Wednesday, April 13, 2016

DI SẢN BÁC HÙ - Biếm thi THA HƯƠNG












DI SẢN BÁC HÙ
 
(Cảm tác nhân đọc Thỉnh Nguyện Thư của Nguyễn Văn Cu Tèo xin Tông Tông Obama tha tội sách nhiễu tình dục vị thành niên của Minh Béo. Thưa mí các bác, Tha Hương nhà cháu đọc tin nét, thấy sao viết vậy, và chỉ chọc ghẹo nhà đảng và bọn hai mang chứ không dám nói sai cho các đồng chí và Hồ chủ Tịt một ly ông cụ nào như có kẻ đã vu oan cho nhà cháu đâu ạ. Xin các bác nhìn vào những gì nhà cháu viết mà đánh giá thực hư. Cảm ơn các bác.)
 
 
Đảng sai Minh Béo Minh Gầy
Giao lưu, Béo tới xứ nầy, Cờ Hoa
Trước để hốt đô la, thứ thiệt
Sau là đem nghị quyết thi hành
Xóa đi vàng - đỏ lằn ranh
Không còn Quốc - Cộng, chỉ Anh - Em nhà !
Nhưng khốn nỗi hồn ma bác réo
Bác đòi đi với Béo cho oai
Thăm thằng tư bản nước ngoài
Thế là Minh Béo vào vai bác Hồ
Vừa tới Mỹ, thấy cờ đế quốc
Bác reo mừng ô, lước Cờ Hoa!
Phen này, Mỹ lại thua xa
Chờ xem hai bác cháu ta trổ... tài
Rứa là Béo ôm vai bóp vế
Như ngày xưa bác bế từng em
Bú...gì mặt bác tèm lem
Bú mồm, Béo cũng say mèm tiệc xuân!
Hai bác cháu chưa phân cao thấp
Phôn ai chi khẩn cấp thế này ?
Cớ sao cánh sát tới đây...???
Và sao Béo bị còng tay, vào tù ?
Bác ơi... Béo thương bu Béo lắm
Béo nhớ bu, sao cấm Béo về ?
Bác rằng tư bản nhà quê
Thua ta, nó tức, nó bề ta thôi
Bác lúc trước gấp mười mi đấy
Mi, hậu sinh thế ấy thấm gì
Tàu, Tây bác chẳng từ chi 
Thằng nào dám bắt bác đi ra toà ?
Để bác mắng Cờ Hoa một mắng
Dám bày trò bắng nhắng, dở hơi
Còn đem cây đảng nhốt chơi
Ra nòi tư bản muôn đời thù dai !
Này đế quốc, cái loài dãy chết
Thả Béo ngay, vẽ chuyện bày trò
Bác xưa mặc sức xơi no
Biết bao cháu gái bác cho thành bà
Thành tích ấy mới là vĩ đại 
Nên bác là trưởng phái du côn 
Dại khờ, Béo mới biết hôn
Tù chi Béo để tiếng đồn khó thương !
Hãy cho Béo con đường Béo sống
Bắt Béo tù, đảng hổng dzui nha
Bác mà méc lão Ôma
Méc thêm Nghị Phọt Ni A thì mày (California)
Không mất mạng cũng bay mất gióp
Hoặc sà lim lóp ngóp bay bò
Chớ mà mưu kế nhỏ to
Giận lên, bác nện cả lò chúng bay!
Khôn hồn thả Béo ngay tức khắc
Kẻo bác cho đánh thẳng sang đây 
Bảy lăm bác thắng chúng mày
Đến nay chưa ...bại sao bay nhốt tù ?
 
Béo là di sản bác Hù
Bay tù di sản, bác ...xù nhà bay !!!
 
Tha Hương
Theo tài liệu "Vừa tới Mỹ đã ấu dâm" của Hồ Chủ Tịt 2016
 


Vào ngày 10:35 Thứ Ba, 5 tháng 4 2016, Duc Ho <ducminhho@gmail.com> đã viết:

Thỉnh nguyện thư xin Obama tha Minh Béo 



"Bắt giam cầm, phải giam cầm
Cho tâm thần, mới được phần thả ra "

Cộng hoà Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam
Độc lập -
Tự lo - Hạnh phúc
( Đập dập - Tự do - Hạnh phúc )

