Thursday, August 30, 2012

MỘT ĐIỀU KHÔNG LẠ

(Thân mến gởi về quê hương và dân tộc Việt Nam tôi)

 



MỘT LẠ, cấm dân biểu tình
Chống "tàu lạ" đến biển mình xâm lăng
Cho dù "tàu lạ" hung hăng 
Giết ngư phủ Việt, làm xằng, hại ta !
HAI LẠ, đảng chẳng xót xa
Mặc dân chết thảm, mặc nhà giặc vô 



BA LẠ, dân chống Tàu ô
Để mong giữ vẹn cõi bờ, thế thôi 
Mà sao đảng buộc tội người
Vu là phản động, đập tơi, nhốt tù ?
Dùi cui, roi điện khư khư
Đánh dân như đánh kẻ thù...chao ơi !!!
BỐN LẠ, tổ quốc, cơ ngơi
Ông cha tạo dựng, bao đời máu xương
Sao nay chà đạp, coi thường
Mà đi luồn cúi, đèn hương lạy Tàu ?


 


NĂM LẠ, biển thẳm rừng sâu
Của chung dân tộc, của đâu một người 
Tại sao đảng dám khơi khơi
Cho mình là chủ đất trời Lạc Long 
Dâng Tàu biển đảo, núi sông
Đem gông Bắc thuộc đảng tròng cổ dân ?
SÁU LẠ, vườn ruộng, từng phân
Nắng mưa, dân phải trần thân tạo thành
Khi vườn trái đỏ, ruộng xanh
Dã man, đảng lại cướp nhanh, cướp tài
Luật rừng, dân kiện, kiện ai ???
Qui hoạch là cái môn bài cướp không !!!
Đền ư ? đền được mấy đồng ?
Thế là...đại thắng, thành công, đảng giàu !





BẢY LẠ, cán bộ là sâu
Đảng là thứ mọt đỏ đầu, gớm ghê
Bộ trưởng là cáo, là dê
Thủ tướng là cướp nhà nghề, nổi danh
Trung ương là bọn lưu manh
Công an cảnh sát là ngành giết dân
Bí thư là bọn bất nhân
Ủy viên, ban, bộ là quân cướp ngày

TÁM LẠ, tôn giáo, thẳng tay
Chân tu bỏ ngục, thay bày quốc doanh
Chúa - Phật đảng đập tan tành
Còn Hồ, phản quốc, lưu manh, bắt thờ 
CHÍN LẠ không bán cõi bờ
Cờ Tàu, sao đảng lập lờ thêm sao ?
Dầu cho biện bạch cách nào 
Ai cho nước Việt, Tàu vào thế kia ?



MƯỜI LẠ, xã hội thêm nghề
Thanh niên thành bọn đánh thuê tài tình
Tú bà trong đám nữ sinh
Bán dâm từ động Ba Đình bán ra
Đảng mua trinh trẻ mười ba
Hiếp dâm, tham nhũng, sa đà, bất lương


ĐẢNG VÔ ĐẠO NGHĨA, LUÂN THƯỜNG
NÊN BAO CÁI "LẠ" NÓ CHƯỜNG RA THÔI !!


Sơ sơ LẠ kể có MƯỜI
Trong NGÀN CÁI LẠ làm đời tang thương
MỘT ĐIỀU KHÔNG LẠ, RẤT THƯỜNG
LÀ KHI ĐẢNG PHẢN QUÊ HƯƠNG, GIỐNG NÒI
THÌ DÂN PHẢI GIẢI ĐẢNG THÔI
THÉT LỜI CHÍNH NGHĨA, ĐÒI ĐỜI TỰ DO 
ĐÒI QUYỀN HẠNH PHÚC, ẤM NO
ĐÒI GIANG SƠN VIỆT VỀ CHO DÂN NHÀ



ĐỨNG LÊN, TOÀN QUỐC, HỠI TA ...
VÙNG LÊN, LÀI ĐÃ NỞ HOA THƠM LỪNG 
CHO NGÀN CÁI LẠ PHẢI NGỪNG
MỘT ĐIỀU KHÔNG LẠ SÁNG BỪNG VIỆT NAM !


 Ngô Minh Hằng



Monday, August 13, 2012

THẢM HỌA BẮC THUỘC


(Thân mến gởi quê hương và đồng bào Việt Nam tôi, mọi giới, mọi ngành, mọi tuổi.)





