Sunday, February 28, 2016

CẢM THƯƠNG LÒNG HIẾU THẢO








CẢM THƯƠNG LÒNG HIẾU THẢO
(Gạt ra ngoài mọi vấn đề chính trị hay thù oán cá nhân, bài thơ này, tác giả chỉ đơn thuần nói lên nỗi xúc động, sự cảm thông rất NGƯỜI của con người với con người, trước nỗi đau thương mất mát mà đồng loại mình gánh chịu, nhất là vì trân quí tấm lòng hiểu thảo của người con khi thấy cậu đi gõ cửa mọi nơi để tìm công lý cho người cha đã hơn ba mươi năm oan khuất - Riêng cho người con hiếu thảo Nguyễn Thanh Tú của ký giả Đạm Phong.)


*
Cuộc sống bình thường, ông bà, cha mẹ
Mừng đón cháu con trứng nước vào đời
Yêu thương ấy trên con đường nhân thế
Tình nghĩa gia đình gắn bó khôn lơi
*
Người xưa ví công cha như núi Thái
Nghĩa mẹ hiền như nguồn suối tinh hoa
Phận làm con gìn lòng không sai trái
Giữ đạo làm người thờ mẹ kính cha *
*
Trong đời sống có sinh thì có tử
Bịnh tật, già nua, định đặt do Trời
Còn những kẻ ác lòng như thú dữ
Gây tang thương là nghịch đạo, trái đời
*
Để một gia đình bỗng nhiên vỡ nát
Con mất cha, phụ tử phải chia lìa ...
Vợ mất chồng, bơ vơ trong khổ nạn
Ôm con khờ ngã xuống cạnh chân bia !!!
*
Hơn ba mươi năm nỗi đau mất bố
Hơn ba mươi năm mắt mẹ nhạt nhòa
Hơn ba mươi năm tiếng hờn dưới mộ
Gõ cửa con tìm công lý cho cha !!!
*
Nghe tiếng gõ, cảm thương lòng hiếu thảo
(Hiếu thảo ngày nay vốn đã chẳng nhiều !)
Có đặt mình vào cảnh đời tàn bạo
Mới hiểu rằng người đau đến bao nhiêu !!!
*
Mới biết thương người giữa đời gian xảo
Đốt đuốc cô đơn tìm một công bằng
Chúc người con gặp lương tâm, công đạo
Để oan hồn người bố được siêu thăng ...



Ngô Minh Hằng

* Ca dao tục ngữ VN: Công cha như núi Thái Sơn
                                Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
                                Một lòng thờ mẹ kính cha
                                Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con