Kính gửi: Tổng thống Mỹ Barack Obama
Thưa Ngài Tổng thống,

Chúng tôi ký tên dưới đây là đại diện “fan” của Minh Béo, một nghệ sĩ hài hước từ Việt Nam đến quý quốc để, trước là làm ăn kiếm đồng Đô-la USA, sau là mua vui cho một số người Mỹ gốc Việt hay bị buồn ngủ cuối tuần vì trong tuần phải đi cày mệt không nghỉ, nhưng chẳng may, danh hài thiên tài của chúng tôi bị Cảnh Sát của Ngài bắt và truy tố về tội sách nhiễu tình dục trẻ dưới tuổi thành niên, và đang bị tạm giam tại nhà tù Quận Cam tức Orange Countỵ, California, USA,  chờ ngày ra toà, mà dựa vào cáo buộc thì coi như tương lai không khá nổi (1).

Chúng tôi cực kỳ long trọng thỉnh nguyện Ngài Tổng thống Mỹ Obama tha phần phạt cho Minh Béo và khẩn trương thả cậu ấy về với mẹ già trên đất nước CHXHCN Việt Nam anh hùng từng đánh thắng hai tên đế quốc sừng sõ nhất thế giới Pháp và Mỹ, còn bọn Phát xít Nhật, không đánh cũng thắng nhờ chúng đầu hàng quân Đồng Minh do Mỹ cầm đầu; đất nước của Đảng Cộng Sản quang vinh muôn năm; có nền tự do dân chủ gấp triệu lần nên người dân không bị bắt bừa bãi như ở Mỹ, làm đến Tổng thống cũng bị đàn hạch chỉ vì thân mật trên mức bình thường với cô thư ký riêng, trong trường hợp Ngài Biêu Cờ-linh-tơn.

Thưa Ngài Tổng thống,

Chúng tôi biết đây không phải là lần đầu tiên công dân Việt Nam đến Mỹ “giao lưu” bị bắt tại trận phạm pháp; trước Minh Béo đã có Ngài Lê Văn Bàng, đại sứ nước CHXHCN này tại Liên Hiệp Quốc ở Hoa Kỳ, bị bắt quả tang đang trộm sò ngay tại nơi có bảng cấm, mặc dầu Ngài Đại sứ chạy tội bằng con đường “ I no English!” (2)

Ông Đại sứ phạm tội trộm sò, còn lò thêm tội nói dối. Làm đại sứ của một nước, lại là nước “cái nôi của thế giới”, có “Hà Nội, thủ đô của phẩm giá con người”, tại LHQ ở Mỹ mà “I no English” với cái bảng cấm bắt sò; may ra con bò mới tin vì không hiểu tiếng người.

Theo chúng tôi biết, người Mỹ ghét nhất tội nói dối. Ấy thế mà, ông đại sứ Bàng vưà phạm tội bắt trộm sò, vưà mắc tội nói dối với Cảnh sát, lại được Mỹ tha tào.

Thưa Ngài Tổng thống,

Xét thấy rằng: nếu qúy quốc đã tha được một đại sứ Việt Nam XHCN, thì qúy quốc  cũng có thể thả được một anh hề đồng hương ông đại sứ;

Xét thấy rằng: Từ trước tới nay, người Việt XHCN  không chỉ phạm pháp ở Mỹ mà còn vi phạm pháp luật một cách “đại trà” trên nhiều quốc gia khác, như Anh, Thụy Điển, Nhật bản, Đài Loan, Trung Quốc, Thái Lan, Đại Hàn vân vân … và cũng có những phạm nhân được tha cho về nước. Điển hình như :

  - Bác Hồ Chí Minh, Chủ tịch nước Việt Nam Dân Chủ Cộng hoà, trong chuyến đi thăm nước Indonesia vào Tháng 3, 1959, đã vi phạm thuần phong mỹ tục của quốc gia Hồi giáo này bằng cách ôm hôn phụ nữ, nhưng Cha già DT của chúng tôi đã được chính quyền nước chủ nhà nhân đạo khoan hồng tha tào, thay vào đó, chỉ kêu gọi bác Hồ “stop kissing girls” (3)



    Cháu Vũ Kiều Trinh, người phụ trách “Câu Chuyện Văn hoá” của Truyền hình Nhà nước TVT: Năm 2001, được cử sang Thụy Điển 3 tuần. Ngay tuần đầu đã ăn cắp siêu thị và bị tù, nhưng 15 ngày sau được thả, nhờ cha làm quan lớn nên nhà nước CHXHCNVN can thiệp bằng tờ giấy chứng nhận cô em bị bệnh tâm thần(4). Về nước lại tiếp tục dạy văn hoá hàng tuần. Năm 2006, Kiều Trinh lại “công tác” nước Anh, Bệnh tâm thần lại tái phát và cô nàng đã thó chiếc máy ảnh kỹ thuật số trong shop. Và lá bùa hộ mạng Tâm Thần do bác sĩ nước CHXHCN cấp vẫn còn linh nghiệm để cô trở về nước tiếp tục dạy văn hoá cho 90 triệu dân Việt Nam anh hùng (4);