Sao dân không được biểu tình
Khi Tàu chiếm biển đảo mình. Tại sao ???
Xưa nay hỏi có xứ nào
Ngoại bang chiếm nước lại nhào đánh dân ...
Không cho thể hiện tinh thần
Yêu thương đất nước chống quân hung tàn ???
Đã không bảo vệ giang san
Chống quân xâm lược giữ an sơn hà
Đảng còn khủng bố dân nhà
Tù người yêu nước nghĩa là làm sao ???

Rõ ràng đảng phản đồng bào
Đem sông núi Việt đổi trao, cống Tàu !
Để dài ngôi vị, sang giàu
Lấy đời điếm nhục, chư hầu làm vui
Với Tàu, đảng nguyện làm tôi
Với dân, chễm chệ đảng ngồi đầu dân !
Đảng phường bán nước, hại dân
Đảng mà như thế, dân cần đảng a ?


 Hỡi mau, toàn quốc, mọi nhà ...
Vùng lên giải cứu sơn hà Việt Nam !
Không cho phép đảng dã man
Xô ta vào vực tham tàn, Tàu ô
Thảm họa Bắc thuộc đang chờ
Cứu ta và cứu cõi bờ, vùng lên !!!



Ngô Minh Hằng

Wednesday, August 8, 2012

CHỈ CẦN ANH BỎ ĐẢNG THÔI !

 
(Lời tâm tình chân thành nhất, gởi đến Quân đội, Công an, Cảnh sát và mọi ngành, mọi giới tại Việt Nam trước nguy cơ Bắc thuộc của nước nhà.)





Anh phục vụ cho ai
Khi biển Đông, người bán ?
Anh vì dân hay đảng
Vì Việt Nam hay Tàu ?

Mà anh đánh dân đau
Còng tay và đạp mặt
Tại sao anh không bắt
Kẻ bán núi sông mình ?

 Bán nước, tội tày đình
Anh biết điều ấy chứ ?
Đâu phải quyền chức bự
Là được phép bất minh !!!

Như chuyện đánh học sinh
Những người yêu tổ quốc
Biểu tình chống xâm lược
Đòi toàn vẹn núi sông ...

   Anh có thấy biển Đông
Tàu giết bao ngư phủ ?
Và tự phong là chủ
Trường Sa và Hoàng Sa ...

Anh có thấy đảng ta
Cúi đầu, không dám chống ?
Xưa, phá Nguyên đuổi Tống
Mà Vua có sợ đâu !
 
Thế bây giờ vì sao
Đảng lại câm thin thít
Khi giặc Tàu bắt, giết
Ngư phủ ngoài biển Đông ???
hanoi07172011b
 
Và trên khắp non sông
Nơi nào vùng trù mật
Sao Tàu ô có mặt
Chúng xây ấp dựng làng ???

Anh ơi, đây, Việt Nam
Chứ phải đâu Trung quốc !
Chẳng lẽ chịu mất nước
Và nhục tủi thế này !??

Không !!! ta phải chung tay
Đứng lên làm cách mạng
Nước mà đảng còn bán
                                                     Chức vụ anh bền chăng ?
Sợ rồi như múi chanh
Đảng tù hay Chệt giết !
Quốc sử xưa, anh biết
Tàu tàn ác vô cùng ...
Hải Phòng: Đường Đông Phương ở Nhà máy nhiệt điện Hải Phòng. Ở công trình này, tên các con đường nội bộ đều do nhà thầu Trung Quốc đặt - Ảnh: C.V.K.
   Bắt xuống biển, lên rừng
Tìm ngà voi, ngọc quí
Dân ta làm nô lệ
Khốn nhục cả ngàn năm !
Sao bây giờ Việt Nam
Lại sắp thành nô lệ ???
Không!!! anh ơi, đừng thế !
Vùng lên với muôn dân
Bắt Tàu cộng dừng chân
Đuổi chúng về Trung quốc !
Noi gương xưa, giữ nước
Là nghĩa vụ của chúng ta !!!
 
Kẻ phản bội sơn hà
Đích là phường quốc tặc
Phải réo tên, điểm mặt
Cho chúng hết lộng hành !

 
Kẻ phản bội dân lành
Gây điêu linh thống khổ
Thì hỏi anh, kẻ đó
Có là kẻ dân cần ???
 
Anh ơi, hãy thương dân
Đừng gây thêm tai họa
Bởi khi nước đầy qúa
Thì bờ phải vỡ thôi !

 
Đó, kinh nghiệm cuộc đời
Gió cao thì bão nổi !
Đến lúc ấy, anh hối
Thì không kịp nữa đâu ...
 