Wednesday, February 24, 2016

BỔN PHẬN CÔNG DÂN










Thành tích cây người của đảng: 
BỔN PHẬN CÔNG DÂN 



Tôi chỉ làm bổn phận của tôi thôi
Bổn phận một người Việt Nam tị nạn
Vì ngày Bảy Lăm, bày đàn cộng sản
Đánh chiếm miền Nam, cướp của, giết người
*
Nước hóa nhà tù, dân Việt chúng tôi
Thành…tội phạm, thành con giun cái kiến
Hạnh phúc tự do cộng vồ, cộng chiếm
Già trẻ, gái trai, khốn nhục, đọa đày
*
Trẻ mới sinh ra đã phải ăn mày
Già trắng tóc vẫn còng lưng bươi rác
Gái mười lăm biết ra vào khách sạn
Bạo lực học đường khi mới mười hai
*
Mười tám, hai mươi đã xếp hàng dài
Không áo, không quần chờ người ngã giá
Những tên ngoại nhân vô luân, xuồng xã
Và lũ con buôn đói bạc, đen lòng
*
Từ buổi đảng vào, đau núi đau sông
Vì sông núi, đảng bán, dâng Tàu cộng
Biển Việt Nam ngư dân đang rẽ sóng
Tàu giết dân, đảng cúi mặt, câm lời !!!
*
Quần đảo Hoàng Sa máu thịt bao đời
Nay Tàu cộng xây phi trường, công thự
Ôi, càng nói, càng đau dòng quốc sử
Đảng bán cả rồi Bản Giốc, Nam Quan
*
Hà Nội, Sài Gòn, Đà Nẵng, Nha Trang
Đâu cũng thấy Tàu xây làng, dựng trại
Chúng được tự do nghênh ngang đi lại
Hơn dân Việt Nam trên đất nước mình !
*
Nhìn nỗi đau này chẳng lẽ làm thinh
Nên tôi phải thét lên lời oan khuất
Tố đảng giết dân, bán quê, cướp đất
Là tôi làm bổn phận của tôi thôi !
*
Xin hãy nhớ cho, dưới ánh mặt trời
Kẻ gian ác thì chết vì gian ác
Còn SỰ THẬT sẽ thăng hoa, chói sáng
Sẽ lớn lên, tồn tại với thời gian
*
Cộng ác, cộng tham thì cộng phải tàn
Định luật ấy từ ngàn xưa đã thế
Điểm mặt độc tài, thét lời thế hệ
Là tôi đã làm bổn phận của tôi !
*
Bổn phận thiêng liêng của mỗi con người
Với tổ quốc, với quê hương, dân tộc
Dù kết qủa chưa như tôi ước mộng
Nhưng tôi đã làm bổn phận của tôi
*
Như thế là tôi mãn nguyện lắm rồi
Vì tôi đã trọn lòng dâng đất nước …
Đồng bào tôi sẽ hiên ngang tiến bước
Diệt quốc thù, làm bổn phận công dân !!!



Ngô Minh Hằng


Sunday, February 21, 2016

ĐỪNG CẮM SÀO SÂU ...




















ĐỪNG CẮM SÀO SÂU ...



Chọn lối sống nào anh chị chọn đi
Đây đất tự do không ai ép buộc
Sống đời trung thành thương dân xót nước
Khi nước dân đang trong cảnh nguy nàn
*
Sống ngẩng cao đầu không hổ Việt Nam
Dù thua thiệt, dù cô đơn, hạn hẹp
Nhưng khí phách vẫn can trường, sắt thép
Chẳng để bao giờ ta đánh mất ta
*
Lối sống giữ tròn chính nghĩa quốc gia
Vì danh dự, vì lương tâm, trách nhiệm
Vì tổ quốc, vẫn giữ điều tâm niệm
Bổn phận ta với nước vẫn còn đầy...
*
Hoặc chọn cuộc đời vuốt mặt, phủi tay
Để vô cảm, không băn khoăn thổn thức
Mặc đồng bào đang oan khiên đáy vực
Mặc đảng bạo tàn bán đứng quê hương
*
Tổ quốc riêng mình mà phải xót thương !?
Là việc đảng, đảng toàn quyền định đoạt !
Lịch sử xa rồi Đống Đa, sông Hát
Nhắc lại ích gì Nguyễn Huệ, Trưng Vương ?!
*
Cứ biết hôm nay, sống cảnh thiên đường
Miễn có đủ rượu ngon và gái đẹp
Miễn lắm bạc tiền, dù làm con vẹt
Dù cúi đầu quì lạy trước ngoại bang
*
Dù cướp dân đen, thu vét bạc vàng
Ai chết mặc, miễn đảng còn là được !
CÒN ĐẢNG, CÒN MÌNH thế là đúng hướng
Nước mất, dân đau chứ thiệt chi mình !!!
*
Nếu ra nước ngoài cũng kệ người khinh
Theo lịnh đảng, cứ gian hùng nghị quyết
Ngậm máu mà phun, phun cho Quốc mệt
Quốc mà buông là đảng nắm cộng đồng !
*
Gắp lửa(1) càng nhiều càng được tuyên công
Đúng chính sách lại đạt nhiều thành tích
Đấy, đời sống nào các anh chị thích
Thì cứ tha hồ lựa chọn tự do !
*
Và chẳng cần chờ khi tóc màu tro
Mới thấy được những oán hờn vay trả
Cứ nhìn xác Hồ ra ngay hậu quả
Dẫu chết đi, bia miệng vẫn muôn đời !
*
Thích lối sống nào, cứ chọn, người ơi
Dùng trí óc, lương tâm mà chọn nhé
Đừng để cháu con bị đời biếm nhẽ
Không dám ngẩng đầu vì tội cha ông ... 
*
Đừng để anh em, cô bác giống dòng
Phải hổ thẹn vì gia đình, huyết thống
Cứ tay cướp rồi tay kia nổi trống
Hỏi thế nhân ai mà chẳng chê cười ?
*
Được sinh ra, ai cũng thể là người
Nhưng tư cách mới làm nên giá trị
Ngôn ngữ, hành vi, tính tình, ý nghĩ
Sẽ tự phân đẳng loại mỗi con người
*
Kẻ có tâm thì họ chọn lối đời
Sống lợi ích cho nhân quần xã hội
Còn kẻ bất lương ngại gì phạm tội
Ác độc, tham tàn, bán nước, giết dân ...
*
Vâng, chọn đi, ta sống chỉ một lần
Thì hãy sống có lương tâm, trách nhiệm !
Để nếu lúc đời vô thường, đột biến
Khi đưa tay còn có những bàn tay...
*
Hãy nhớ phù du là kiếp sống này
Chớ cắm sào sâu mà rồi khó nhổ ̣!(2)
Phật đã dạy cõi đời là bể khổ
Xin đừng thêm đau xót nữa cho đời ...