Xét thấy rằng: Sau khi bị bắt, Minh Béo được hai nhà ngoại giao nước CHXHCN VN từ toà Tổng Lãnh sự của họ đã cấp tốc đến nhà tù thăm hỏi, trái với cách đối xử nín khe của họ dành cho những công dân VN khác cũng bị bắt đang khi “lao động hợp tác” ở nước ngoài. Sự quan tâm này của nhà nước CHXHCN sẽ là “tiền đề” cho cái giấy chứng nhận Minh Béo bị mắc bệnh tâm thần mà Toà án của qúy quốc sẽ được trao tận tay, “day tận cánh” tay quan toà USA để xin tha tội cho cậu danh hài. Đúng là danh hài, đang ngồi tù mà cũng tạo được trò cười cho thiên hạ bên ngoài;

Xét thấy rằng: Nước Mỹ là quốc gia giàu lòng từ thiện nhất trên thế giới, một phần do giàu có, nhưng phần chính là do tinh thần Bác ái của Thiên Chúa giáo mà hầu hết dân Mỹ là tín đồ trong đó có Ngài. Mười năm trước, Thủ tướng Phan Văn Khải của nước chúng tôi đích thân đến nhà tỷ phú Biêu Ghết ở Xi-a-tồ (Bill Gates in Seattle) để xin ông bà Tư bản bóc lột ấy làm từ thiện giúp đỡ nước Việt Nam Vô Sản chuyên chính chúng tôi(5);

Xét thấy rằng: còn nhiều thứ như sau ...Nhưng làm mất thì giờ của Ngài quá , nên xét thấy phải ngưng …”xét thấy rằng” nơi đây . Để túm lại một điều vắn tắt:

Kính xin Ngài Obama tha cho Minh Béo.

Trong khi chờ đợi sự đặc xá của Tổng thống nước Mỹ mà Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng của chúng tôi đã hân hạnh được bắt tay, được  đặt chân vào, và được ngồi mông trên ghế Nhà Trắng một lần rồi đi gặp cụ Mác, cụ Lê cũng thoả dạ tấm lòng, bỏ công chống Mỹ cứu nước, kính xin Ngài nhận nơi đây lòng tri ân sâu xa.

God bless America, and God bless you too!

Làm tại Hà Nội , Ngày 4/4/2016

Chủ tịch “Hội những người yêu Minh Béo” vưà được bầu nhưng “fan” chưa bỏ phiếu (Giống như Chủ tịch Quốc hội nước CHXHCNVN vậy)

Ký tên:

Nguyễn văn Cu Tèo
danlambaovn.blogspot.com

 

Tuesday, April 12, 2016

NGÀY QUỐC HẬN PHẢI LÀ NGÀY QUỐC HẬN
















 NGÀY QUỐC HẬN PHẢI LÀ NGÀY QUỐC HẬN

Tin liên mạng: lưỡng Viện Quốc Hội của tiểu bang Virginia đã ban hành một nghị quyết công nhận ngày 30 tháng 4 năm 1975 là ngày Nam Việt Nam (hay cũng có thể gọi là ngày Việt Nam Cộng Hòa). Đó là Nghị Quyết SJR 455 được Thượng Viện Virginia chấp thuận ngày 21/2/2013 và Hạ Viện Virginia chấp thuận ngày 22/2/2013. Với rất nhiều chục triệu người Việt Nam trong và ngoài nước và với tác giả thì ngày 30/4/1975 đã là Ngày Quốc Hận và sẽ mãi mãi là Ngày Quốc Hận bởi những lý do công bình và đơn giản trong bài thơ dưới đây:


NGÀY QUỐC HẬN PHẢI LÀ NGÀY QUỐC HẬN
Trong trái tim, trong sách sử loài người
Để ghi lại ngày tang thương trời đất
Cộng cướp miền Nam, cộng giết cuộc đời

