BỘC BẠCH
Nói
thẳng nhiều khi cũng thấy phiền
Thấy
phiền rồi thẳng bảo là ... nghiêng ?
Nghiêng
ư? chẳng thể , vì không thật !
Mà
thật thì mang lắm lụy phiền !
Phiền
lụy, có chi bằng ... lội ngược ?
Hân
hoan, bởi thế phải ... đi nghiêng ?
Thôi
thì đành vậy, trời sinh tính
Bộc
bạch tình quê, mặc kẻ phiền !
Ngô
Minh Hằng
Bài hoạ 1:
CHO
QUA
Cuộc sống nhân gian có lúc phiền
Đời
người khi quẩn tựa cây nghiêng
Rủi
may đen đỏ làm sao biết?
Vận
hạn hên xui nghĩ mới phiền !
Đừng
giống người say thân ngã ngã
Không
như kẻ tỉnh đầu nghiêng nghiêng
Ngã
nghiêng...nghiêng ngã, ôi thân phận
Như
giấc mơ, ta gác mối phiền.
Trịnh
Cơ
31/07/2013
Bài
họa 2 :
Làm
người sao tránh khỏi buồn phiền ?
Phiền
nhứt là khi bị ngã nghiêng
Nghiêng
quá cho nên cần phải chống
Chống
không vững chắc chuốc thêm phiền
Phiền
sao đời vẫn nhiều gian dối
Dối
lắm người đành chịu ngã nghiêng
Nghiêng
ngã phải chăng là số kiếp ?
Kiếp
người trần thế, kiếp buồn phiền ?
CỎ
DẠI
Bài
tự họa 3
ĐỦ KIỂU
PHIỀN
Thưa
bạn, nhân gian quả rất phiền
Dù
đi lối thẳng hoặc đường nghiêng
Bởi vì mưa
nắng gieo hờn tủi
Do đó tâm
tư hứng lụy phiền
Ái
ngại, có thương dòng nước ngược
Ngậm
ngùi dầu xót bóng chiều nghiêng
Khốn nhưng con tạo đành hanh lắm
Cứ
kiếm mà trao những muộn phiền
Song
Châu Diễm Ngọc Nhân
Bài
họa 4
Chẳng
Sợ Phiền
Thời thế đổi thay lắm chuyện phiền
Tùy
cơ, nhiều kẻ chọn đi nghiêng.
Đi
nghiêng, nhân-cách không đoan-chính,
Đứng
thẳng, đối đầu với muộn-phiền.
Truyền-thống
Quốc-gia đường chính-nghĩa,
Thiên-đường
Cộng-sản nẻo tà nghiêng.
Chính
tà, kim cổ không hòa-hợp.
Lối
thẳng ta đi! chẳng sợ phiền.
Nam Phong
No comments:
Post a Comment