Ngô Minh Hằng

1- tục ngữ VN - Gắp lửa bỏ tay người: Vu khống, gieo tiếng ác, oan vạ cho người.
2- tục ngữ VN - Cắm sào sâu khó nhổ: Đi sâu vào một việc gì thì khó gỡ ra. Ý khuyên con người làm việc gì cũng phài nghĩ đến hậu quả, không nên quá đáng mà tự mình hại bản thân mình.



Thursday, February 18, 2016

XIN HÃY VÌ VIỆT NAM YÊU DẤU




















XIN HÃY VÌ VIỆT NAM YÊU DẤU
(Xin nghiêng mình trước gương dũng cảm của đồng bào Tiền Giang và các tỉnh trên toàn quốc Việt Nam đã và đang làm cuộc biểu tình lịch sử tại Saigon - Xin đồng bào Việt Nam tị nạn hải ngoại hãy vì tự do, dân chủ của quê hương, của dân tộc Việt Nam mà bền lòng hỗ trợ cho cuộc đấu tranh chung. Thân mến gởi về quê hương và đồng bào Việt Nam, trong và ngoài nước, mọi tầng lớp, mọi lứa tuổi.)



Phải thế chứ, phải có ngày lịch sử
Bởi hờn đau chất chứa tự lâu rồi
Bởi căm phẫn đã sôi đầy núi lửa
Đợi giờ thiêng đồng loạt nổ tung thôi !
 *
Thời điểm thiêng liêng giờ đây chói sáng
Từng đoàn người mang thông điệp vùng lên
Ngay giữa Sài Gòn, Bạc Liêu, Đồng Tháp
Đứng dậy, hiên ngang đòi lại nhân quyền ...
 *
Ngọn sóng Tiền Giang reo trên đất nước
Vẫy gọi Vũng Tàu, Bình Thuận, Đồng Nai
Vẫy gọi Bình Dương, Trà Vinh, toàn quốc
Chung dựng tuyến đầu, đòi lại đất đai
 *
Mảnh đất thân yêu bao đời gắn bó
Đầy mồ hôi, đầy nước mắt, ân tình
Nhưng tham ác, bọn tà quyền, giặc đỏ
Cướp của dân làm tài sản riêng mình !!!
 *
Một sớm một chiều, người dân mất tất
Hạnh phúc, tự do, nhà cửa, ruộng vườn
Và từ đó, sống đời như thú vật
Tăm tối, lạc loài ngay giữa quê hương !
 *
Đến ong kiến nếu ai kia phá tổ
Ong cũng châm và kiến cũng giơ càng
Huống chi người, những năm dài cùng khổ
Mất nước, tan nhà, uất hận, hờn oan ! ???
 *
Huống chi người, một giống nòi hào kiệt
Có bốn nghìn năm bất khuất, kiêu hùng
Có bậc anh thư, có người tiết liệt
Có nỏ thần,  kiếm báu, tấm gương trung ...
 *
Nên phải thế, phải một ngày vùng dậy
Nối gót người xưa: cọc nhọn, tre ngà
Ngày lịch sử bắt đầu, vui biết mấy …
Hỡi đồng bào!  ta giải cứu quê ta !!!
 *
Xin nghiêng mình trước những lòng dũng cảm
Trước những con tim chính trực, công bình
Không ngại hiểm nguy, lưới giăng, bẫy cản
Không sợ cùm gông, tù ngục, cực hình ...
 *
Hỡi toàn quốc, xin kiên cường tranh đấu
Và bên ngoài xin hỗ trợ, đừng lơi
Tất cả đó vì Việt Nam yêu dấu
Vì lương tâm,  vì nghĩa vụ làm người !!!