NGÀY QUỐC HẬN PHẢI LÀ NGÀY QUỐC HẬN
Bởi BA MƯƠI, một cuối THÁNG TƯ xưa
Ngày Việt cộng gây hờn oan vô tận
Bức tử miền Nam, qủy quyệt, gạt lừa

NGÀY QUỐC HẬN PHẢI LÀ NGÀY QUỐC HẬN
Bởi đảng trả thù dân chúng miền Nam
Nào "cải tạo", lớp chết vì bất khuất
Lớp chết bịnh, oan, roi, súng, bạo tàn

Lớp bị đảng lừa đi kinh tế mới
Để đảng cướp nhà, cướp của, chia nhau
Mặc dân chết bên luống mì đang xới
Chết bởi muỗi rừng, nắng vội mưa mau

Lớp chết biển khơi trên đường tị nạn
Bị sóng vùi ôm hận đáy trùng dương
Hay hải tặc chặn đầu, không cách thoát
Hoặc tàu hư, lạc lối giữa đêm trường

NGÀY QUỐC HẬN PHẢI LÀ NGÀY QUỐC HẬN
Ngày đau thương của nước Việt Nam mà !
Vì đảng đã coi người như thú vật
Cũi sắt, dùi cui thống trị dân nhà

NGÀY QUỐC HẬN PHẢI LÀ NGÀY QUỐC HẬN
Thôi chớ vẽ vời thay chữ, đổi tên
Thay đổi thế nào vẫn kìa, sự thật
Sự thật kinh hoàng của THÁNG TƯ ĐEN !

Sự thật dã tâm của bày ác thú
Biến Việt Nam thành quận, hạt của Tàu
Bắt dân tộc sống nhục nhằn đói khổ
Để bạc tiền, ngôi vị đảng chia nhau ...

Này hỡi đảng và những con tương cận
Ván cờ vào phút chót, tỉnh đi thôi !
NGÀY QUỐC HẬN PHẢI LÀ NGÀY QUỐC HẬN
Lương tâm đâu, sao chối bỏ tiếng người ???


Ngô Minh Hằng
 07/04/2013


Thursday, April 7, 2016

TRƯỜNG CA CHO THÁNG TƯ ĐEN





TRƯỜNG CA CHO THÁNG TƯ ĐEN
(Gởi đảng viên các cấp của nhà nước CSVN.
Riêng tặng đồng bào Việt Nam, những người thực sự yêu và tôn trọng tự do, nhân bản, quốc nội và hải ngoại)
 
 

Mỗi tháng Tư về, tôi lại làm thơ
Thả bay khắp trời liên mạng
Những bài thơ nói về tội đảng
Nói thẳng, nói ngay và nói rất chân tình

Tôi nói rằng quê đang thét tiếng bất bình
Và nói đảng đã trong giờ tận tuyệt
Ngàn núi lửa đang vươn mình rung chuyển
Đợi giờ thiêng, đồng loạt, nổ bùng ra ..
Trận địa chấn này cho chính đảng gây ra
Cứ gian ác là tự đào lấy huyệt
Màn sắp hạ rồi, tuồng vào đoạn kết
Bởi tàn hung thì sẽ gặp hung tàn !
Và nói rằng
Dân tộc Việt Nam
Những Hưng Đạo sẽ chung tay làm tròn lời thề sông Hoá
Để giang sơn có một mặt trời sáng tỏa
Xóa đi bóng tối điêu tàn
Bóng tối kinh hoàng của những trại giam
Của xích xiềng, của mồ chôn tập thể
Của tám chục triệu dân lành nghẹn ngào mắt lệ
Cho Việt Nam vàng một màu cờ

Mỗi tháng Tư về tôi lại làm thơ
Bằng nỗi xót xa từ trong tiếng thở
Cho những mẹ những cha,
Những anh chị em  và những chồng, những vợ
Những sinh viên học sinh
Những trẻ mồ côi, bụi đời, đầu đường góc chợ
Rằng tôi thương hết mọi người
Nhưng, ngủ giấc đã dài, tỉnh dậy đi thôi !
Tỉnh để dựng công bình cho dân nước
Đừng mãi cúi đầu, cầu an, khiếp nhược
Hãy ngẩng lên và đứng thẳng làm người
Làm rạng giống nòi khắp chốn, khắp nơi
Nhận trách nhiệm khi nước nhà hưng phế
Hãy tỉnh dậy, chạm tay vào thực tế
Đừng mãi ngồi than khóc để ngày qua
Già nhắc cháu con nối nghiệp ông cha
Trẻ can đảm bước vào giờ lịch sử
Khơi đuốc lửa hồng, can trường lên chứ
Hỡi Triệu, Trưng, Nguyễn Huệ, hỡi Ngô Quyền !
Cọc nhọn, tre ngà, ngựa sắt, nhung yên
Còn cả đấy, hãy mau mà thừa kế
Dù gió lớn, vững tay chèo, ta nhé ...
Mây tan đi, nhất định phải quang trời !
Ta sẽ đưa thuyền đến bến, đến nơi
Ý dân muốn thì lòng trời phải tựa
Đều bước nhé, hỡi muôn ngàn đuốc lửa
Nếu không đi, ai có đến bao giờ ....

