Thursday, October 13, 2011

MÙA THU HOA BƯỚM QUÊ TÔI


 

 

Thu về, tôi nhớ quê tôi qúa
Quê thuở vào thu nắng ửng vàng
Đàn bướm yêu đời khoe cánh mỏng
Nhởn nhơ bay lượn khắp thôn trang


Như thơ, cánh bướm đi tìm mật
Trong những đài hoa nhụy ngọt lừ
Nghiêng mắt ngây nhìn chàng bướm trẻ
Hoa cười với bướm, nụ vô tư ...


Quê tôi hoa bướm là như thế
Đẹp đến vô cùng một bức tranh
Nhưng một muà Thu hoa bướm khóc
Muà Thu, ai xé mộng an lành !!!


Mùa Thu, từ đấy là tai họa!
Cách mạng làm quê bặt tiếng cười
Đá núi, cây rừng không tiếng thở
Chỉ còn tiếng lệ tủi hờn rơi....


Mùa Thu vẫn đến trên màu lá
Nhưng bướm, nhưng hoa đã rã tàn
Đã dưới hoang mồ oan ức chết
Bởi lời lừa mị: Cứu Giang San !


Giang san, bảo cứu mà chia cắt
Đất, biển, dâng cho lũ cộng Tàu
Giải phóng: nhà tù xây khắp nước
Hòa bình: dân tộc lại hờn đau !


Đã gần ba chục muà Thu chết
Hoa bướm thiêng ơi, thức dậy nào !
Hỡi những hoả sơn, hồn chính khí
Đến hồi lửa rực, ngất trời cao !


Lửa ơi, đốt sạch đi tàn bạo
Dựng lại tình quê ngát bốn mùa
Để lối Thu về, hoa bướm mộng
Hoa cười với bướm: Nụ cười xưa !...


Ngô Minh Hằng

No comments:

Post a Comment