Chi bằng hãy bảo nhau
Hỡi mọi ngành, công - cán
Đừng tiếp tay tàn ác
Mà hệ lụy cho đời
 
Kẻo rồi lưới Đất - Trời
Không dung điều gian ác!
Đảng gây nên quốc nạn
Đảng phải đền tội thôi !

 
Ý dân là ý trời
Tự ngàn xưa đã thế
Về với dân, anh nhé
Cùng dân giữ sơn hà
 
Để nước Việt Nam ta
Không vào tay Tàu cộng
Và dân mình được sống
Đích thực kiếp con người !!!
 
Cần anh bỏ đảng thôi
Là tan đời áp bức
Là tự do hạnh phúc
Là huy hoàng Việt Nam !

Ngô Minh Hằng


Monday, August 6, 2012

NHÀ NƯỚC



 (gởi tập đoàn tư bản đỏ VC , đã và đang bán nước Việt Nam cho Tàu cộng) 




Ông ở phía nào hở ông nhà nước ?
Phía dân đen, phẫn uất, chống quân Tàu
Hay phía ngoại bang, bọn người xâm lược
Mà với đồng bào ông lại thù sâu ?



Ông ở phía nào, sao Tàu chiếm biển
Cướp thác,rừng, cướp đảo, giết ngư dân
Ông vẫn nhởn nhơ như không hề biết
Chỉ biết làm giàu, gian ác, bất nhân ???


Chỉ biết vung tay ông tung lưỡi hái
Lưỡi hái bạo tàn, quỉ quyệt, vô lương

Dựng tội nhốt tù, giết người chủng loại
Đàn áp dân lành yêu mến quê hương !


Ông ở phía nào mà khi tổ quốc
Đang trong cơn hấp hối bởi Tàu ô
Sao lại ngồi yên ? Ra  ông bán nước...
Nên cấm dân tôi đòi lại cõi bờ !!!


À, ra thế ! bọn ông, bày tội phạm !
Tội bán giang sơn, tội giết đồng bào
Dân sẽ đứng lên thôi, bình quốc nạn
Núi sông này phải sạch bóng cờ sao !!!


Này, nhà nước, lũ người tay đẫm máu
Máu quê hương và máu của dân lành
Đã đến lúc tiêu tàn loài thảo khấu
Vì núi sông thiêng đã đủ bất bình !



Vì Việt Nam sẽ quật cường ngạo nghễ
Khi muôn dân góp sức dựng sơn hà
Vì chính nghĩa muôn đời là chính nghĩa
Vì gian hùng, nhà nước phải tiêu ma ...


Ngô Minh Hằng

Thursday, August 2, 2012

NGỌN LỬA SOI ĐỜI




Bài thơ này xin được là nén hương chân thành, tiễn đưa Hương Linh bà ĐẶNG THỊ KIM LIÊNG, thân mẫu của cô Tạ Phong Tần đang bị nhà cầm quyền Việt Cộng tại Việt Nam giam cầm vì cô đã chống đối sự bất công và đàn áp người dân trong nước. Khi cô bị nhốt tù thì mẹ cô, bà ĐẶNG THỊ KIM LIÊNG bị nhà cầm quyền Việt cộng bắt phải tố buộc tội con bà là chống đối, âm mưu cùng bọn phản động lật đổ chính quyền. Bà thấy đó là tội vu chụp và từ chối.  Do đó, nhà cầm quyền Việt cộng dùng mọi thủ đoạn áp chế bà . Không chịu nổi sự tàn ác, ngày thứ Hai 30/7/2012, quá phẫn uất, bà đã tự thiêu tại Bạc Liêu, ngay trước cơ quan công quyền Việt cộng.