Cứ tháng Tư về tôi lại làm thơ
Gởi các đảng viên, những người lãnh đạo
Con đường đó, đảng các ông xây bằng gian manh, lừa đảo
Nên những oan hồn đang đợi ở đầu kia
Nếu ông hỏi
Họ đợi chờ chi ?
Thưa, họ đợi một công bằng vay trả
Đừng tưởng bạo tàn rồi không sao cả
Sẽ bình yên hưởng thụ sang giàu
Không !
Ông đảng viên ơi !! Không đúng thế đâu ...
Trồng cây nào ông ăn trái nấy
Và vay làm sao thì ông phải trả về làm vậy
Chính con cháu ông sẽ đến đòi ông đấy
Hoặc cháu con ông trả nợ cho người
Ông phải tin
Vì đó là luật công bằng muôn thuở ông ơi
Và của vòng huyền vi nhân  quả
Hơn nửa thế kỷ dài
Dưới tay các ông bao triệu người gục ngã
Máu xương, sông núi hoang tàn
Dân chúng ba miền đói khổ lầm than
Trong khi các ông thừa tiền du hí
Bản Giốc, Nam Quan, Trường - Hoàng Sa cũng bị
Các ông cắt bán cho Tàu
Tội các ông nhiều, kể chẳng hết đâu
Hãy đợi ngày đền trả
Nhưng ngay bây giờ
Phải dừng lại những mị lừa gian trá
Đừng gây thêm tội ác tầy trời
Mau ăn năn và sám hối đi thôi
Rồi quay về với quê hương, dân tộc
Hãy tạ tội với những linh hồn oan khốc
Với người tù và ba cõi Bắc - Nam - Trung
Với quê hương
Hãy mau quì trước cửa đền Hùng
Thắp một tuần nhang xin ơn đại xá
Bởi tội ác đã đến giờ phải trả
Mau lên kẻo chẳng kịp nào
Nếu chờ đến lúc vùng lên của tám chục triệu đồng bào
Thì e rằng qúa trễ ...

Hỡi quân đội, công an, các đảng viên tuổi trẻ
Cứu muôn dân, mau đập vỡ giáo điều !
Phá nát xích xiềng, xây dựng nhé, tin yêu
Đem lại cho đời: Tự Do, Công Bình, Nhân Bản !
Không thể nữa, cúi đầu vâng lệnh đảng
Hãy hiên ngang mà để tiếng thơm đời

Người ta sống để làm người
Sống làm sâu bọ, hỏi thời sống chi ?
Đứng lên, ngạo nghễ mà đi
Đừng hèn hạ sống, sống quì, sống khom !
 

Ngô Minh Hằng


 


