Thursday, September 29, 2016

CHUYỆN THÀNH HỒ 18 - Thơ THA HƯƠNG

Thưa Các Bác,
Chuyện Thành Hồ, ký sự của Tha Hương là những mẩu đối thoại bằng thơ  qua những nhân vật tưởng tượng là hai chàng trai bình dân tên Tư và Tám,  sống tại ngang cùng ngõ cụt ở Sài Gòn  mà Tha Hương nhà cháu ..." nghe " và  ghi lại.  Xin mời các Bác theo dõi những câu chuyện họ trao đổi với nhau để ... giải sầu trong thời kỳ ĐỒ ĐỂU của đảng CSVN. 

















CHUYỆN THÀNH HỒ 18 -  TRAI BÁN THẬN, GÁI BÁN THÂN
                                                                        
                                                                                
                                                                            
      -  Anh Tư, tui nói nghe nè
Nước ta lắm chuyện thảm thê chưa này !
Trẻ đi học đu dây tới lớp
Hễ cãi nhau là bợp nhau ngay
Múa chân rồi lại múa tay
Cứ như phim chưởng hằng ngày mới kinh
Quan chức cũng bất bình quan chức
Vì lợi quyền, ganh tức, giết nhau
Đảng ta bán nước dư giàu
Còn dân cơm thiếu lấy đâu no lòng
Lúa khô cháy, ruộng đồng trơ đất
Cá tôm vì độc chất chết queo
Người dân đói qúa hóa liều
Bán thận, mong thoát cái nghèo, no cơm
                                                              
     -  Thằng Tám ạ, oan hờn là thế 
Từ Hồ dê đặt ghế bạo quyền
Thì dân đau khổ triền miên
Đói cơm rách áo ba miền xác xơ
Chỉ có đảng xưa giờ là bảnh
Ngồi đầu dân sống cảnh đế vương
Chúng xây xã nghĩa thiên đường
Xô dân vào chốn đau thương mịt mờ
Thiếu nữ Việt đứng chờ Hàn, Chệt
Lựa từng thân như vịt như gà
Trần truồng, không vải che da
Đảng không biết nhục nữa mà, nói chi ...
Giờ trai tráng lại đi bán thận
Nghe mà đau, mà hận, Tám ơi...
Việt Nam khổ quá vậy Trời ?
Trai đi bán thận, gái thời bán thân !!!
                                                                 
   -  Cũng tại bọn giết dân bán nước
Chớ Tư coi thời trước Bảy Lăm
Học đường trai gái ngoan, chăm
Không ai làm xấu tiếng tăm tông đường !
Gia đình xưa yêu thương gắn bó
Xã hội xưa vốn có kỷ cương
Mặc dù cộng tạo chiến trường
Gia đình, xã hội, học đường vẫn vui...
                                                            
   - Đúng vậy Tám chẳng người bán thận
Và đố Tàu dám lấn nước ta
Gái không phô thịt bày da
Để cho Hàn, Chệt nó rà nó soi
Vì sao phải thận người đem bán ?
Thận bán rồi, lực cạn, sức vơi
Trai bao nhiêu thận hở Trời
Gái thân bao tấm mà vùi lấm thân !?
                                                           
    - Trời cao xin ghé mắt gần !!!
Diệt bày ác cộng để dân sống còn ...
  
 *

Tha Hương

No comments:

Post a Comment