Việt Nam dân tộc tôi ơi
Khổ chưa, lửa lại thiêu người. Tang thương !!!
 Dân lại chết bởi phường gian ác
Chết đen thui, cháy xám mặt mày !
Hỡi Trời ! Người chết xưa nay
Mấy ai chết thảm thế này: Lửa Thiêu !!!
 Chết một cách không nhiều người chết
Chết đau thương, thảm thiết, đắng cay
Cớ sao dân chết kiểu này ?
Tại dân ? Không đúng ! Tại tay ác quyền !
 Con, đảng nhốt liên miên ngục tối
Tội gì ư ??? Thưa tội YÊU QUÊ !
Thấy dân thấy nước ê chề
Nước thì hẹp lại, dân thì tang thương
 Người con ấy can trường phản đối
Đảng nói là trọng tội, đảng giam !
Giam con, đảng lại dã man
Bắt người mẹ phải tố oan con mình !!!
 Mẹ không tố, điêu linh đời mẹ
Đảng bất nhân bức chế đủ điều
Cuối cùng, mẹ chết lửa thiêu
Hỡi ơi ... nỗi chết qúa nhiều hờn oan !!!
 Cái chết ấy gọi toàn dân nước
Hãy vùng lên dựng cuộc công bình
Trước là cứu chính đời mình
Sau là con cháu, gia đình, làng thôn
 Ta cúi mặt, đảng chôn ta đấy
Hãy ngẩng đầu để thấy giang sơn
Vung tay đập nát oan hờn
Mà đưa tổ quốc qua cơn ba đào
 Khêu ngọn lửa cho cao, cho tỏ
Để gian hùng không chỗ dung thân
Nếu không, nước Việt, toàn dân
Khác gì cảnh Tạ Phong Tần - Kim Liêng !
Sống khôn, Chị thác càng thiêng
Cầu xin Chị giúp con Tiên cháu Rồng
Lấy về bờ cõi non sông
Và đưa dân tộc thoát vòng tang thương
Đau lòng, tôi thắp nén hương
Chia cùng Chị khúc đoạn trường thế gian
Chị ơi, ngày nước Việt Nam
Không còn giặc cộng sẽ làm Chị vui
Cảm ơn ngọn lửa soi đời
Lửa kia sẽ mãi sáng ngời, thiên thu ....



Ngô Minh Hằng


Thursday, July 12, 2012

VÁ CỜ




Em vá đấy ư ... Lá cờ tổ quốc ...
Lá cờ vàng tôi trọn kiếp yêu thương
Ðời tị nạn ôm nỗi hờn mất nước
Còn chỉ lá cờ ... hình ảnh quê hương !
Còn chỉ lá cờ, hồn thiêng sông núi
Dẫu rách bươm đầy dấu tích oan hờn
Nhìn em vá cờ, lòng tôi buồn tủi
Thương quá cờ vàng, xót quá giang sơn ...
Em vá cờ vàng, vá từng vết chém
Vết chém đau thương của bạn - của thù
Ðường chỉ, mũi kim làm tôi bỗng nghẹn
Tôi lại trách mình, một kẻ thất phu !
Tôi lại trách mình hèn hơn giun kiến
Không dám dấn thân lấy lại cõi bờ
Rồi tôi hỏi mình có còn nguyên vẹn
Tổ quốc trong tim và một màu cờ ?
Còn danh dự, còn tự hào, trách nhiệm
Của một người trai mang nợ kiếm cung ...
Hay đã quên rồi quê hương cộng chiếm
Và mặc muôn dân dâu biển bão bùng???
Không, không thể!  khi sơn hà nguy biến
Ta, công dân, bổn phận phải chu toàn
Chỉ mặt độc tài, chung  lời "quyết chiến"
Như Diên Hồng muôn trước đã danh vang !
Không, không thể, biển kia rồi sóng vỡ
Cuốn phăng đi bao ác độc tham tàn
Hỏa sơn kia rồi nổ tung biển lửa
Cho hương hoa lài thơm ngát Việt Nam ...
Vá tiếp đi em. Rồi đêm sẽ cạn
Rồi đến giờ, trời sẽ phải bình minh
Lá cờ vàng sẽ lành từng vết đạn
Mừng một quê hương dân tộc vươn mình ...
Ngô Minh Hằng

Wednesday, July 11, 2012

GIÁ CỦA TỰ DO



GIÁ CỦA TỰ DO
(Gởi về quê hương và dân tộc Việt Nam tôi với tất cả đợi chờ và hy vọng ) 


Ðể có những ngày ở đất Tự Do
Nhờ canh bạc đặt bằng mạng sống chính mình mà tôi thắng được
Dù cơm áo lấy sau đắp trước
Nhưng tôi vui vì tôi được làm người
Những chiều vàng nhìn mây trắng xa trôi
Nhìn bày chim gọi nhau về tổ
Tôi nhớ quê, thương dân tôi cùng khổ
Thiếu áo cơm, thừa nhục tủi phận người
Ôi, những kiếp người chỉ có quyền lập lại trên môi
Chữ "đảng vinh quang" và giơ tay "nhất trí" !
Còn Hạnh Phúc - Tự Do là món đồ hóa trang xa xỉ
Ðảng cấm dân không được đụng vào
Bởi đụng vào, nó sẽ hư hao
Ðảng quang vinh không còn tồn tại nữa
*

