Wednesday, March 16, 2016

CHỈ CÒN NĂM NĂM NỮA !!!





CHỈ CÒN NĂM NĂM NỮA !!!
Thiết tha gởi đồng bào VN mọi lứa tuổi, mọi thành phần, quốc nội và hải ngoại



Cứ nghĩ đến chỉ còn năm năm nữa
Đảng sẽ giao sông núi Việt cho Tàu
Là cơn giận như hoả sơn ngút lửa
Và nỗi buồn, hồng thủy vỡ theo nhau
*
Giang sơn Việt, Ông Cha dầy xương máu
Sao ngang nhiên thành quận huyện của Tàu ???
Không ! Không thể ! nước Việt Nam yêu dấu
Là của mình, nơi cắt rốn chôn nhau  !!!
*
Hội nghị Thành Đô là do cộng Việt
Ký với cộng Tàu trong xó, trong hang
Những chữ ký bọn gian hùng khốn kiếp
Chẳng giá trị gì đối với dân Nam !
*
Ngay chế độ của ngụy quyền Việt cộng
Dân Việt Nam ai chấp nhận bao giờ ?!
Chúng cướp miền Nam, cướp luôn sự sống
Áp đặt gông xiềng chứ có ai mơ !
*
Và tương lai chỉ còn năm năm nữa
Nếu dân ta còn thụ động, ngồi chờ
Nước hóa làng Tàu, dân thiêu ngục lửa
Đấy, mộng cộng Tàu, cộng Việt đang mơ !
*
Đã đến lúc Việt Nam ơi, toàn quốc
Nắm tay nhau, bất khuất đứng lên nào !
Ta phải đập tiêu tan bày bán nước
Chín chục triệu người mà sợ chúng sao ???
*
Chín chục triệu người chỉ cần phân nửa
Đứng bên nhau, sức sẽ mạnh vô cùng
Ta hãy lấy những lửa hờn chất chứa
Đốt cháy bạo quyền, ác độc, tàn hung !
*
Cứ đập tan lũ cộng nô hèn nhược
Là Thành Đô ký kết sẽ ra tro
Nào, dũng cảm, kiên cường ta nhập cuộc
Mà dựng cho đời hạnh phúc, tự do ...
*
Dẹp Việt cộng nghĩa là ta cứu nước
Cứu chính đời ta khỏi ách cộng Tàu
Chung sức chung lòng là ta làm được
Năm năm à ? Thời gian ấy không lâu !!!


*
Ngô Minh Hằng
2015


CÓ CHI CHE ĐƯỢC MẮT ĐỜI




CÓ CHI CHE ĐƯỢC MẮT ĐỜI
Cảm tác sau khi đọc thi phẩm "KHÔNG BIẾT NHỤC !" của Nhà thơ KIỀU PHONG ( Toronto)


Vâng, đời sống có những điều trái mắt
Do kẻ ác tâm dàn dựng nên tuồng
Vô sỉ, vô lương, dối gian, bịa đặt
Ném vào người và cho thế mình khôn
*
Ném vào người, mong làm người khốn khổ
Mà không hay nghiệp ác buộc vô mình
Như Việt cộng, khi bày trò đấu tố
Chỉ làm người xa lánh với chê khinh
*
Nghĩ cũng tội, chắc họ đầy đau khổ
Nên căm thù oán hận khắp trần gian
Họ ganh ghét, họ sân si cuồng nộ
Lăng mạ mọi người, hận vẫn ...chưa tan !
*
Và cũng tội, chắc họ không hề biết
Rằng trăm năm ngắn lắm có dài đâu
Ngày tháng trời cho không xây nghiệp thiện
Dựng oan hờn là tự chuốc sầu đau !
*
Trăm năm ấy nếu may mà sống đủ
Trừ khoảng thời gian thơ ấu, già nua
Còn lại bao đâu thì sao hung dữ
Sao tạo hận thù ganh ghét hơn thua !...
 *
Họ không ngộ luật công bằng vay trả
Trồng cây chua nào trái ngọt bao giờ
Khi nhân đã gieo thì nhân thành qủa
Và qủa kia là PHÚC - HOẠ nằm chờ ...
 *
Họ chẳng nghĩ rằng phun người, ngậm máu
Là tự họ làm bẩn họ mà thôi
Người họ phun dơ không hề bị xấu
Vì chẳng có chi che được mắt đời !!!
*
Hành vi ấy có thua gì Việt cộng
Thói vô lương, gắp lửa bỏ tay người ...
Nhưng miệng ngọt ngào yêu thương nòi giống
Khẩu Phật tâm xà, đạo đức đầu môi
*
Xem như pháo, pháo càng ra sức nổ
Thì thân danh càng tan nát tơi bời
Nổ một lát rồi khói tàn tại chỗ
Xác pháo kia rác rưởi, chỉ dơ đời !
 *
Đừng là pháo, hãy là người chân thật
Và hiền lương trong cõi tạm, kiếp người
Để thanh thản khi mình về với đất
Và tránh vòng nghiệp quả, thế nhân ơi ...