Ngô Minh Hằng


CÒN NĂM NĂM NỮA





CÒN NĂM NĂM NỮA



Bốn Mươi Năm quả là dài
Nhất là với kẻ ai hoài xót quê
Bốn Mươi Năm mộng ngày về
Mà mơ ước vẫn não nề héo hon
Hỡi đâu dạ sắt lòng son
Có nghe những tiếng nước non nghẹn ngào
Còn năm năm nữa thôi sao ...
Nước ta đảng sẽ bàn giao cho Tàu ?!
Tương lai dân tộc về đâu
Chín mươi triệu hỡi, cúi đầu được ư?
Vùng lên rửa Hận Tháng Tư
Mà đưa dân tộc đi từ vinh quang
Này đây, chính nghĩa, cờ vàng
Này đây bất khuất, hiên ngang giống nòi
Này đây roi sắt ngựa trời
Hãy đem tài đức xây đời, cứu quê ...
Lay cho người tỉnh cơn mê
Bốn Mươi Năm đã tái tê nhiều rồi
Nếu ta không kịp cứu đời
Thì dân thì nước sẽ rồi về đâu...?
Một khi dưới gót cộng Tàu
Quê hương dân tộc càng đau, càng buồn...
Nếu không Tây Tạng, Tân Cương
Ngàn năm Bắc thuộc đoạn trường đó thôi !

Còn năm năm nữa ai ơi...
Chần chờ trễ nải thì rồi mất quê !!!


Ngô Minh Hằng

2015

Monday, February 15, 2016

TIẾNG VỌNG






TIẾNG VỌNG
Thưa Quí Vị và các Bạn, một bạn đã viết câu "Còn chúng tôi đang lưu vong trên chính quê hương mình. Hãy quí trọng cái tự do mà bạn đang có" trên Facebook của Nmh. Theo câu tâm sự và nhắn nhủ thì người bạn này ở Việt Nam và đang thấy mình bị lưu vong trên chính quê hương. Lưu vong trên đất khách, dù có tự do, nỗi cảm nhận lạc loài đã là điều khốn khổ. Đang sống trên quê hương mình, tổ quốc mình mà người dân lại có cảm tưởng lạc loài như kẻ lưu vong và nhắn người hãy quí trọng cái tự do mà người đang có thì nỗi đau khổ này phải to lớn lắm vì bạn này hiểu thấu đáo cái đau không có tự do. Cảm được nỗi đau trong lời tâm tình đó, Nmh cảm tác bài “TIẾNG VỌNG. TIẾNG VỌNG là tâm tư và tình cảnh tác giả cảm và thấy được trong cuộc đời tị nạn CS của chính mình vì sự việc này đã sảy ra với chính bản thân tác giả cũng như với những người còn trăn trở đến quê hương trong cộng đồng người VNTNVC của chúng ta.  Xin gởi về Quê Hương và Đồng bào tại VN hoặc đang tị nạn VC khắp năm châu. Riêng tặng người bạn đã viết lời này trong Facebook.)