Dù sống xa quê
Nhưng tôi theo dõi chuyện nước nhà từng ngày từng bữa
Hồn xẻ đôi, gởi về quê một nửa
Cùng mọi người trong từng bước đấu tranh
Tôi thấy dân tôi đứng lên đòi biển đảo lại cho mình
Thấy đảng nói chẳng làm gì sai phạm
Dù đảng bấy lâu dân lừa, nước phản
Dù đảng dâng Tàu Nam - Giốc- Hoàng Sa
Dù rước Tàu vào bằng thảm đỏ, chiếu hoa
Cúi đầu tùng phục



Tôi thấy đảng hân hoan trong niềm đau quốc nhục
Bảo vệ ngai vàng, đảng bán quê hương
Vì thế, nước tôi có nhiều chuyện đau thương
Như chuyện Việt Nam, ngư phủ 
Ðã vất vả, đời còn thêm thống khổ
Ðánh cá biển mình, "tàu lạ" bắt đem đi
Tàu bắt dân đi, đảng chẳng dám nói gì
Mặc dân chết xác dềnh trên sóng biển
Mặc dân sống kiếp tủi hờn oan nghiệt
Ðảng an nhiên hưởng thụ sang giàu
Như chuyện dân biểu tình đòi đất, chống Tàu
Ðảng sai công an nổi chìm bắt bớ 
Chân đạp mặt người
Tay vòng siết cổ



Ôi, sao dân chống Tàu mà đảng kia hùng hổ
Ðánh bắt dân như tội phạm thế này ?!
Ðáng lý ra đảng phải tiếp tay
Và hãnh diện vì dân can trường, bất khuất
Có chính phủ nào, giặc ngoài vô cướp đất
Dân đứng lên đòi lại núi sông
Lại thẳng tay đàn áp thế này không 
Người yêu nước sao cho là phạm tội ???
Sự thật này đảng không còn thể chối
Là đảng chẳng lụy Tàu bán nước, phản dân
Là nước Việt Nam đã mất từng phần
Ngày nô lệ cộng Tàu không xa nữa!


 

 
Ta không thể ươn hèn
Hãy thắp lên đuốc lửa !
Nếu ta chần chờ sẽ không kịp nữa
Ðảng phản ta, phản nước tự lâu rồi !!!
Ðảng bán nước cho Tàu, ta phải cứu nước ta thôi ...
Nêu chính nghĩa cho sáng ngời chính nghĩa !
Hỡi toàn quốc, hãy đứng về một phía
Ðể nói lên sức mạnh hợp quần
Ðảng đã độc tài, bán nước, phản dân
Thì ta phải đứng lên mà giải đảng !
Hãy xé cờ sao, hãy làm cách mạng
Ðể đáp lời sông núi, quốc dân ơi !!!
Nếu ta không, ô nhục sẽ muôn đời ...
Vì có bao giờ 
Chiến thắng đến khơi khơi
Và Hạnh Phúc Tự Do không phải đổi bằng máu xương, bất khuất ...

Ðấy, giá của Tự Do và muôn đời là thật !
 
Ngô Minh Hằng

TỈNH DẬY ĐI


thơ: Ngô Minh Hằng
nhạc: DânChủCa









 Như chú bé tiếc hoài con dế nhỏ
Ta ngậm ngùi thương mãi một dòng sông
Như tượng đá bâng khuâng hồn thiên cổ
Ta ôm hồn Do Thái đứng hoài mong

Ôi  tổ quốc, quê hương ta sầu hận
Sóng điên cuồng cao ngất ngọn tang thương
Mong đợi mãi ngày nước tuần, dân vận
Sao bao năm chưa xoay chuyển luân thường ?

Sao bao năm vẫn làm người vong quốc
Vẫn đớn hèn trong mộng mị áo cơm ?
Vẫn phân hóa, không sao đoàn kết được
Vẫn đành lòng bán rẻ cả danh thơm !

Vẫn vô tình bán hồn cho quỷ dữ
Mua giàu sang, mua ảo vọng công hầu
Quên tất cả lương tâm và lịch sử
Mặc vong tồn cho thế hệ mai sau !

Tỉnh dậy chứ, sao mê hoài mãi thế ?
Kìa giống nòi thôi đã quá đau thương !
Còn kịp đấy,  tỉnh mau đi mà để
Biết rằng mình còn có một quê hương !!!


 Ngô Minh Hằng