Tuesday, April 5, 2016

HÃY ĐỂ CHO ĐỜI NHỮNG THÁNG TƯ

























HÃY ĐỂ CHO ĐỜI NHỮNG THÁNG TƯ



Lại tháng Tư về nữa đấy sao ?
Còn đây vết chém tháng Tư nào !  
Đau thương vẫn đắng khung trời cũ
Máu vẫn tuôn rơi, lệ vẫn trào
 *
Vẫn những gông xiềng, vẫn oán than
Người dân chân chính vẫn cơ hàn
Độc tài, bạo chúa, thêm tàn bạo
Nửa thế kỷ buồn. Ơi, Việt Nam !!!
 *
Vẫn những nhà giam, những trại tù
Nhốt người yêu nước, nhốt người tu !
Ba miền sông núi đau từng tấc
Miệng xóa, tay khơi lửa hận thù !
 *
Xin hãy nhìn xem đất nước nhà
Đâu rồi quần đảo của Hoàng Sa ?
Nam Quan, Bản Giốc còn không nhỉ
Ai cắt dâng người sông núi ta ???
 *
Hí hửng cầm tiền, mẹ bán con
Vì đâu luân lý cũng không còn ?
Than ôi, xã hội suy tàn thế
Lòng hỡi!  ai cùng với nước non ???
 *
Em bé không quen cảnh học đường
Tương lai tuổi trẻ mịt mù sương
Má hồng con gái, xuân chưa thắm
Sao đã giang hồ, đã  phấn hương !?
 *
Nòi giống đau thương đến nỗi này
Hỏi rằng trách nhiệm của ai đây ?
Thất phu cũng thẹn hồn hưng phế
Hào kiệt anh hùng lại bó tay ???
 *
Xin hãy cùng chia những hận sầu
Để mà kẻ trước bảo người sau
Đứng lên, gom gió ta làm bão
Rửa hận sơn hà, gắn nỗi đau
 *
Quang phục, cùng nhau dựng lại nhà
Tô bồi truyền thống của Ông Cha
Xây đời hạnh phúc, nền dân chủ
Bằng trái tim hồng, ta với ta
 *
Hãy để cho đời những Tháng Tư
Hết đau, hết nhục, hết lao tù
Quê hương  hết bóng quân tàn bạo
Ba cõi vàng tươi một sắc cờ


Ngô Minh Hằng





Wednesday, March 30, 2016

CỘT MỐC OAN HỜN














CỘT MỐC OAN HỜN
( tin báo:  Đầu năm 2002, nhà đương quyền CSVN đã đặt cột mốc cái thứ nhất mang số 745 tại Móng Cái, phần đất trước của Việt nam, nay là điểm phân chia biên giới mới giữa Việt Cộng và Trung Cộng. Cột mốc cái cao gần hai mét và làm bằng đá khối.  Ngoài chữ số ghi kilomet, mốc cái còn có quốc huy của CSVN và cờ đỏ sao vàng. Ngày 13/7/2002 CSVN khánh thành đặt cột mốc thứ hai mang số 102 tại tỉnh Lào Caị Phần đất này trước đây cũng thuộc Việt Nam)



Ai đem phiến đá vô hồn
Biến thành Cột Mốc Oan Hờn, hỡi ai !!!

Núi cao soi bóng sông dài
Sao thu hẹp để u hoài núi sông ?
Nỗi đau đã nhức mọi lòng
Nỗi hờn tươm máu triệu dòng lệ chan
Bao đời mốc tại Nam Quan
Sao nay Móng Cái, Hà Giang hở Trời !?
Vết dao, cột mốc, còn tươi
Cắt da thịt Mẹ chao ơi, bạo tàn !!!
Hỡi Bản Giốc, hỡi Nam Quan
Sao đem đất nước Việt Nam  dâng người ?
Đất ta, xương máu, cơ ngơi
Ông cha ta đã bao đời dựng xây
Quyền chi cắt đất dâng thày ?
Tại sao làm nước non này đau thương ???
Niềm đau, nỗi nhục quê hương
Hỡi ai, tráng sĩ, tuốt gươm báo đền!

Ta ơi, toàn quốc đứng lên !
Nhổ phăng cọc mốc oan khiên, xây đời ...


Ngô Minh Hằng

2002

Friday, March 18, 2016

ĐẢNG PHẢI CHẾT VÌ DÂN ĐANG LỚN DẬY

















ĐẢNG PHẢI CHẾT VÌ DÂN ĐANG LỚN DẬY
(Cảm nghĩ  khi đọc bản tin em Nguyễn Mai Trung Tuấn, 15 tuổi, bị đảng CSVN  tuyên án em hai năm sáu tháng tù vì tội chống lại người tới cướp nhà em, hành hung cha mẹ của em. Gởi đảng CSVN các cấp. Thân mến gởi Quê Hương và Đồng Bào VN mọi lứa tuổi.)


