Saturday, March 19, 2011

SAU CƠN HỒNG THỦY


Kẻ chết yên bề nơi vĩnh cửu
Thương người sống sót, sống lênh đênh
Một đời tạo dựng, vùi theo sóng
Còn chỉ tình thương của thế nhân !<!-- Read more -->

Còn chỉ căn nhà trôi mất mái
Những tường nghiêng đổ, những nền trơ
Một vùng  tử địa ngây sầu thảm
Dâu biển tang thương qúa bất ngờ

Còn chỉ não nề muôn tiếng khóc
Bên ngàn nấm mộ đất còn tươi
Có người vợ trẻ lòng tan nát
Ôm chặt con thơ đứng lặng người !

Cạnh những hoang tàn, hai đứa bé
Khóc cha, khóc mẹ, khóc người anh
Từ đây trên bước đời xuôi ngược
Hai bóng bơ vơ cuộc lữ hành !


Đâu những xum vầy, đời hạnh phúc
Bếp reo, lửa ấm, tiếng cươì vui
Một cơn hồng thủy đi qua đó
Để lại thương đau ngập cõi đời !

Để lại nhân gian đầy khổ lụy
Những thân tàn phế, những lòng đau
Những giờ kinh hoảng trong tâm tưởng
Những cuộc chia ly vạn cổ sầu !!!

Ôi, biết bao giờ hàn gắn được
Một phần đau đớn với hư hao
Tình thương ! xin mở lòng nhân loại !
Rộng gởi cho nhau chút ngọt ngào ...

Ngô Minh Hằng

No comments:

Post a Comment