*
Ngô Minh Hằng





                













   KIỀU PHONG ( Toronto)

KHÔNG BIẾT NHỤC !

Kẻ làm Tổn Thương tha nhân  nếu biết phục thiện
Có thể được Thứ Tha
Biết tránh việc đáng tiếc sắp xảy ra
Tu chỉnh ngày thêm tốt đẹp
Trái lại kẻ ngoan cố tâm điạ chật hẹp
Nguỵ biện cho việc làm, hành động tổn thương
Cứ nghĩ rằng đúng, yêu nước số một, thiên hạ xem thường
Dù bị trong ngoài nước  lên án, rẻ khinh, phỉ nhổ !!!
Mặt dạn mày dày không hề biết Xấu Hổ !!!
Cứ tưởng rằng khôn ngoan, sáng suốt hơn mấy triệu Đồng Hương
Vì đã đi ngược con đường
Mà trước kia đã một thời làm mưa, làm gió
Thật đúng TIỀN BẠC, TUỔI TÁC, ĐIẠ VỊ , BẰNG CẤP, QUYỀN LỰC, NỔI DANH
Sẽ biến thành số KHÔNG
Nếu LƯƠNG TRI, CÔNG ĐẠO ném trôi sông
Thời nầy lắm kẻ sống không ra NGƯỜI, khá đông
Vì Tiền Bạc, Lợi Danh đã che mờ LƯƠNG TÂM
LIÊM SỈ, KHÍ TIẾT trở thành XA XÍ PHẨM ???
Con người hơn nhau ở NHÂN CÁCH
Mặt người lòng thú cũng khá nhiều
Nhất là cái đảng súc vật  cờ máu, quỷ yêu
Mãi Quốc Cầu Vinh ngàn đời nguyền ruã !!!
Tên đầu sỏ hồ chí minh cùng lũ quỷ nhỏ
Đang tàn hại Giống Nòi rước Hổ vào nhà
Sưả đổi Lịch Sử Hào Hùng đập kẻ thù truyền kiếp cuả Ông Cha
Những gì đụng đến tên hán gian đều bị bôi xoá
Tức nhiện công nhận là NÔ TÀI cuả tàu cộng , ác gian
Nhục nhã giống nòi, quặn thắt Can Tràng
Có lẽ nào NGHỊCH LÒNG DÂN, trái Thiên, nghịch Địa trường tồn sao hả ???
Cũng đến ngày ÁC NGHIỆP phải trả .


                   KIỀU PHONG ( Toronto)





Friday, March 11, 2016

HẠC VÀNG VỖ CÁNH THIÊN THAI

 




TIỄN MỘT VÌ SAO
(Cảm xúc trước sự ra đi về miền miên viễn của cựu Tổng Thống Hoa Kỳ, Ronald Reagan)



Lưng trời, một ánh sao băng
Niềm thương, nỗi tiếc khôn ngăn giọt buồn
Phục tài xoay chuyển càn khôn
Tiếc người nhân hậu, can trường, tài ba
Đem tâm toàn kiện sơn hà
Đem tình nhân loại hài hoà bốn phương
Đem tài lãnh đạo phi thường
Đổi thay cục diện chính trường năm châu
Người đi qua trái địa cầu
Hồi chuông thế kỷ điểm câu Anh Hùng!
Tám năm chuyển núi dời sông
Sử xanh hiển hách từng dòng, nghìn thu
 *
Nước Người, tôi, kẻ tạm cư
Trọng tài, mến đức, làm thơ tiễn Người
 *
Tiễn Người, lại xót dân tôi
Vì thân nhược tiểu nên đời trầm luân
Giá Người sớm bước phong vân
Thì không có chuyện đường trần phản nhau
 *
Xin dâng một tấc lòng đau
Tiễn Người an giấc ngàn sau Thiên Đàng!