*
Gần bốn mươi năm xứ người tị nạn
Tôi xa quê tít tắp nửa địa cầu
Lạc lõng, cô đơn, thừa bè, thiếu bạn
Nhiều lúc nhớ nhà thức trắng đêm thâu
*
Ngồi đối vách, thương cho đời viễn xứ
Cho lạc loài tủi nhục kiếp lưu vong
Nhìn bóng quê hương nhập vào con chữ
Nghe nỗi đau trăn trở một bên lòng
*
Ôm cái chết tôi đi tìm sự sống
Cho chỉ một điều khát vọng tự do
Trong tự do, xót tù đầy nòi giống
Và thương quê, đòi đoạn mối tơ vò ...
*
Rồi từ quê, tiếng hờn chen tiếng khóc
Vọng ra rằng ôi, hai chữ TỰ DO
Với dân Việt Nam đang là giấc mộng
Quí nhất trên đời, thế giới biết cho !
*
Ai cũng hiểu nơi chôn nhau cắt rốn
Từ chào đời, gắn bó đã quê hương
Nhưng quê ấy cộng gieo đầy nguy khốn
Bán nước, giết nòi, nghiến nát tình thương ...
*
Khắp xã hội đầy gian hùng, thủ đoạn
Khánh kiệt lương tâm, thui chột công bình
Đảng nhìn dân bằng tim thù, mắt đạn
Bằng bất lương, bằng luật pháp Ba Đình !
*
Dân nhìn nhau bằng dao găm, búa tạ
Bằng đảo điên, bằng trộm cướp, lọc lừa
Đứng giữa quê mà hồn nghe xa lạ
Vì quê mất rồi hương nụ ngày xưa !!!
*
Vì quê bây giờ nghênh ngang Tàu cộng
Hà Nội, Bình Dương,Đà Nẵng, Sài gòn
Xây dinh thự, Chệt nhà cao cửa rộng
Dân Việt phần nhiều mái lá, chòi con
*
Vì dân Việt nhìn cộng Tàu e ngại
Tàu hô lên, là khúm núm thưa trình
Vì đụng độ, chỉ cộng Tàu là phải
Còn Việt Nam oan trái hết về mình!
*

Vì cộng giết bao thiêng liêng tình cảm
Bao yêu thương nhân hậu tự tim người
Nên từ quê vọng ra lời ai oán
"Tôi lưu vong trên chính Việt Nam tôi !"
*
Ôi tiếng vọng làm lòng người quặn thắt
Ra chúng tôi, đi - ở, khổ như nhau
Người đi nhớ quê, mong về đỏ mắt
Kẻ ở thương mình xiềng ngục, hờn đau 
*
"Chỉ có những con thú người vô cảm
Mới an nhiên chau chuốt bộ lông mình..."
Chỉ có bọn Việt gian và cộng sản
Mới ngày đêm lo bảo vệ Ba Đình
*
Mới ngày đêm tấn công người yêu nước
Ngậm máu phun và vu dựng tận tình
Người quốc gia không đảo điên xấc xược
Họ góp lòng xây đất nước hồi sinh ...!!!



Saturday, February 13, 2016

Tạ Phong Tần: SÁT CỘNG NÔ HỊCH - CỘNG SẢN KHÔNG THỂ SỬA CHỮA MÀ PHẢI ĐÀO THẢI

















































CỘNG SẢN KHÔNG THỂ SỬA CHỮA MÀ PHẢI  ĐÀO THẢI


Tuyệt vời thay, TẠ PHONG TẦN
Đầu Xuân khai bút: lời dân đợi chờ
Cộng giết dân, bán cơ đồ
Phong Tần SÁT CỘNG, diệt Hồ cùng dân !
Hỡi mau người Việt xa gần
   Đứng lên! toàn quốc, ta cần đứng lên !!!
   Góp tay diệt lũ bạo quyền
   Cộng kia có chết mới yên sơn hà
   An vui mới đến mọi nhà
   Việt Nam ta mới không ra của Tàu
   Đứng lên, ta đứng cùng nhau
  Tám mươi triệu thế, nát nhàu cộng nô !!!
  Lòng dân như nước vỡ bờ
  Cộng đang run, đã đến giờ ...Đứng Lên !!!