*
Này ta bảo hỡi tà quyền Việt cộng
Bọn cướp ngày gieo tang tóc hờn căm
Đã cướp nhà dân bay còn ác độc
Nhốt dân tù, tù cả tuổi mười lăm !
*
Đảng hãy nhìn đi khắp Nam Trung Bắc
Bao dân lành đảng hóa kiếp dân oan ?
Khiếu kiện trên tay, lệ đầy trong mắt
Cả chục năm rồi đói lạnh lang thang ...
*
Hãy nói ta nghe, Nguyễn Mai Trung Tuấn
Có tội gì khi em giữ nhà em ???
Nếu như đảng đừng đánh người, cướp đất
Ai đánh lại bay hở những tên hèn ?!
*
Ta bảo thật, dù con ong, cái kiến
Phá tổ nó ư ? kiến sẽ giơ càng
Ong cũng chích - dù chích rồi sẽ chết
Thà chết anh hùng, ý nghĩa, vẻ vang !!!
*
Trả lời thiệt nghe, hỡi quân tàn ác
Ai đuổi bay đi, cướp đất, đánh người
Bay có bất bình, đứng lên phản kháng
Có đánh lại không hay chẳng một lời ?
*
Trả lời thật đi, non sông nước Việt
Quan, Giốc, Hoàng Sa ai bán cho Tàu?
Trả lời mau, ngư dân trên biển biếc
Tàu giết dân, sao đớn mạt cúi đầu ???
*
Bay hèn lắm! Với Tàu bay hèn thế !
Nhưng xó nhà bay đàn áp dân đen !
Khánh kiệt lương tâm, đánh già, hiếp trẻ
Gần thế kỷ rồi, tàn ác đã quen !!!
*
Hai năm rưỡi tù Nguyễn Mai Trung Tuấn
Đảng thấy hèn chăng? Đảng có nhục chăng ?
Dại chợ khôn nhà, cối xay ăn quẩn
Lạy cộng Tàu, ức hiếp trẻ mười lăm !!!
*
Tỉnh lại nhé, khôn đi, nhìn thế giới
Cùng muôn dân, trổi dậy, giữ sơn hà
Còn mông muội thì chỉ vài năm tới
Nước hóa làng Tàu, trắng mắt bay ra !!!
*
Nước hóa làng Tàu thì bay cũng chết
Ngai vàng bay rồi cũng nát như tương
Đảng của bay tàn dưới nanh vuốt Chệt
Chỉ tội dân thành Tây Tạng, Tân Cương !!!
*
Đảng, muốn sống, hãy anh hùng mà sống
Tổ quốc cần người cứu thoát lâm nguy
Còn bán nước, luồn Tàu, buôn nòi giống
Là sống hèn thì đảng chết ngay đi !!!
*
Đảng phải chết vì dân đang lớn dậy
Qua đau thương dân đã đủ trưởng thành
Đảng không chết, dân cũng chôn đảng đấy
Để muôn đời chính nghĩa được vinh danh !!!
Ngô Minh Hằng

2 năm 6 tháng tù cho Trung Tuấn

  • 2 tháng 3 2016





L




uật sư Nguyễn Văn Miếng cho biết Trung Tuấn nói lời sau cùng rằng "Bị cáo không phạm tội và xin về đi học"
Tòa án nhân dân tỉnh Long An tuyên phạt Nguyễn Mai Trung Tuấn 2 năm 6 tháng tù giam trong phiên phúc thẩm trong lúc luật sư Nguyễn Văn Miếng nói ‘một ngày tù với Tuấn cũng là oan’.
Trong phiên xét xử sơ thẩm ngày 24/11/2015, Tòa án Nhân dân huyện Thạnh Hóa, tỉnh Long An đã tuyên án 4 năm 6 tháng tù đối với Trung Tuấn, sinh năm 2000, về tội ‘chống người thi hành công vụ’ và ‘cố ‎ý gây thương tích’ theo Điều 104 Luật hình sự nước CHXHCN Việt Nam.
Đồng thời bị cáo phải bồi thường 42 triệu 600 ngàn đồng cho người bị hại là ông Nguyễn Văn Thủy, Trưởng công an huyện Thạnh Hóa.
Ông Thủy là người tham gia đoàn công tác vận động cưỡng chế giải phóng mặt bằng để thực hiện dự án đê bao chống lũ trong địa bàn huyện được thực hiện ngày 14/4/2015.
Hôm 2/3, luật sư Nguyễn Văn Miếng - người đại diện pháp l‎ý của Nguyễn Mai Trung Tuấn, nói với BBC từ Long An: “Chín luật sư đã cố gắng hết mức bào chữa theo hướng vô tội để có được bản án công minh cho Tuấn nhưng cuối cùng thiếu niên này cũng phải chịu mức tù giam như vậy, dù theo tôi, một ngày tù với Tuấn cũng là oan”.






“Các luật sư đề xuất trong trường hợp mức án dưới 3 năm tù thì cho Tuấn hưởng án treo nhưng Hội đồng xét xử không chấp nhận. Có một điều quá đáng là ông ngoại của Tuấn không dự phiên tòa xử cháu do bị ủy ban xã mời triệu tập bất thường hôm 2/3 do người này cũng đang bị án treo”, luật sư nói thêm.