Ngô Minh Hằng
Ngày 5 tháng 6 năm 2004









VIẾT VỀ MỘT NGƯỜI PHỤ NỮ HOA KỲ
(Cảm xúc khi theo dõi trên truyền hình, hình ảnh cựu Đệ Nhất Phu Nhân Nancy Reagan đặt tay lên nắp quan tài của chồng, vỗ về một cách hết sức dịu dàng âu yếm trước giờ vĩnh biệt)



Khi nhìn tay Bà, dịu dàng, Người Vợ
Trìu mến thương yêu vuốt Áo Quan Chồng
Tôi thấy được trái tim đang nức nở
Người biệt ly Người, đau đớn vô song...
 *
Tôi cảm phục Bà, Một Người Phụ Nữ
Trong hôn nhân, chung thủy đứng bên chồng
Chia đêm tuyết sương, chia ngày nắng lửa
Bằng dịu hiền, bằng ý nhị, cảm thông
 *
Tôi cảm ơn Bà, Một Người Phụ Nữ
Làm thăng hoa bao ý nghĩa Tình Yêu
Những ý nghĩa không chói loà ngôn ngữ
Mà chân phương, mà đôn hậu, mỹ miều!
 *
Bà, với tình yêu chân thành, tinh tế
Giúp bạn đời rực rỡ hái thành công
Được thế giới thương yêu và kính nể
Đức hạnh, hiền hòa, tận tụy, khiêm cung
 *
Nhìn bàn tay Bà vỗ về, âu yếm
Vuốt nắp áo quan, tôi bỗng nghẹn ngào
Vì tôi thấy cả một trời luyến tiếc
Gởi cho chồng, vĩnh biệt Một Vì Sao !


*
Ngô Minh Hằng
Ngày 9 tháng 6 năm 2004



















HẠC VÀNG VỖ CÁNH THIÊN THAI
(Cảm xúc khi nghe tin cựu Đệ Nhất Phu Nhân Nancy Reagan giã từ thế gian.)


Hôm xưa chia biệt cùng Ông
Bà hôn lên áo quan chồng thiết tha
Nhẹ nhàng mười búp tay hoa
Vỗ về, trìu mến, xót xa, dịu dàng
Ý rằng..."dương thế ly tan
Mai này đoàn tụ thiên đàng, đôi ta ..."
Mắt tôi, thế giới bỗng nhoà
Và như suối lệ chan hòa trần gian
Tình như rực rỡ hào quang
Từ bàn tay vuốt áo quan tiễn chồng
Hôm nay, một sáng cuối Đông
Hạc vàng về với mênh mông cõi trời
Nghe tin tôi bỗng lặng người
Bàng hoàng, vừa tiếc, vừa vui, vừa buồn
Bởi lòng thế tục, đời thường
Tiếc bông hoa rụng, tiếc hương thơm nồng
Vui vì Bà gặp lại Ông
Cõi tiên, hai trái tim hồng tròn vui
Buồn vì nhân thế, cõi người
Tài năng, đức hạnh trên đời mấy ai...
*
Hạc vàng vỗ cánh thiên thai
Bình an sau đoạn đường dài góp công
Thủy chung tận tụy bên chồng
Tám năm oanh liệt vun dòng sử hoa
*
Riêng tôi xin cảm ơn Bà
Vì Bà, nữ giới mặn mà thêm duyên ...


