Thursday, December 29, 2011

TIẾNG KHÓC BÊN TRỜI


Ai "về du lịch Việt Nam" (1)
Cho tôi nhắn gởi đôi hàng ai ơi
Rằng tôi thương lắm quê tôi
Vì quê có nửa phần đời ấu thơ
Có lời ru mẹ ầu ơ
Có dòng sông bạc, có bờ tre xanh
Có chiều nắng đẹp như tranh
Áo ai bay trắng Sài Thành như mây
Từ cơn hồng thủy về đây
Thì quê là những tháng ngày thê lương
Em thơ khóc tuổi thơ buồn
Mẹ già ôm nỗi đoạn trường đớn đau
Sinh ly tử biệt nghẹn ngào
Núi sông dưới lớp sóng đàọ Than ôi!
Đỉnh son rợn tiếng ai cười
Vỉa hè mắt lệ ai người chứa chan
Ngục tù nào ngất hờn oan
Ánh đèn nào tạo hàng đàn thiêu thân?
Người về, xin hãy dừng chân
Ghé thăm hoả ngục dương trần lửa reo
Để tai nghe tiếng dân kêu
Mắt kia để thấy muôn điều lầm than
Hỡi người "du lịch Việt Nam"
Về quê, thấy cảnh cơ hàn, có vui ???
Biết chăng, có kẻ bên trời
Thương quê ? Thương lắm. Về chơi ? Không về !
Nhắn người nếu thật thương quê
Nhân quyền xin góp lời thề đấu tranh!

Ngô Minh Hằng

 

No comments:

Post a Comment