‘Chính trị hóa’

Luật sư Miếng nhận định: “Vụ án Trung Tuấn đã bị ‘chính trị hóa’, do yếu tố cưỡng chế đất đai và người dân không đồng ý mức bồi thường nên đã có những lời lẽ không hay về Đảng Cộng sản, khiến cơ quan tố tụng không hài lòng. Tuy vậy, điều này chỉ thể hiện trong bút lục chứ hội đồng xét xử không đề cập trong phiên tòa”.
“Thêm vào đó, bản kết luận giám định pháp y về mức thương tật 35% của ông Thủy khiến Tuấn bị khép tội ‘cố ý gây thương tích’. Cũng cần nói rõ là bản kết luận này bất thường do là bản photocopy và còn đóng dấu mật”, ông Miếng nói.
Hôm 2/3, khoảng 100 người tham dự gồm nhiều nhà hoạt động cho biết họ không được vào tòa mà phải theo dõi qua loa phát thanh ngoài sân, dù phiên tòa được thông báo ‘xử công khai’.
Một nguồn tin cho BBC biết trong phần tranh tụng giữa các luật sư bào chữa cho Trung Tuấn, loa bên ngoài đã bị vặn nhỏ xuống. Một người dân Đồng Tháp lên tiếng phản đối đã bị công an câu lưu.
Ngày 1/2/2016, tại tòa Thạnh Hóa, sau khi khai mạc được 1 giờ, Hội đồng xét xử đã quyết định tạm hoãn phiên tòa phúc thẩm lưu động xử Trung Tuấn, khi tám luật sư tham gia vụ án nêu ra các vi phạm tố tụng.
Luật sư Nguyễn Văn Miếng cho biết, những vi phạm được đưa ra là ‘đơn khiếu nại giám định pháp y không được giải quyết’, ‘giám định viên, nhân chứng, cùng cha mẹ bị cáo không được triệu tập’.
Cùng thời gian, các luật sư đã gửi đơn kiến nghị yêu cầu thiếu niên Tuấn được tại ngoại về ăn Tết Bính Thân nhưng không thành công.


Thursday, March 17, 2016

ĐỨNG LÊN, VIỆT NAM !







ĐỨNG LÊN, VIỆT NAM !
(Gởi về Quê Hương và Đồng Bào Việt Nam thân mến tại quê nhà. Xin Quí Bạn vì sự tồn vong của đất nước mà vui lòng chuyển bài thơ này đến thân nhân và bằng hữu của Quí Bạn tại VN. Tác giả xin ghi ơn Quí Bạn.)


Dầu cô đơn bước ta đi
Nhưng vì sông núi, sá gì nguồn cơn
Và dù mưa lạnh, đường trơn
Ngày cam nỗi khách, đêm hờn tình quê
Trong ta vẫn mộng ngày về
Trong thơ vẫn những tái tê vắn dài
Nhức lòng nghĩ đến nay mai
Quê ta nhưng nếu… tên ai …chủ quyền ...
Thì quê đau đớn vô biên
Thì ta tội với Tổ Tiên càng nhiều
Gương đây, đâu hỡi nhiễu điều
Sao không phủ để mỹ miều Rồng Tiên ?
Và đâu hào khí, ba miền
Đâu người Hưng Đạo, Ngô Quyền, Quang Trung ?
Đâu Quốc Toản, đâu Đặng Dung
Đâu Trần Bình Trọng, Triệu, Trưng, Lê Hoàn ?
Xin vì tổ quốc Việt Nam
Vung gươm thét tiếng hờn oan sơn hà !
Đảng dù ba triệu ác ma
Nhưng ta chín chục tinh hoa giống nòi
Ta phải tiến, đảng phải lùi 
Nếu không, sông núi, hỡi Trời... càng đau !
Giết dân, quì lạy giặc Tàu,
Đảng xin làm kiếp chư hầu, hèn thay !
Ta không cần loại đảng này
Nhà ta, ta đứng lên ngay, giữ nhà
Tàu mà đô hộ nước ta
Thì dân tộc với sơn hà vỡ tan ...

Đứng lên, toàn quốc, Việt Nam  !
Diệt Việt cộng, đập giàn khoan của Tàu …
Đưa quê đến với hoàn cầu
Đưa ta đến chỗ mạnh, giàu vẻ vang !!!


Ngô Minh Hằng