Ngô Minh Hằng

Ngày 6 tháng 3 năm 2016

Tuesday, March 1, 2016

CHỢ NÉT - CHỢ ĐỜI









CHỢ  NÉT - CHỢ ĐỜI



Khi lên Net khác chi người đi chợ
Đủ cách chưng khoe, đủ mọi mặt hàng
Thượng hạng kim cương, châu báu, bạc vàng
Đến rác rưởi của hạ tầng tôm cá
 *
Người đi chợ nhìn mặt hàng quen, lạ
Đánh giá rồi mua nếu tốt, nếu cần
Và sau một hồi đong, đếm, đo, cân
Thường hoan hỉ với món hàng họ chọn
 *
Có những gian hàng thoạt nhìn đẹp nõn
Nhưng nhìn thêm, hoa mắt, loé trăm màu
Có mặt hàng vàng, đỏ trộn vào nhau
Và người bán cam đoan vàng nguyên chất
 *
Không gian ảo chứa dòng đời rất thật
Chân thiện, sân si, quỉ quyệt, lọc lừa
Kẻ bán người mua tấp nập chen đua
Phẩm cách từng người hiện trong ngôn ngữ
 *
Gian ác, hiền lương thấy qua hành xử
Ôi một bức tranh sống động tuyệt vời
Dù hiếm hoi nhưng suốt buổi chợ đời
Cũng sẽ gặp đôi điều mình trân quí
* 
Khi thấy món hàng ta không vừa ý
Thêm người bán hàng điên đảo điêu ngoa
Thì có gì đâu, ta hãy tránh xa
Cũng đừng nản nếu người phun lấm áo
* 
Đời là thế, trong chợ đời huyên náo
Có nhân từ, tài đức, có hiền lương
Thì có bất nhân, gian ác, lật lường
Chứ nào phải thiên đàng mà toàn mỹ !
 *
Mặc kẻ tà tâm, ghét ghen, hiềm tỵ
Kệ những món hàng độc dược, dao găm
Thượng Đế cho giới hạn chỉ trăm năm
Thì chớ để phút giây nào uổng phí ...
 *
Phiên chợ thật đông, thời gian thật quí
Hãy tặng người ta yêu mến, thời gian
Và chỉ nên mua, nên chọn món hàng
Có lợi ích cho tinh thần, trí tuệ ...
 *
Chợ Nét  làm đời sẽ vui đáo để
Khi ta biết nhìn, biết chọn, biết mua...


*
Ngô Minh Hằng



CHẮNG PHẢI DO DÂN QUÁ KHÍCH ĐÂU !!!








CHẮNG PHẢI DO DÂN QUÁ KHÍCH ĐÂU !!!
(Gởi đảng CSVN, công an, cảnh sát và du côn đảng về việc người dân Long An nổi lửa, tạt acid vào vào những kẻ cưỡng chế, cướp nhà cướp đất của họ ngày 14/4/2015 và vu họ là "quá khích")





Chẳng phải do dân quá khích đâu
Mà do bị ̣đảng đạp lên đầu
Đảng coi dân rẻ hơn giun kiến
Nên oán hờn chồng chất bấy lâu
 *
Chẳng phải do dân quá khích đâu
Mà vì xã hội đã đen ngầu
Và vì áp bức tăng cường độ
Nên nổ bùng ra bởi hận sầu
 *
Họ những người dân quá đỗi nghèo
Quanh năm đói rách cứ ùa theo
Miếng vườn mảnh ruộng là cơm áo
Nhưng đảng gian manh cướp cái vèo !!!
 *
Khi nước sông kia đã quá đầy
Nên bờ phải vỡ chính là đây
Con giun xéo mãi, giun quằn chứ
Huống những người dân bất khuất này ...
 *
Họ phải vùng lên phá ngục tù
Đòi nhà, đòi đất có sai ru ?
Nhớ cho, đảng cướp dân đời sống
Chẵng lẽ dân im chịu dập trù ???
 *
Này hỡi công an cảnh sát ơi
Nếu như còn muốn được ra người
Hãy ghìm tay súng quay đầu lại
Cùng với dân lành đứng dậy thôi ...
 *
Kẻo nữa rồi không hối kịp đâu
Đảng gian đảng bịp tự ban đầu
Lại thêm tàn ác, vô nhân tính
Thì đảng tàn thôi, chẳng sống lâu !!!
 *
Khi chẳng còn dân để dựa rồi
Đảng nay chưa chết, chết mai thôi
Dân không quá khích đâu anh ạ
Họ chỉ công minh lấy lại đời
 *
Họ chỉ vùng lên để đấu tranh
Cho đời sống họ đượ̣c an lành
Đó là quy luật ngàn xưa đấy
Suy thịnh, chu kỳ của sử xanh
 *
Chẳng phải do dân quá khích đâu
Mà do lũ đảng, bọn ma đầu
Công an, cánh sát, du côn đảng
Vùi dập con người xuống kiếp trâu !!!


Ngô Minh Hằng