   Ngô Minh Hằng




https://hr4vn.files.wordpress.com/2016/02/tuongthd-sg.jpg


 Khai bút đầu Xuân Bính Thân 2016 SÁT CỘNG NÔ HỊCH

1.   Thường nghe: Con Hồng cháu Lạc, một cõi nước Nam. 
2.   Dòng Lạc Hầu văn hiến làm đầu, giống Lạc Tướng an bang cơ nghiệp. 
3.   Trên trước Nhân Tông, Hưng Ðạo, quân minh thần lương, đan tâm quân thần vi phụ tử. Kẻ dưới Ngũ Lão, Quốc Toản, thiếu niên xuất anh hùng, ái quốc vị nhân dân; 
4. Có Ngư dân đánh cá biển Đông, nọ Tiều phu khẩn hoang Tây thổ, quanh năm thấm nhuần ơn mưa móc Chúa thánh Tôi hiền; Như Canh phu trồng trọt ruộng vườn, Kìa Mục phụ chăn nuôi thảo dã, toàn cõi thái bình chữ hỉ hoan vững bền Nam quốc.

5. Sông Bạch Đằng ba lượt uy danh, cọc sắt nhấp nhô sóng dìm đen thây quân Bắc, mọp quỳ xin ân huệ Đại vương; Ải Chi Lăng một trận sấm rền, ánh đao loang loáng máu nhuộm đỏ chiến bào, đầu giặc rụng dưới chân Lê tướng.
6. Nay có loài cộng sản: cũng giống Lạc Hồng, mà ôm Mao-ít.
7. Tính hay cướp bóc, lòng dạ đê hèn.
8. Chổ ăn ở tại phủ Ba Đình; Đường qua lại bưng bô Cận tặc.
9. Nơi có giặc vội vàng chạy mất, núp bóng ngư dân; Thấy dân oan ào ạt chui ra, giương oai hùng hổ.
10. Gọi danh hiệu: Lú, Hói, Xà Mâu, Tư Móm, Ruồi, Hải Sài Gòn… lũ lượt ôi thôi hàng hà sa số; Tra quán chỉ(1): trong nhà, phố chợ, chung cư, nhà lầu, biệt thự, Ba Đình phủ,… bầy đàn nhung nhúc tanh tưởi kinh tâm.
11. Lớn cướp theo lớn, nhỏ cướp theo nhỏ, gặp lương dân lột sạch sành sanh; Trên ăn theo trên, dưới ăn theo dưới, thấy của cải trong ngoài vơ vét.
12. Lẽ ra, gặp thời gặp vận, may mắn nhờ một bước lên mây, cần phải nhớ tài bồi ơn Tổ quốc; Nhưng mà, bản chất gian manh, lăm le hòng mưu chước làm giàu, phế bỏ mặc tiền đồ đất nước.
13. Cớ sao lại tâm đen như mực? Cớ sao lòng ác tợ quỷ ma?
14. Đất, biển tổ tiên đem bán hết cho Tàu; Mặt trơ tráo quỳ ôm chân thằng Chệt?
15. Sưu cao thuế nặng nuôi béo chúng lúc nhúc bầy bầy, diệu võ giương oai đánh chửi, cướp của, vu cáo, bôi nhọ người nuôi chúng để trả ơn; Tiền bạc của kho mồ hôi xương máu nước mắt dân lành, vung tay xây đủ loại tượng đài, khiến oan khiên ngút trời, căm thù chồng chất.
16. Còn đâu rừng vàng biển bạc, còn đâu tôm cá đủ đầy, chất độc ngập tràn, tài nguyên cạn kiệt, dân tha phương đi nô lệ xứ người; Dẫy đầy tham ô nhũng nhiễu, dẫy đầy ăn cắp của công, ăn cướp của dân, bưng bít thông tin, thẳng cánh hèn hạ đàn áp đồng bào, tiếng thán oán chất cao như núi.
17. Vậy cũng tự xưng mình “dân cử”; Vậy cũng khoe ta được “dân tin”.
18. Chẳng xét mình thân nhơ nhớp tanh hôi; Chẳng tự biết mình bất tài vô dụng.
19. Đại Việt ta vốn xưng nền độc lập, từ Nam Quan đến mũi Cà Mau, vì chúng bây nên Tàu Chệt khinh thường; Bọn cộng nô cúi mọp xưng thần, nọ trời cao xuống tận biển Đông, do chúng bây mà nguy cơ mất nước.
