Sunday, March 18, 2012



ĐỌC BỨC KHÁNG THƯ

(Cảm xúc sau khi đọc bức kháng thư của bà Nguyễn Thị Kim Chung viết tại Hà Nội ngày 8 tháng 7 năm 2002 gởi đến nhà đương quyền Cộng Sản Việt Nam phản đối việc nhà nước bắt giữ con bà là Cử nhân luật Lê Chí Quang, sau khi Lê Chí Quang vì yêu quê hương, đã viết những bài "Góp Ý sửa đổi Hiến Pháp" và bài "Hãy Cảnh Giác với Bắc Triều" khi thấy nhà cầm quyền CSVN dâng Nam Quan và Bản Giốc cho Trung Cộng)
Kháng thư, tôi đã bao lần đọc
Càng đọc, càng thương qúa, phận người !!!
Từng chữ mà như từng tiếng khóc
Cho đời nghiệt ngã  nước dân tôi !
Kháng thư, người Mẹ thương con, viết
Bằng cả niềm đau, nỗi uất hờn
Có giọt máu hồng trong giọt lệ
Trong từng nét chữ rất cô đơn !
Kháng thư, Mẹ gởi cho nhà nước
Phân giải, mong con được thả về
Bởi đúng tinh thần trong hiến pháp
Con bà góp ý, dựng xây quê !
Nhưng sao khi góp lời xây dựng
Nhà nước giam ngay, khép tội liền ???
Không đợi điều tra, không đợi xử
Chẳng màng luật pháp, kệ oan khiên !
Người con trai ấy, con duy nhất
Đau ốm nhiều năm, bịnh hiểm nghèo
Nhưng bởi nồng nàn yêu đất Tổ
Thấy người bán nước, vội chuông reo....
Nam Quan, Bản Giốc là xương máu
Sao  bỗng ngang nhiên cắt hiến người ?
Nỗi nhục, nỗi hờn đau tấc dạ
Nên chàng trai ấy phải làm thôi !!!
Chàng can đảm quá, anh hùng quá
Đã rất hiên ngang đối diện đời
Ơi những trai Hồng, ơi gái Lạc
Đọc thư, nhiệt huyết có bừng sôi ???
Đọc thư, có  thấy thương người Mẹ
Thương nước, thương dân, xót chính mình ?
Dưới ánh bạo quyền kia thống trị
Dân thì khốn khổ, nước điêu linh !
Kháng thư, chưa đọc, xin tìm đọc
Đọc để mà thương những phận đời !
Mà dựng công bình, xây đất nước
Gieo mầm nhân bản, Việt Nam ơi !!!
Ngô Minh Hằng

No comments:

Post a Comment