Wednesday, November 9, 2016

ĐOẢN THI MÙA THU

 



ĐOẢN THI MÙA THU


HIU QUẠNH

*
Mùa thu ngồi viết đoản thi
Đau hồn vong quốc viết gì hỡi Thu ?
Quê thì tít tắp, mịt mù
Người yêu cũng đã phiêu du mây trời
Cô đơn còn chỉ ta thôi
Giấy nhàu, mực úa viết lời thương quê
Đọc lên lòng thấy não nề
Xé đi lại thấy tứ bề quạnh hiu ...

o0o

ĐIÊU TÀN

*

Có cần đặc biệt hay chăng ?
Không cần - Cần chỉ công bằng mà thôi !
CÔNG BẰNG: cần thiết trên đời
Mà sao khan hiếm quá trời, lạ không ?!
Trong khi thiên vị, bất công
Lại thừa thãi qúa trong lòng nhân gian
Tại sao đời lắm hờn oan
Phải chăng vì tại ĐIÊU TÀN NHÂN TÂM !?


o0o


GIAN - NGAY


*

Thì ra trong thế gian này
Kẻ gian thu lợi, người ngay thiệt thòi
Kẻ gian, mục đích đặt rồi
Thì không ngại đạp lên người mà đi
Người ngay, chọn lối từ bi
Không vì tư lợi, sân si hại người
Gian - ngay, hành xử trên đời
Tạo nên tiếng khóc, nụ cười thế nhân
Gian thì sống với tham sân
Ngay thì sống giữa mùa xuân tại lòng


o0o


NHÂN CÁCH

*

Tri thiên mệnh, tuổi năm mươi
Am tường chân lý, hiểu người, biết ta
Nhưng sao trong cõi ta bà
Đôi khi thất thập vẫn mà...thơ ngây !...
Suy ra ở thế gian này
Tuổi cao chưa hẳn tâm đầy, trí cao
Để mà cảm nỗi tiêu hao
Để thương tổ quốc, đồng bào, sinh linh
Cái gai nhọn tại trời sinh
Cái nhân cách lại do mình rèn trau ...



o0o



THƯỚC ĐỜI
*

Biển xanh, thăm thẳm một màu
Mà còn biết được nông sâu chỗ nào
Lòng người đo đạc được sao
Cho nên đời lắm ngọt ngào, đắng cay
Dối gian qủy quyệt thế này
Miệng hùm lưỡi rắn mà hay tuyệt vời
Lật lường ngay ở đầu môi
Lưỡi dao giấu dưới nụ cười điêu ngoa
Nói thì sẻ cửa chia nhà
Làm thì ngược lại, lợi ta, thiệt người
Thước đời đo được biển khơi
Lòng người khôn lấy thước đời mà đo


Ngô Minh Hằng

No comments:

Post a Comment