20. Bao phen ỷ quyền uy cướp bóc, nào xá chi tiếng rủa sả đê hèn; Lắm lần bợ đít quân Tàu, đâu sợ hãi câu “nghìn năm bia miệng”.
21. Bạc quốc khố để dựng xây đất nước, cớ sao mi rút ruột dụng cho mi? Tấc đất tiền nhân là của thiêng liêng, cớ sao mi trơ mắt nhìn giặc cướp?
22. Giặc đến nhà cơm bưng nước rót, miệng xun xoe câu đồng chí anh em; Dân cậy nhờ quay mặt phủi tay, trăm thứ thuế chém cha phường bất nghĩa.
23. Đồng bọn chúng bây thế gian còn lại ba đứa rưỡi, vẫn còn ôm khu khư chữ Mác – Lê; Bách tính nhân dân cả nước người người quay lưng, vẫn ngu tối tranh giành quyền chức.
24. Ơn Trời cho bây đắc thời một lúc, bây tưởng đâu bây đã lớn bằng Trời; Cậy vận may hưởng lộc chốn Ba Đình, bây gian ác, đê hèn không biết hối.
25. Nhơ bẩn thay tập đoàn cộng sản, đem dân đen nướng trên lửa bạo tàn; Kinh tởm thay tư tưởng buôn dân, để gái Việt làm trò vui khắp chốn.
26. Tuy nhìn thấy bề ngoài tươm tất, thật là quân mọi rợ súc sinh.
27. Tội giết dân đáng phải phân thay; tội bán nước đáng đem treo cổ.
28. Giận là giận cái quân vô đạo đức, mà còn luôn mồm nói vì dân; Căm là căm cái lũ quá bạo tàn, dám vác mặt khoe khoang yêu nước.
29. Ngao ngán bấy tập đoàn mục nát, biết ngày nào đánh bả hết bọn mi; Căm thù thay một lũ tham tàn, mong có lúc bị dân lành đập nát.
30. Nước Nam Hải cạn khô, vì đảo nhân tạo với sân bay, không thể rửa sạch tội chúng bây; Trúc Nam sơn sạch bách, vì nạn phá rừng với đốt rừng, không ghi trúc ghi vào tâm khảm.
31. Tội ấy đã phanh phui đầy đủ, người dân Nam há dễ thứ tha.
32. Ấn Tiên phong: Mỹ Hầu vương nhận lãnh; Quân tập hậu: Mão Nhật Tinh Quân.
33. Sắm sửa gươm dài súng lớn; Chuẩn bị đao bén cung bền.
34. Gióng trống Bạch Đằng dậy sóng xuất binh; Phất cờ Rạch Gầm tốc hành đuổi cộng.
35. Đuốc Công Lý dân oan ba miền thắp sẳn, chờ thời cơ thui chết bọn cộng nô; Đèn Tự Do Dân Chủ cả nước mang theo, đợi đúng lúc đập tan loài hèn hạ.
36. Hàng triệu triệu cánh tay dân Việt, cùng vung lên cho cộng sản xuống mồ sâu.
37. “Phải nghe ta dặn, sắm sửa đủ đồ”: Ðau xót, oán hờn, căm thù, phẫn nộ.
38. Cáo trạng(2)mất đất, mất nhà, mất mạng, mất đất, mất biển, mất không phận, thượng kỳ: xẻ thịt phơi thây; Văn tế cướp đất, bịt miệng, đàn áp, giết người, bán biển, bán nước, hạ dĩ: thỏa lòng dân Việt.
39. Chớ để cho đứa nào chạy thoát, dù chúng bây có chạy sang Tàu; Ðừng cho loài yêu nghiệt toàn thây, phải trả giá máu kêu nợ máu.
40. Giang sơn hát chữ thái bình; Nhân dân vui câu an lạc.
Tạ Phong Tần
_______________
Chú thích:
(1): Chỗ ở.
(2): Chữ cổ, nghĩa là bản văn viết lời tố cáo của nạn nhân, không phải cáo trạng theo nghĩa bây giờ chỉ dành riêng cho Viện kiểm sát.
https://hr4vn.wordpress.com/2016/02/11/satcongnohich/