb%af-thon-la-d%c6%b0%c6%a1ng-ha-dong/